Chương 3-1

Vốn dĩ đêm nay là ngày Chỉ Qua tiết dục, nhưng sau khi nghe được những lời đó trong phòng vệ sinh ở trường, đêm nay lần đầu tiên cậu không còn suy nghĩ muốn phát tiết nữa, cả người lười nhác nằm trên giường không muốn cử động.

Vài ngày sau, Chỉ Qua vẫn tâm trạng buồn bã, ảnh hưởng đến việc học, cậu tìm đến ba ba kể về tình huống thân thể thuận tiện nói luôn suy nghĩ trong lòng mình.

Sau khi nghe những lời của Chỉ Qua, ba ba của Chỉ Qua cảm thấy cậu không thể đến trường được nữa, anh không muốn Chỉ Qua dẫm lên vết xe đổ của mình, yêu một người không yêu mình, điều đó quá đau khổ.

Ba ba đã thảo luận với Chỉ Qua và muốn cậu chuyển sang trường khác. Vừa lúc công ty định điều anh đi tỉnh khác quản lý chi nhánh công ty, vốn dĩ anh dự định tìm một dì giúp việc đến chăm sóc Chỉ Qua đến khi tốt nghiệp hết cấp 3, hiện tại xem ra, việc Chỉ Qua phải chuyển trường là điều tất yếu.

Chỉ Qua là học sinh ngoại trú, hàng ngày cậu chỉ cần mang sách đến trường còn sau giờ tan học tất cả đều mang về nhà nên giờ trong lớp học không còn đồ vật gì.

Ba ba của Chỉ Qua đã trao đổi tốt với giáo sư liền một mình đến trường để xin giấy chuyển trường và một số thủ tục liên quan cho cậu.

Chỉ Qua là một đứa trẻ xuất sắc, cha cậu nói rằng sẽ phải chuyển sang trường khác, chủ nhiệm lớp còn thuyết phục rất lâu. Cuối cùng, cha của Chỉ Qua vẫn kiên trì với quyết định

của mình, việc chuyển sang trường khác là quyền tự do của phụ huynh, chủ nhiệm lớp cũng không có cách nào khác.

"À! Khúc Tương Võ, cậu đã nghe nói chưa? Chỉ Qua chuyển đến trường khác đấy." Bạn cùng bàn của Khúc Tương Võ nói với hắn.

Khúc Tương Võ, người vốn đang đọc sách nghiêm túc, nghe được cái tin này, liền kinh hoảng đứng lên: “Cậu nói gì thế?”

"Tôi nói Chỉ Qua chuyển đến trường khác! Cậu ấy đã hai ngày không đến trường, vốn dĩ còn tưởng cậu ấy bị ốm nên không đến lớp. Buổi sáng xuống văn phòng lão sư nộp bài tập liền tình cờ nghe được cha của Chỉ Qua đến trường học làm thủ tục chuyển trường cho cậu ấy. "

Khúc Tương Võ đang muốn chạy ra khỏi phòng học, lại bị bạn cùng bàn kéo lại nói: "Cậu đi đâu vậy? Chỉ có hai phút nữa sẽ bắt đầu lớp học."

“Tôi đi gặp giáo sư để hỏi một số vấn đề về bài học.”

Khi Khúc Tương Võ nghe được từ miệng giáo sư rằng Chỉ Qua đã chuyển sang trường khác là sự thật, anh đã chịu đủ đả kích, sự khó chịu trong lòng ập đến, anh dùng tay đấm vào vách tường.

Thật vất vả mới tìm được cậu, còn chưa kịp đến gần, cậu lại biến mất.

Sau nhiều lần dò hỏi, Khúc Tương Võ mới tìm được địa chỉ nhà Chỉ Qua, khi anh đến nhà Chỉ Qua, nhà cậu đã sớm trống rỗng, lần này đã muộn một bước.

Khúc Tương Võ là một người có cơ thể đặc biệt, từ nhỏ anh đã biết mình khác biệt với những người khác vì anh có hai dươиɠ ѵậŧ, khi còn nhỏ anh không hiểu tại sao cậu bé hàng xóm chỉ có một dươиɠ ѵậŧ, nhưng anh có hai cái. Mẹ anh nói với anh rằng đây là một món quà ông trời ban cho, nó là một vũ khí rất lợi hại có thể dùng để chiến đấu với quái vật và bảo vệ trái đất trong tương lai. Tuy nhiên, anh không thể để người khác biết bí mật này, nếu người khác phát hiện ra, ông trời sẽ lấy lại và anh coi như không thể làm anh hùng được nữa. Để trở thành anh hùng khi lớn lên, Khúc Tương Võ luôn nghe lời mẹ và giữ bí mật tốt.

Khi lớn lên, anh tham gia lớp sinh học và tìm hiểu về cấu tạo cơ thể, sau đó Khúc Tương Võ mới nhận ra rằng việc anh có hai dươиɠ ѵậŧ là bất thường. Càng lớn càng ít có khả năng để người khác tò mò vào quyền riêng tư của mình.

Sau tuổi dậy thì, cả hai côn ŧᏂịŧ của Khúc Tương Võ đều đã phát triển hoàn hảo, nếu chỉ lấy một cây ra so với người bình thường nó sẽ dài và dày hơn nhiều, hơn nữa độ cứng như thanh sắt, thời kéo dài còn rất lâu.

Tuổi dậy thì là cái tuổi không yên, Khúc Tương Võ xem rất nhiều phim khiêu da^ʍ, tự cung tự cấp rất nhiều lần, nhưng mỗi khi nghĩ đến cấu tạo đặc biệt của cơ thể mình, liệu sau này anh có thể tìm được người phù hợp với mình không? Dươиɠ ѵậŧ của mình to như vậy, lại có đến hai cái, nên tìm người như thế nào mới có thể chịu được côn ŧᏂịŧ của mình?

Trung học năm thứ ba năm ấy, anh đến trường học của một người bạn, nghe thấy âm thanh thủ da^ʍ nghèn nghẹn trong phòng vệ sinh trên tầng cao nhất, tiếng hừ hừ nhỏ nhẹ của nam sinh giống như âm thanh của tự nhiên, Khúc Tương Võ mới nghe thấy một tiếng liền cứng. Anh nghe mãi người đó đang làm trong nhà vệ sinh, nếu không phải bạn anh nhắn tin thúc giục xuống lầu thì anh thực sự muốn dừng lại nghe xong toàn bộ, cũng muốn nhìn xem âm thanh khiến mình cứng như vậy là người như thế nào. Nhưng duyên phận cũng chỉ có thể đi tới đây.