Chương 15

Edit+beta: Pomato.

Bùi Thừa Doãn biết những chuyện đã xảy ra là lúc trên đường về nhà.

Lúc Nam Giác nói Tiểu Nam Sơ bị người khác bắt nạt, Bùi Thừa Doãn còn tưởng rằng có người đánh nhóc con, xém chút nổi giận ngay tại chỗ.

Cũng may chỉ là đám trẻ con cãi nhau, Tiểu Nam Sơ không bị thương.

Nhưng nghe cục cưng bị người khác nói như vậy, Bùi Thừa Doãn vẫn rất khó chịu.

Cái này không liên quan gì đến địa vị, đối với con trai, hắn cũng chỉ là một người cha che chở bao bọc con.

Cũng không biết con nhà ai xui xẻo, mới tý tuổi đã biết mồm mét nịnh bợ.

Nếu truy cứu rồi làm lớn chuyện, bọn họ lại hẹp hòi quá.

Cho nên lúc về nhà, Bùi Thừa Doãn liền sắp xếp vệ sĩ.

Hắn nuôi vài con sói, nhưng như lời Nam Giác nói, không một con nào chịu đến nhà hắn giả làm chó.

Bùi Thừa Doãn cũng hiểu điều đó, hành động bằng lý trí: "Ta nhắm mắt chọn đại vài con, con nào được chọn có thể đánh thắng ta, sẽ không phải đến giả làm chó."

Làm gì có con nào đánh thắng được chứ?

Con nào bị chỉ con đó xui.

Một con sói đen không may bị chọn trúng, sau đó bị Bùi Thừa Doãn mang về nhà.

Sói đen tên Tiểu Đằng, nhưng Bùi Thừa Doãn cảm thấy cái tên này quá khó nhớ đối với nhóc con, nên quyết định lấy đồng âm của chữ đầu tiên, đổi tên cho nó thành "Tiểu Tiểu".

Sói đen cảm quá xấu hổ, nhất quyết không chịu.

Cuối cùng đành phải nhường một chút, đổi tên thành "Đại Đại".

Bùi Thừa Doãn cảm thấy để nó giả làm cún con sẽ dễ ở chung với nhóc con, nhưng sói đen thà chết cũng không chịu khuất phục, làm chó lớn là ranh giới tôn nghiêm cuối cùng của nó.

Sói đen chọn chó Doberman và chó sói Tiệp Khắc, cảm thấy hai loại chó này phù hợp khí chất của nó nhất.

Thế nhưng Bùi Thừa Doãn lại nói: "Không được, nội thành cấm nuôi."

Cuối cùng lúc về đến nhà, sói đen biến thành một con cún Labrador màu đen tên Đại Đại.

Bộ lông màu đen là dấu hiệu cuối cùng của sự quật cường.

Mặc dù vậy, nhưng lần đầu tiên tiểu hồ ly bảo bảo nhìn thấy nó vẫn bị dọa sợ, rúc vào trong quần áo Nam Giác.

Nam Giác ôm lấy bé con nhìn con cún, nội tâm không khỏi bàng hoàng.

... Con sói này thế mà lại đồng ý hả? Bộ dạng giả vờ còn rất giống thật? Rốt cục Bùi Thừa Doãn dùng thủ đoạn gì?

Bùi Thừa Doãn ôm lấy Tiểu Nam Sơ, dỗ bé: "Sơ Sơ không sợ, đây là Đại Đại, nào, lại đây làm quen với Đại Đại."

Sói đen nhìn chằm chằm đứa nhỏ trong ngực Bùi Thừa Doãn, mới đầu còn có chút khinh thường.

... Trẻ con loài người thật vô dụng, lại còn nhát gan, bị nó dọa sợ phát khóc.

Nhưng nhìn kỹ một chút, nhóc con trắng hồng, mắt đen trong vắt như thủy tinh, nhỏ nhỏ mềm mềm... Hình như có hơi đáng yêu, trong lòng cũng không bài xích nữa.

Tiểu hồ ly bảo bảo nhìn anh chàng to lớn trước mắt vừa sợ vừa tò mò, muốn nhìn một chút nhưng lại sợ phải đối mặt, muốn sờ nhưng không dám đưa tay.

Bé con rúc trong ngực Bùi Thừa Doãn một hồi lâu, sau đó bị Bùi Thừa Doãn kéo tay ra chạm vào.

(Pomato)

"Đây là Đại Đại, sau này sẽ bảo vệ Sơ Sơ."

Thì ra nó sẽ bảo vệ mình sao?

Tiểu hồ ly bảo bảo mở to mắt nhìn, ngón tay mới đυ.ng phải sói đen, lập tức rụt lại, vội vàng ôm lấy cổ Bùi Thừa Doãn.

Phát ra tiếng kêu kỳ lạ: "A... A..."

Hành vi khó hiểu của trẻ con lại xảy ra.

Bùi Thừa Doãn bị nhóc con chọc cười: "Tiểu bảo bối không cần sợ, Đại Đại rất ngoan."

Tiểu hồ ly bảo bảo phát âm không chuẩn: "Đa Đa?"

Bùi Thừa Doãn cưng chiều: "Ừ, Đa Đa."

Hắc Lang lập tức cảm thấy ranh giới của mình bị phá vỡ hết lần này đến lần khác.

Từ một con sói đen hung mãnh, xuống nhân giới lại thành Đa Đa vô danh?

Tiểu hồ ly bảo bảo có vẻ thích cái tên này một cách khó hiểu, tiếp tục gọi: "... Đa Đa."

Bùi Thừa Doãn không quan tâm tâm trạng của sói đen, tiếp tục cưng chiều: "Ừ, Đa Đa."

Tiểu hồ ly bảo bảo thêm tự tin, tâm trạng cũng tốt: "Đa Đa! Đa Đa!"

Bùi Thừa Doãn xoa xoa đầu nhỏ của bé con: "Sau này con phải hòa thuận với Đa Đa."

Tiểu hồ ly bảo bảo đột nhiên không sợ nữa, lúc này nhìn con sói đen, hai mắt tỏa sáng: "Ừm, vâng ạ!"

Sói đen: "..."

Bùi Thừa Doãn tìm sói đen chỉ để bảo vệ Tiểu Nam Sơ.

Sau này có nó đi theo, đi đâu cũng không cần lo nguy hiểm.