Chương 13

“Cậu cho em ấy uống rượu !” Hoắc Văn Đình tiếp tục hỏi.

“Đúng thế, sao anh biết?” Chu Mạn Sâm buồn bực sao Hoắc Văn Đình biết Thương Thừa Tuấn uống rượu. Bất quá anh cũng không ngờ bộ dáng Thương Thừa Tuấn uống rượu lại thay đổi, hoàn toàn chính là hai người a, nhưng lại thiếu chút nữa đem anh cấp……

Hoắc Văn Đình nắm điện thoại trong tay, lớn tiếng nói:“Số phòng!”

“20028!”

“Cậu ở ngoài cửa thủ, tôi lập tức đi qua!”

Hoắc Văn Đình xoay người xuống gara lấy xe, liền thấy Lí Tu lái xe trở về.“Gì chứ? Sao lại đứng ở đây, nghênh đón tôi?” Cười nhìn Hoắc Văn Đình cùng Hoàng Tư Hàm.

Hoắc Văn Đình cùng Hoàng Tư Hàm liếc mắt nhìn nhau một cái, mở cửa xe, ngồi vào xe Lí Tu.“Lái xe!”

Hai người này muốn làm gì? Muốn trở thành cướp a!“Lái xe gì, các anh cũng phải nói đi đâu chứ!”

“Quân Duyệt!” Hoàng Tư Hàm chặn lại nói.

“Đi làm gì?”

“Tiểu Tuấn uống rượu, lôi kéo một nữ nhân đi thuê phòng!” Hoắc Văn Đình lạnh lùng nói.

“Mẹ ơi!” Cậu ta không muốn sống chăng! Lí Tu vội vàng chuyển xe, hướng đường xuống núi chạy.

Bất quá dãy số ‘20028’ này sao quen tai vậy, hình như nghe ở chỗ nào rồi? Hoắc Văn Đình hoang mang nghĩ.

……

Thời gian trở lại ban ngày

Chu Mạn Sâm thay đổi Thương Thừa Tuấn một phen, đem tóc Thương Thừa Tuấn phun thành màu vàng, chọn một bộ quần áo không dẫn người chú mục, liền lôi kéo người xuất môn .

Phụ nữ đi dạo phố có thể mua quần áo, chẳng lẽ bọn họ hai người cũng đi mua? Trước không nói phòng thay quần áo của Thương Thừa Tuấn từng bộ đều là hàng hiệu thế giới, riêng làm cho anh mang theo túi to đi dạo phố, đã nghĩ một đầu đâm chết.“Lão Thương, cậu muốn đi đâu?” Chu Mạn Sâm lái xe hỏi Thương Thừa Tuấn bên cạnh.

“Tùy tiện!” Hai mắt vô thần nhìn bên ngoài cửa sổ xe.

Chu Mạn Sâm đem xe đậu ven đường, đối với Thương Thừa Tuấn nói:“Lão Thương, tôi nói với cậu, nếu chúng ta đi ra giải sầu, sẽ không nghĩ tới những chuyện không vui này. Cậu biết lái xe không, cậu tới lái, miễn cho cậu lại nghĩ vu vơ!”

Thương Thừa Tuấn nghe Chu mạn Sâm kêu cậu tự lái xe, quay đầu trong mắt lộ ra hưng phấn, sau đó lại ảm đạm xuống.“Tôi có bằng lái, nhưng Đình không cho tôi lái xe, nói sợ tôi có nguy hiểm. Anh ấy còn nói……”

“Cậu quản anh ta nói cái gì, anh ta không cho cậu lái, tôi cho cậu lái!” Chu Mạn Sâm không nói hai lời cởi dây an toàn, mở cửa xuống xe.“Xuống dưới, cậu đi lái xe!” Chu Mạn Sâm kéo Thương Thừa Tuấn ra.