Chương 34: Ngày thứ ba mươi tư ở trường mẫu giáo

Ở trước cổng trường có ba người, một người là bà Hải Tư, một người là ba Nora, còn một người là..

Nora ngây ngẩn.

Hứa Ý cũng sửng sốt.

Mấy bé O"Neal cũng nhìn chằm chằm.

Bà Hải Tư và ba của Nora đều đứng.

Mẹ của Nora, Hoắc Ni Phân đang ngồi trên xe lăn, trên người mặc bộ váy màu vàng nhạt, đội một chiếc mũ màu lam nhạt, nhìn qua thì thân hình cô ấy rất gầy gò còn sắc mặt thì vàng vọt, nhưng trạng thái tinh thần lại không tệ đặc biệt trên miệng còn nở nụ cười.

"Nora." Hoắc Ni Phân lại gọi thêm một tiếng.

Nora hơi ngây người nhìn chằm chằm Hoắc Ni Phân.

"Bảo bối không nhận ra mama sao?" Hoắc Ni Phân lại hỏi.

"Mama!" Bỗng Nora chạy nhanh về phía cổng.

Hứa Ý nhanh chóng thao tác quang não mở cổng ra.

Nora nhào vào trong ngực Hoắc Ni Phân.

Hứa Ý và mấy bé O"Neal cũng từ từ đi ra cổng.

"Nora, mama về rồi." Hoắc Ni Phân nhẹ giọng nói.

Nora vẫn yên lặng khóc, lúc này bỗng gào khóc lên.

Hoắc Ni Phân ôm lấy Nora, hôn lên trán và lên tóc cô bé, nói: "Bảo bối, mama xin lỗi vì đã rời xa con lâu như vậy. Sau này, mama sẽ không rời xa con nữa." Nói nói một hồi Hoắc Ni Phân cũng khóc.

Bà Hải Tư và ba Nora ở bên cạnh cũng lau nước mắt.

Hứa Ý cũng rất xúc động.

O"Neal, Jiman và Phí Phí tò mò nhìn chằm chằm.

Sau một hồi, Hoắc Ni Phân mới bình tĩnh lại, nhưng cô ấy vẫn ôm lấy Nora không buông.

Lúc này bà Hải Tư mới kể cho Hứa Ý tình hình của Hoắc Ni Phân. Sau cuộc phẫu thuật gien suốt một ngày một đêm, Hoắc Ni Phân liền tiến vào trạng thái hôn mê.

Gần như không còn dấu hiệu sự sống.

Mấy người bà Hải Tư đều đã làm xong các loại chuẩn bị.

Nhưng ý chí cầu sinh của Hoắc Ni Phân rất mạnh mẽ.

Mỗi khi bác sĩ muốn từ bỏ, Hoắc Ni Phân lại cho họ chút phản ứng.

Bà Hải Tư cảm thấy nhất định là Hoắc Ni Phân không nỡ bỏ Nora mà đi, liền gửi các video của Nora ở nhà trẻ, video Nora ca hát và nói rất yêu mama cho bác sĩ.

Bác sĩ cứ phát đi phát lại những video này ở bên tại Hoắc Ni Phân.

Không ngờ, Hoắc Ni Phân lại bắt đầu có dấu hiệu sự sống, sau đó cô chảy nước måt.

Cuối cùng, cô cũng mở mắt ra.

Bác sĩ đều nói đây là kỳ tích.

Hoắc Ni Phân tỉnh lại, xác nhận cuộc phẫu thuật đã thành công, liền không kịp chờ đợi mà trở về tinh cầu 1413. Nhà cũng chưa về, đã ngựa không ngừng vó chạy tới nhà trẻ Hồng Tinh.

Hứa Ý giật mình hỏi: "Vậy mọi người còn chưa về nhà nữa sao?"

"Chưa về." Bà Hải Tư nói.

"Đúng là thương con đến sốt ruột"

"Còn không phải sao."

Hứa Ý kiến nghị: "Chị Hoắc cũng vừa mới xuất viện, không thích hợp để mệt mỏi. Dì Hải Tư, nếu không, mọi người dẫn Nora về trước đi, ngày mai lại đi học sau."

"Được không?" Bà Hải Tư nói.

"Đương nhiên là được, bọn nhỏ ở nhà trẻ cũng chủ yếu là chơi thôi mà"

"Nhưng trò chơi ở nhà trẻ Hồng Tinh đều rất thú vị. Nora thiếu mất một buổi, có thể thiếu rất nhiều niềm vui."

Từ khi Nora học ở nhà trẻ Hồng Tinh đã cởi mở hơn trước rất nhiều. Bà Hải Tư cũng biết nhà trẻ Hồng Tinh lên lớp rất có tâm, mới có thể dạy ra nhiều bạn nhỏ xuất sắc như vậy. Cho nên dù bà nhìn thấy Hoắc Ni Phân và Nora vẫn đang ôm nhau không buông, cũng không nói ra yêu cầu muốn rước Nora về nhà.

"Không có đâu dì." Hứa Ý cười nói: "Chiều hôm nay sẽ tiếp tục chơi trò xếp gỗ lúc sáng, ngày mai mới có chương trình học mới."

Bà Hải Tư gật đầu: "Vậy được, vậy chúng tôi dẫn Nora về trước.

"Vẫn phải hỏi ý Nora trước đã."

"Đúng đúng đúng, hiệu trưởng Hứa nói đúng, phải tôn trọng ý muốn của con bé."

"Dạ." Hứa Ý cười cười.

Vì vậy bà Hải Tư liền hỏi ý của Nora, Nora nhìn Hứa Ý, sau khi nghe Hứa Ý giải thích, cô bé gật đầu đồng ý.

Hoắc Ni Phân và bà Hải Tư chân thành cảm ơn Hứa Ý.

Hứa Ý, O"Neal, Jiman và Phí Phí đưa mắt nhìn một nhà Nora rời đi.

Phí Phí bỗng "A" một tiếng.

Hứa Ý: "Sao vậy?"

Phí Phí: "Nora còn chưa chia cho con nửa viên socola!"

O"Neal: "Cũng chưa có chia cho con một nửa!"

Jiman cũng nói: "Cũng chưa có chia cho con!"

Vốn là một chuyện rất thương cảm, nhưng bị ba đứa nhỏ này làm Hứa Ý phải dở khóc dở cười, lại nhìn bóng lưng của một nhà Nora rời đi, cậu cảm thấy rất vui trong lòng.

Tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, Hứa Ý dẫn ba bé O"Neal, Jiman và Phí Phí vào hội hợp với Kiều Y và Chardolly. Lại chơi với nhau một lúc, khi chuẩn bị làm bữa trưa, quang não của cậu lại vang lên.

Là Charlie gọi đến.

"Hiệu trưởng Hứa, quảng cáo hot rồi!" Charlie đột nhiên nói.

"Hot?" Hứa Ý kinh ngạc.

"Đúng vậy, lượng tiêu thụ của thức ăn Hân Hoan đã tăng lên."

"Tôi biết, lúc trưa anh đã nói rồi mà." Hứa Ý bình tĩnh nói.

"Nhưng bây giờ là tăng vọt, hiệu ứng quảng cáo so với bất kỳ quảng cáo nào trước đây đều mạnh mẽ hơn rất nhiều."

"Thật sao?" Hứa Ý vui mừng hỏi.

"Thật đó."

"Quá tốt rồi!"

"Cho nên tôi muốn tìm Tiểu Hoa quay bổ sung thêm vài quảng cáo nữa"

"Quay bổ sung?" Hứa Ý nắm lấy từ mấu chốt.

Biết hiệu trưởng Hứa rất thích tiền, Charlie nhanh chóng nói: "Chúng tôi sẽ trả thêm phí quay bổ sung.

Còn trả thêm phí quay quảng cáo?

Hứa Ý vui mừng hỏi: "Các anh trả thêm bao nhiêu?"

Charlie: "20.000 tinh tệ."

"Quay bổ sung thêm mấy quảng cáo?"

"Ba cái, chỉ cần ba cái là đủ."

"Vậy 20.000 tinh tệ thì quá ít rồi."

Charlie còn cho rằng Hứa Ý sẽ ôn hòa đồng ý mọi chuyện, vậy mà lúc này còn lên giá.

Nhưng mà hiện tại Hứa Ý quả thật có tư cách này.

Cái quảng cáo này của Tiểu Hoa không chỉ là một cái quảng cáo thức ăn cho mèo đơn giản, trong đó còn bao hàm các vấn đề xã hội.

Thí dụ như vấn đề bỏ rơi thú cưng, vấn đề tình thân, vấn đề mèo hoang, vấn đề hỗ trợ lẫn nhau giữa con người và thú cưng, vân vân. Cho nên sau khi chiếu, mới tạo nên phản ứng lớn đến như thế.

Hắn hơi suy nghĩ nói: "40.000 tinh tệ, 40.000 tinh tệ thì thế nào?"

"Các anh xác định chỉ quay Tiểu Hoa?"

"Hai quảng cáo chỉ quay Tiểu Hoa, còn một quảng cáo khác thì còn cần cả Phát Tài Phú Quý."

"Vậy phải thêm tiền."

Charlie ở trong lòng oán thầm Hứa Ý, đúng là không lương thiện như vẻ ngoài mà. Bất quá, người quá lương thiện cũng không tốt, thông minh như Hứa Ý thì mới tốt, hắn rất thưởng thức người như vậy, vì vậy cũng nghiêm túc trả giá với Hứa Ý.

Cuối cùng quyết định thù lao là 50.000 tinh tệ sau thuế.

Charlie cười: "Thành giao.

Hứa Ý: "Vậy các anh soạn hợp đồng đi."

"Được." Charlie bỗng nghĩ đến chuyện gì, nói: "Đúng rồi, hiệu trưởng Hứa, có chuyện này tôi phải nhắc nhở cậu."

"Anh nói đi?"

Charlie: "Quảng cáo của Tiểu Hoa bây giờ nổi như vậy, dựa theo lòng hiếu kỳ của cư dân mạng, nhất định có thể biết được Tiểu Hoa là mèo của nhà trẻ Hồng Tinh, lúc đó, nhà trẻ Hồng Tinh của cậu cũng sẽ nổi tiếng theo. Sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, tôi tin rằng lớp học hè của nhà trẻ cậu sẽ có thêm không ít học sinh."

Hứa Ý hơi suy nghĩ hỏi: "Anh nghĩ vậy sao?"

"Chắc chắn đó."

"Được, tôi sẽ chú ý, cảm ơn anh Charlie.""Phải là tôi cảm ơn cậu và cả nhà Tiểu Hoa mới đúng, đã giúp chúng tôi tăng thêm sản lượng tiêu thụ."

"Giúp đỡ lẫn nhau thôi mà."

Sau khi kết thúc cuộc gọi không lâu, Hứa Ý liền nhận được bản hợp đồng được gửi đến.

Hứa Ý ký tên, không chỉ thu được phần phí còn lại của lần quảng cáo trước, còn nhận được khoản dự chi của lần quảng cáo này. Bên trong quang não của cậu lập tức tăng thêm hơn 20.000 tinh tệ.

Hơn 20.000 tinh tệ.

Đúng là quá vui mà!

Sự vui vẻ trong cậu còn chưa hạ xuống, Chardolly lại đến báo cho cậu biết, các con sen trên tinh cầu 1413 thông qua quảng cáo đã biết đến Tiểu Hoa và nhà trẻ Hồng Tinh. Cậu nghe vậy liền vào tài khoản của công ty Miêu Tinh Nhân để xem bình luận.

Như Chardolly đã nói, lời khen ngợi như nước thủy triều:

"*! Quảng cáo này được thực hiện bởi công ty Miêu Tinh Nhân?"

"Tôi không tin!"

"Vậy mà chất lượng lại cao như vậy!"

"Hu hu hu, thật cảm động quá đi!"

"Toàn bộ hành trình đều không có một lời thoại nào, nhưng tại sao tôi lại muốn khóc như thế."

"Không phải thức ăn cho mèo thôi sao? Tôi mua!"

"Anh trai nhỏ trong quảng cáo không có lộ mặt, nhưng tôi cảm thấy rất đẹp trai nha!"

"Bé mèo thật đáng yêu!"

"Kỹ năng diễn xuất cũng tốt nữa!"

"Nghe nói không phải diễn, mà là cải biên dựa trên câu chuyện có thật đó."

"A a a a, tôi muốn mua thức ăn cho mèo, thật là quá ấm áp chữa lành rồi!"

"Cái gì? Là dựa trên câu chuyện có thật sao?"

"Chỉ trong vòng 3 phút ngắn ngủi, lại ấn chứa quá nhiều vấn đề đáng để quan tâm. Ví dụ như vấn đề vứt bỏ máy móc, bỏ rơi thú cưng, tình thân, thanh niên sinh hoạt cô độc, vân vân. Tôi phải nói, cái quảng cáo này đúng là quay quá hay!"

"Chỉ vì cái quảng cáo này, tôi đã mua thức ăn Hân Hoan."

"Tiểu Hoa chính là mèo của nhà trẻ Hồng Tinh! Cái này Up chủ Tương Tương có ghi lại."

"Thao! Tiểu Hoa thật sự là một con mèo có chuyện xưa!"

"Tôi phải đến tài khoản tinh võng của nhà trẻ Hồng Tinh xem thử."

Khi các cư dân mạng kêu gào muốn đi xem thử tài khoản của nhà trẻ Hồng Tinh, Hứa Ý cũng mở tài khoản của nhà trẻ ra xem thử.

Lúc tài khoản của nhà trẻ Hồng Tinh đột phá 1.000 người theo dõi, cậu đã tắt âm thanh thông báo của tài khoản, để tránh làm ảnh hưởng đến sự vui chơi của bọn nhỏ, cho nên cũng không biết tình hình hiện tại trên tài khoản của nhà trẻ. Lúc này mở ra mới biết, lượng người theo dõi đã đột phá 5.000 người, số lượng bình luận còn đang vù vù tăng lên.

"A a a, bé mèo trong quảng cáo vậy mà thật sự là Tiểu Hoa!"

"Tiểu Hoa nhận quảng cáo rồi!"

"Hu hu hu, Tiểu Hoa thật có tiền đồ"

"Nhìn video mà hiệu trưởng Hứa quay lại quá trình trưởng thành của Tiểu Hoa, Tiểu Hoa trắng mập như bây giờ, thật sự quá không dễ dàng."

"Đều là nhờ ăn thức ăn và đồ hộp Hân Hoan đó, tôi cũng muốn mua Hân Hoan."

"Chỉ có mình tôi không chỉ để ý đến Tiểu Hoa, còn để ý đến mấy bé con đáng yêu này sao?"

"Ha ha ha, bọn nhỏ thật đáng yêu!"

"Đây là nhà trẻ thần tiên gì vậy, quá biết dạy bọn trẻ rồi đó!"

"Tôi muốn dẫn cháu gái báo danh lớp học hè của nhà trẻ Hồng Tinh!"

"Tôi cũng muốn đưa con trai của mình đến."

Nhìn những bình luận này, Hứa Ý thật sự cảm thấy Tiểu Hoa và nhà trẻ Hồng Tinh đúng là hot một xíu rồi đó.

Đúng như dự đoán, một giây sau liền có người hỏi thăm lớp học hè của nhà trẻ.

Đa số mấy bạn nhỏ đều học ở nhà trẻ công lập.

Mà ngày nghỉ lễ của nhà trẻ công lập thì vô cùng chính quy, nghỉ đông và nghỉ hè đều nghỉ đầy đủ.

Nhưng công việc của các phụ huynh thì không thể nghỉ. Vì vậy mỗi kỳ nghỉ hè, các phụ huynh đều sẽ tìm các lớp học hè kéo dài khoảng hai tháng cho con mình, để bọn họ có thể đi làm bình thường, mà bọn nhỏ cũng có một chỗ để học tập.

Lần này bọn họ tìm được Hứa Ý.

Hứa Ý vô cùng muốn kiếm tiền, nhưng cậu cũng tự biết khả năng của mình có han.Không thể để bọn nhỏ bị ủy khuất, tạm thời cậu không có cách nào nhận các lớp chồi và lớp lá, nên cậu từ chối hết lớp chồi và lớp lá, chỉ nhận các bé lớp mầm, đồng thời cũng lên tinh võng viết rõ nguyên nhân.

Các phụ huynh không những không tức giận, trái lại còn khích lệ cậu có trách nhiệm.

Hứa Ý cũng cảm thấy mình có trách nhiệm rất lớn.

Nhưng mà, cậu có trách nhiệm đến đâu, cũng không thể làm nhiều việc hơn nữa, cho nên cậu lại tuyển thêm nhân viên. Cậu muốn tuyển thêm một dầu bếp và một giáo viên nữa.

Nói làm liền làm.

Cậu soạn một thông báo tuyển dụng đăng lên tinh võng. Cảm nhận một tương lại tràn đầy hi vọng, cậu cười hớn hở mà thêm món cho Kiều Y, Chardolly và mấy bạn nhỏ. Cậu làm món cơm giò heo hầm đậu tương, tất cả mọi người đều cảm thấy rất ngon.

O"Neal và Phí Phí dặm bàn chân nhỏ nói: "Ăn ngon đến dậm chân"

Hứa Ý im lặng mỉm cười, lại làm một ít cơm hộp cho các phụ huynh. Bỗng cậu nhớ đến Nora đã về nhà, không cần phải làm một phần cho Nora, cậu hỏi bà Hải Tư một chút, không nghĩ tới bà Hải Tư vẫn muốn.

Đến giờ tan học, bà Hải Tư đến một chuyến chỉ để nhận cơm hộp.

Hứa Ý nhân cơ hội hỏi: "Chị Hoắc Ni Phân và Nora thế nào rồi dì?"

Bà Hải Tư: "Hai mẹ con vui vẻ lắm, lúc này mới nửa ngày mà chỉ số cơ thể của Hoắc Ni Phân đã tốt hơn rồi."

"Vậy thì tốt quá." Hứa Ý cười nói.

"Cảm ơn hiệu trưởng Hứa đã quan tâm, cậu thật sự là một người tốt."

Hứa Ý xấu hổ gãi gãi đầu, cậu chưa từng nghĩ muốn làm một người tốt, cậu chỉ muốn làm một người không làm chuyện xấu thôi, vì vậy cậu cười nói: "Dì không cần khách sáo như vậy."

Bà Hải Tư cười: "Vậy dì đi đây."

"Tạm biệt dì Hải Tư."

Tiễn bà Hải Tư đi, nhà trẻ Hồng Tinh cũng không còn ai. Hứa Ý vừa quay đầu, đã nhìn thấy Tiểu Hoa dẫn Phát Tài Phú Quý đi ra.

Ngủ nguyên một ngày, cả nhà này nhìn đặc biệt có tinh thần.

Vừa ra khỏi cửa phòng, Phát Tài Phú Quý đã chạy đi chơi.

Chạy chạy còn có thể kều nhau hai cái.Trong đó, tinh lực của hai bé mèo quýt Tiếu Phát và Tiểu Tài là dồi dào nhất, giống như động cơ ô tô, không thể khống chế được tốc độ của mình.

Sau đó Tiếu Phát ngã vào trong bồn hoa. Trán đập xuống đất.

Trực tiếp ngã đến đầu quay mòng mòng.

Hứa Ý cười đi lên vớt Tiểu Phát lên, lấy khăn ướt lau đi phần đất ướt dính trên trán Tiểu Phát, rồi mới thả Tiểu Phát xuống đất.

Tiểu Phát bắt đầu khó khăn liếʍ lông.

Tiểu Hoa, Tiểu Tài, Tiểu Phú và Tiểu Quý nhìn Tiểu Phát vất vả như vậy, mỗi đứa đều vây lại giúp đỡ Tiểu Phát liếʍ lông, liếʍ đến Tiểu Phát buồn ngủ. Cuối cùng Tiểu Phát không động đậy nữa, nằm bẹp xuống đất, tùy ý để mẹ và anh chị em liếʍ lông cho mình, thoải mái đến nỗi đôi mắt híp lại.

"Tiểu Phát, mày lười biếng quá đi." Hứa Ý nói.

Tiểu Phát hơi hé mắt ra, liếc nhìn Hứa Ý một cái rồi tiếp tục híp mắt lại.

Hứa Ý nhìn một chút, tiếp đó nhìn Tiểu Hoa, gọi: "Mèo ngôi sao."

Tiểu Hoa nghe vậy liếc nhìn Hứa Ý.

Hứa Ý cười rộ lên: "Mày còn biết mình là mèo ngôi sao hả?"

Tiểu Hoa lại liếc Hứa Ý một cái, rồi tiếp tục liếʍ lông cho Tiểu Phát.

Hứa Ý không nhịn được cười: "Mèo ngôi sao, mày biết không? Mày lại kiếm được tiền nữa rồi, sau này cũng không cần tao phải tốn tiền nữa. Phí quảng cáo của mày đủ cho cả nhà mày ăn rất nhiều năm, còn mang lại danh tiếng cho nhà trẻ nữa chứ, mày đúng là giỏi quá."

Hứa Ý xoa xoa đầu Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa vươn lưỡi liếʍ liếʍ tay Hứa Ý. Hứa Ý không tiếng động mà nở nụ cười. Buổi tối lúc nằm trên giường, cậu cảm thấy ngày hôm nay thật là vui vẻ. Bất quá việc làm cho cậu vui vẻ nhất, không phải là việc Tiểu Hoa lại kiếm được tiền, mà là Hoắc Ni Phân còn sống, không có gì tốt hơn so với việc còn sống.

Cậu vui vẻ đi ngủ, sáng hôm sau cậu lại nhìn thấy Hoắc Ni Phân.

Hoắc Ni Phân đến đưa Nora đi học.

Tuy rằng vẫn còn ngồi trên xe lăn, thế nhưng trạng thái đã khá hơn hôm qua nhiều.

O"Neal giới thiệu với Lâm Lâm: "Mẹ, đây là mẹ của Nora, mẹ của Nora bị bệnh. Nhưng mẹ của Nora rất dũng cảm, dì ấy đã chiến thắng bệnh tật, nên hiện giờ vẫn còn ngồi xe lăn.

Phí Phí nói tiếp: "Mẹ Nora rất nhanh sẽ không phải ngồi xe lăn nữa."

"Dạ đúng đó, mẹ Nora vừa mới khỏi bệnh, chờ khỏe lại thì tốt rồi."

Mấy bé khác đều biết tình huống của mẹ Nora, nên các bé cũng giải thích với phụ huynh của mình. Nói rằng mẹ của Nora rất dũng cảm, rất yêu Nora. Hoắc Ni Phân nghe được, mà trong lòng ấm áp: "Mấy bạn nhỏ này thật đáng yêu.

Sau khi mấy người Lâm Lâm biết được tình hình, đều dồn dập chào hỏi Hoắc Ni Phân.

Đã lâu rồi Hoắc Ni Phân không được sinh hoạt như bình thường, nên rất sẵn lòng giao lưu với người khác, sau khi nói với nhau mấy câu, đều thêm số quang não của nhau.

Mấy người Lâm Lâm đều phải vội đi làm cho nên đều đi trước.

Hoắc Ni Phân nhìn Nora đi vào lớp với Kiều Y và Chardolly, cô mới ngẩng đầu nói với Hứa Ý: "Hiệu trưởng Hứa, em thật sự dạy dỗ bọn trẻ tốt lắm, khó trách mẹ chồng chị vẫn luôn khen ngợi em."

"Dạ cũng bình thường thôi mà chị." Hứa Ý hỏi: "Bây giờ cơ thể chị thế nào rồi?"

"Khỏe hơn rồi."

Hứa Ý không khỏi thắc mắc: "Vậy sau này.."

"Từ từ khôi phục sẽ tốt thôi, tuy rằng sức khỏe vẫn kém hơn người bình thường, nhưng chị đã thỏa mãn lắm rồi." Hoắc Ni Phân cười nói.

"Dạ, vậy thì tốt. Nora ở đây là được, chị trở về nghỉ ngơi trước đi."

"Um."

"Vậy em đi xem bọn nhỏ nha chị.

"Chờ một chút" Hoắc Ni Phân gọi Hứa Ý lại.

Hứa Ý đứng lại, nói: "Có chuyện gì chị cứ nói."

Hoắc Ni Phân hỏi: "Phần cơm hộp hôm qua là em làm sao?"

Hứa Ý: "Dạ."

Hoắc Ni Phân cười nói: "Ăn rất ngon."

Hứa Ý cười: "Em cảm ơn."

Hoắc Ni Phân liền hỏi: "Mỗi ngày chị có thể đặt 50 phần cơm trưa được không?"

"Dạ?" Hứa Ý hoài nghi mình nghe nhầm rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Nora: Nhà tớ cực kỳ có tiền!

Bà Hải Tư: Cũng không phải cực kỳ, chỉ là hơi nhiều một chút thôi.