Chương 9

Thương Thừa Tuấn không biết mình về nhà như thế nào, một đường này, cái gì cũng không biết, trong đầu đều là Hoắc Văn Đình lừa cậu cùng ăn cơm với phụ nữ khác.

“Tiên sinh, Thương tiên sinh!” Tài xế thấy Thương Thừa Tuấn ngồi trên xe không nhúc nhích, quay đầu kêu lên.“Ngài đã về tới nhà, nên xuống xe !”

“A? A, thì ra đã về nhà !” Cúi đầu nhìn đồ ăn trong tay mình, Thương Thừa Tuấn đỏ mắt.“Lý thúc, đồ ăn này cùng bánh ngọt thúc cầm ăn đi!” Nói xong xuống xe về nhà.

Ngâm mình trong bồn tắm, Thương Thừa Tuấn đối với con vịt mủ nói:“Vịt mủ à, vịt mủ ơi! Tao thực sự vô dụng, thực ngốc, thực dễ dàng bị người lừa.” Ảm đạm hạ mi mắt.“Kỳ thật Đình không thích tao có thể nói với tao, tuy rằng tao sẽ thực thương tâm, nhưng tao tuyệt đối sẽ không giống mấy người phụ nữ trong TV. Tao hiện tại nên đi thu thập đồ, miễn cho lúc đó thu thập không kịp.” Nghĩ vậy, Thương Thừa Tuấn lấy dục bào ở một bên mặc vào, bước ra khỏi phòng tắm, đi thu dọn đồ.

Đi lên lầu ba, mở cửa phòng tận cùng bên trong, Thương Thừa Tuấn nhìn quần áo cùng gấu bông các kiểu khác nhau.

Bởi vì một lần hiểu lầm, Hoắc Văn Đình làm hỏng con gấu Thương Thừa Tuấn thích nhất, cũng là món đồ chơi duy nhất từ nhỏ đến lớn, vì thế Thương Thừa Tuấn thương tâm thật lâu, hơn nửa năm không quan tới Hoắc Văn Đình. Vì lấy lòng người yêu tức giận, Hoắc Văn Đình cố ý mua một nhà máy, sai người làm mười con gấu cao một mét năm. Mà quần áo trên người gấu bông cũng cố ý đặt làm, đều là quần áo một năm Thương Thừa Tuấn đóng phim, biểu diễn, tham gia hoạt động phải mặc, thật đáng yêu.

Sau khi Trịnh Hách nhìn, đầu vừa chuyển, liền thông tri nhà máy gấp gáp chế tạo một loạt loại hình giống như đúc, dùng để gây quỹ mê ca nhạc. Ai ngờ vừa mới đưa ra, liền thành hưởng ứng lớn, mọi người tranh nhau mua, giá tăng nhiều lần. Vì thế ngày sinh nhật hàng năm của Thương Thừa Tuấn, sẽ có năm mươi con gấu bông nhỏ được bày bán. Cũng rất ít người biết, kỳ thật là cá năm mươi mốt con, một con gấu nhỏ đặc biệt, ở mông con gấu có đính “Đình yêu Tuấn”.

Lấy dây thừng đem mấy con gấu lớn cột thành chuỗi, tiếp theo lại đem mấy con gấu nhỏ bỏ vào rương.“Yên tâm, vô luận tao đi đến đâ cũng mang theo chúng mày !” Nhìn một vòng, phát hiện trên sô pha còn có hai con gấu lớn chưa được cột vào, liền đứng dậy đi qua. Đó là con gấu cố ý làm khi dọn vào nhà mới, con mặc dục bào, đeo mắt kính đọc báo là Đình, một một con khác ghé vào sô pha là cậu, trên dục bào còn có thêu tên bọn cậu.“Không quan hệ, tao cũng sẽ mang mày theo!” Vươn tay ôm con gấu đeo kính vào ngực,“Tao sẽ không không cần mày!” Khóc lên, càng khóc càng thương tâm, không biết khóc bao lâu, Thương Thừa Tuấn ôm gấu bông ngủ trên sô pha.