Chương 5

Bên ngoài, trên đường phố có không ít người tu hành bắt đầu công việc lu bù lên.

Bên ngoài thành phần lớn đều là những tu sĩ ở tầng chót sinh sống, hàng ngày trôi qua rất túng quẫn, ngày nào cũng phải bôn ba đi kiếm linh thạch để trang trải.

"Hứa đãi hữu tân hôn vui vẻ, làm sao mới sáng sớm như vậy đã đi ra ngoài rồi a."

"Hứa đão hữu không bồi thê tử nhiều một chút."

Trên đường đi gặp được không ít hàng xóm quen mặt, mọi người đang dồn dập chào hỏi.

Hứa Dương gượng cười trả lời, bỗng hắn để ý thấy có mấy người linh thực phu đang vội vội vàng vàng đi ra ngoài.

"Ai nha, Hứa huynh."

Một âm thanh vang dội đang gọi Hứa Dương.

Người gọi là một tui sĩ có quan hệ tương đối tốt với nguyên chủ, kêu là Lý Đại Đổng.

Lý Đại Đổng có thân hình cao lớn, tướng mạo chất phác. Hắn có tu vi luyện khí kì tầng bốn, có một đạo lữ là luyện khí kì tầng hai. Hai người còn có một nữ nhi năm, sáu tuổi.

Hai vợ chồng đều là linh thực phu, có khoảng bảy tám mẫu đất ở đây, thi thoảng Lý Đại Đổng sẽ ra ngoài đi săn yêu thú, điều kiện sinh hoạt so ra Hứa Dương vẫn kém vài phần.

Nguyên chủ khi trồng trọt cũng đã từng được vợ chồng Lý Đại Đổng chỉ điểm vài chỗ, cũng giúp không ít nguyên chủ đỡ đi vài vòng quanh co.

"Lý đại ca, sớm a."

Hứa Dương cười chào hỏi.

"Hôm nay có không ít người phát hiện trong đất có Linh hải sâu ăn lá, đất trong nhà ngươi thế nào?"

"Nhà ta cũng có rất nhiều Linh hải sâu ăn lá, đang định đi mua nước trừ sâu đâu."

"Vậy ngươi đi mua nhanh một chút, tẩu tử ngươi mới sáng sớm đã đi mua, nói trong đất của mọi người đều có Linh hải sâu, nước trừ sâu sẽ bán hết rất nhanh."

Hứa Dương giật mình trong lòng, không nghĩ sâu bệnh sẽ nghiêm trọng như vậy. Nhưng cũng may mắn, hắn dồn sâu bệnh vào một góc của Linh hư thảo nên tình trạng cũng không nghiêm trọng như mọi người.

Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời ngoài mặt Hứa Dương vẫn tỏ vẻ lo lắng: "Lý đại ca, ta đã biết, ta bây giờ sẽ đi ngay."

Lý Đại Đồng tựa hồ nghĩ đến gì đó, nhắc nhở: "Đúng rồi, tối hôm qua một nhà lão Vương chết rồi, sáng sớm hôm nay chất nhi của hắn mở cửa mới phát hiện, mộp cặp cợ chồng cứ thế chết thê thảm rồi."

"Cái gì, lão Vương chết rồi?"

Lão Vương là một tu sĩ luyện khí kì tầng ba, thê tử là phàm nhân, lão ta cũng là linh thực phu, ở phía bắc vắng vẻ cách nơi này không xa không gần.

"Ừm, hẳn là cướp tu, trong nhà đều bị lật hết lên. Ai, hôm trước ta còn nhắc nhở lão Vương, trận pháp phòng ngự trong nhà hắn hỏng rồi, nên mua mới. Hắn còn bảo chờ nộp điền thuê, trận pháp phòng ngự cứ chậm rãi tính đã."

Lúc Lý Đại Đồng nói chuyện, Hứa Dương lại nghĩ đến chính mình.

Trận pháp phòng ngự trong nhà hắn cũng sắp đến thời gian phải thay, nếu là có cướp tu tới ....

Hắn nghĩ đến lại thấy đau đầu, mua trận pháp phòng ngự giờ rẻ nhất cũng phải năm mươi viên linh thạch, nhưng nếu không mua cướp tu lại để ý tới nhà hắn..

"Hứa Dương, Linh hư hảo phẩm chất tốt rất quý, coi chừng có người để ý, ngươi lại vừa mới cưới thê tử, cần phải đề phòng một chút."

"Đã biết, Lý đại ca, ta đi trước."

Hứa Dương chạy chậm một đường, đo thẳng tới đường to, ở đây náo nhiệt hẳn lên, tiếng rao bên tai ở hai bên đường của tiểu thương kêu lên không ngừng.

Hứa Dương thở dài một hơi, nơi này là đường to đi lại trong thành, cũng an toàn hơn chút.

Hứa Dương đi vào một cửa hàng chuyên bán đan dược và dược liệu, chủ cửa hàng này cùng nguyên chủ đã từng giao dịch vài lần, rất uy tín.

"Ai nha, đây không phải là Hứa đạo hữu sao, mấy ngày không gặp vết thương của ngưoi thế nào rồi?"

Chưởmg quỹ của hàng ra đón, hắn ta có tu vi luyện khí kì tầng sáu, nhưng khi nhìn thấy Hứa Dương là tu sĩ có tu vi thấp hơn mà cũng không tỏ ra kiêu căng, trái ngược lại vẻ mặt còn rất nhiệt tình.

"Từ chưởng quỹ, lần này ta đến là muốn bán mười hai gốc Linh hư thảo." Hứa Dương cầm lấy ba bọc túi trong người.

Từ chưởng quỹ khẽ cười: "Hứa đạo hữu thật sự là cẩn thận."

"Cũng không có cách nào, gần đây bên ngoài không yên ổn, nghe nói còn có cướp tu, Từ chưởng quầy có nghe đến việc này?"

Từ chưởng quỹ tiếp xúc với nhiều người, tin tức cũng linh thông hơn.Hứa Dương tin chắc hắn ta biết vài chuyện.

Quả nhiên là đúng, Từ chưởng quầy kéo Hứa Dương ra một góc rồi nhẹ giọng nói:

"Nghe nói Từ gia cùng Chu gia chuyên ngự thú muốn đánh một trận, rất nhiều cao thủ của Từ gia trấn thủ chỗ này đều bị phâi đến tuyền tuyến, thành ra chỗ này không có ai trấn thủ. Lại sắp đến mùa thu hoạch Linh hư thảo nên bắt đầu xuất hiện cướp tu."

"Không lẽ Từ gia không quản chút nào sao?"

Từ gia tu tiên được truyền thừa hơn ngàn năm nay, nói thế nào cũng là bá chủ một phương tại Bắc Vực Tu Tiên Giới, còn nghe nói trong tộc có kim đan lão tổ toạ trấn, cao thủ trúc cơ lại nhiều như mây.