Chương 17: Tình yêu chớm nở

Chương 17: Tình yêu chớm nở

Sau khi sóng gió qua đi, gia đình Giai Tuệ nhận ra một điều rằng, con gái của họ đã lớn rồi và cần có một gia đình riêng để có người chăm lo cho con gái. Thế là họ đã gọi điện cho Giai Tuệ.

Khi Giai Tuệ đang từ cổng lớn bước vào đại sảnh, thì điện thoại reo lên, cô mở túi xách lấy điện thoại ra thì thấy số của Ba gọi, nên nghe máy "Alo, Ba hả, Ba gọi con có gì không Ba", ở đầu dây bên kia Ba cô trả lời "ừ, Con đi làm chưa', Giai Tuệ vui vẻ trả lời Ba mình" Con đang đi làm Ba à, mà Ba gọi con có gì không, ở nhà không có chuyện gì chứ Ba, mọi người khỏe cả chứ ạ ".

Giai Tuệ thật sự lo lắng, vì nếu không có chuyện gì quan trọng Ba sẽ không gọi cô vào lúc sáng sớm thế này, mà thường gọi vào buổi tối để tránh ảnh hưởng đến công việc của cô.

Đầu dây bên kia Ba cô biết là con gái đang lo lắng nên đã nói" không có gì đâu con à, chuyện là thế này, Ba thấy con cũng lớn tuổi rồi, cũng nên tính đến chuyện lấy chồng đi con, Ba già rồi nên con sớm có gia đình để Ba còn có thể lo cho con theo chồng nữa, nếu không sau này Ba già không lo nổi cho con thì làm sao, hơn nữa nhà chú Lâm có đứa con trai lớn hơn con một tuổi, công việc cũng ổn định, con coi thôi về nhà lấy chồng rồi xin việc ở đây làm cũng được con à ".

Nghe Ba nói vậy, Giai Tuệ thật cảm thấy đúng là mình đã để Ba phải lo lắng rồi, đúng là mình cũng lớn tuổi, ôi nhìn lại thì mình cũng đã 32 rồi có ít đâu. Cô suy nghĩ rồi nói với Ba" Ba à, Ba đừng lo, chờ thời gian ngắn nữa con sẽ về nhà lấy chồng mà "Cô vừa nói vừa cười để trấn an Ba mình mà không hề hay biết ở phía sau lưng mình có một đôi mắt như muốn nuốt cô vào bụng, đôi mắt đó không của ai khác mà chính là vị tổng tài đại nhân của chúng ta Hà Kiến Minh.

Cái gì cơ, Cô muốn về quê lấy chồng, anh nghe mà không hiểu tại sao ngực mình như có gì đó đè lên thật rất khó chịu, cứ như muốn nổ tung vậy, anh nhìn chằm chắm vào bóng lưng phía trước đang vui vẻ nói chuyện tương lai với gia đình về việc sẽ lấy chồng ở đâu và người như thế nào.

Hay lắm thế mà cô lại muốn nghỉ việc ở đây để về quê lấy chồng cơ đấy, cô nghĩ cũng đừng nghĩ nữa, cô lấy chồng mà chồng cô không phải là anh sao, thật nực cười, tại sao mình lại tức giận việc cô lấy chồng và tại sao chồng cô nhất định phải là mình chứ. Anh đang tự dĩu chính mình.

Nhưng sao tim anh lại đau đến vậy, không được anh không cho phép, cô không được rời khỏi tầm mắt anh, cô không được ở bên người đàn ông khác, chồng cô không thể là người khác được, nếu cô muốn lấy chồng thì người đó nhất định phải là anh. Nghĩ đến đây, anh mới bừng tỉnh, thì ra mình đã có tình cảm với cô gái đơn thuần kia ư, không biết từ lúc nào mà sự ngây thơ, ngốc nghếch của cô đã chím trọn tim anh, từ khi nào mà những buồn vui của cô anh đều bận tâm đến, tư khi nào mà hình ảnh cô đã chím trọn lý trí của anh. Còn chuyện của em gái anh thì sao đây. Nhưng dù thế nào anh cũng tuyệt đối không cho phép cô thuộc về người khác, Cô sẽ chỉ có thể là người phụ nữ của anh, cô chỉ có thể lấy chồng là anh mà thôi.

Ý nghĩ đi đôi với hành động, anh nhanh chóng bước chân đến và không nói rằng mà trước mắt bao nhiêu nhân viên đang ngỡ ngàng, anh kéo tay cô gái đang chăm chú nghe điện thoại không biết một sự việc kinh động đang sắp ập đến với mình, một sự thay đổi long trời lở đất mà cô chưa từng nghĩ tới sắp diễn ra với cô.

Boss đại nhân kéo lấy tay Giai Tuệ đi thẳng đến thang máy dành cho tổng giám đốc và đi thẳng lên tầng cao nhất, văn phòng làm việc của anh, cũng là khu nhà riêng của anh. Vừa vào cửa anh đã ép cô đến cảnh cửa và không đợi cô kịp hoàn hồn xem chuyện gì đang xảy ra thì môi anh đã hạ xuống chính xác tại môi cô, hai đôi môi chạm vào nhau, anh như đang trừng phạt kẻ không biết trời cao đất dày, anh hôn ngấu nghiến, mạnh mẽ hôn kéo dài mấy phút, cô thì không biết phải làm gì, bị cưỡng hôn sao. Nhưng sao cảm giác rất lạ, tại sao mình lại không hề chán ghét nụ hôn này, mà hình như có gì đó rất ấm áp và kí©h thí©ɧ.

Giai Tuệ ngơ ngác không biết làm gì tay chân cũng không biết trở nên dư thừa như vậy, cô muốn đẩy anh ra nhưng anh như biết được ý nghĩ của cô mà càng ôm cô thật chặt, không một khe hở giữa hai người, anh hôn đến lúc cô như sắp ngừng thở thì mới từ từ lưu luyến bờ môi non mềm, ngây thơ ra. Anh nhìn bờ môi cô vì bị anh hôn mà trở nên xưng đỏ càng thêm động lòng người, anh muốn tiếp tục hôn thì lúc này cô ý thức được và đã tránh lui về phía sau một bước chăm chú nhìn anh, chờ một câu giải thích.

Không đợi Cô hỏi anh đã nói" Em đừng nhìn anh như thế, anh không cho phép em được lấy người đàn ông khác, nghĩ cũng đừng nghĩ, vừa rồi anh đã đóng dấu rồi, đời này của em chỉ có thể thuộc về một mình anh, em chỉ có thể làm vợ của anh mà thôi, hiểu chưa ".

Giai Tuệ như hóa đá trước những lời nói bá đạo, không lý lẽ nhưng lại cảm thấy tim ở trong ngực cứ như muốn nhảy ra ngoài vậy, Boss nói gì cơ, boss không muốn cô lấy người khác, là sao chứ. Cô nhìn anh như để xác nhận xem mình có nghe nhầm không hay mình đã hiểu lầm ý của boss. Anh như nhìn thấu được tâm tư ngốc nghếch của cô mà nói" Em đừng ngốc như thế có được không, anh chỉ nói một lần trong đời, em nhất định chỉ có thể làm vợ anh, anh không cho phép em có tư tưởng với người đàn ông khác ".

Nói xong không kịp đợi câu trả lời từ cô anh đã bước tới ôm cô vào trong lòng và lấy bàn tay cô đặt lên ngực của mình, nơi mà trái tim mạnh mẽ của anh tưởng chừng như sẽ không bao giờ sao động trước một ai thì lại đang đập như trống rung, chứng tỏ rằng anh đang rất hồi hợp khi nói lời từ trái tim mình.

Giai Tuệ hết nhìn anh rồi lại nhìn nơi bàn tay mình đang đặt trên ngực anh, sau một lúc cô như tỉnh mộng và nhìn thẳng vào mắt anh, hai đôi mắt nhìn nhau, như nhìn thấu được tâm tình của đối phương, như thu hết mọi tình cảm chân thành của đối phương dành cho mình. Trong ánh mắt sắc bén thường ngày chỉ biết đến công việc, những kế hoạch, những chiến lược kinh doanh thì giờ đây trong ánh mắt ấy chỉ chứa đựng mỗi một hình ảnh của cô mà thôi. Tim cô bỗng nhiên như ngừng đập, sau lại đập thật nhanh như muốn nhảy ra ngoài, l*иg ngực không đủ khả năng chứa đựng nó nữa rồi.

Cô hỏi anh" Tổng giám đốc hình như anh có hiểu lầm gì đúng không, chúng ta không phải là quan hệ đó, chúng ta chỉ là.. chỉ là.. "nói ấp úng một lúc cô vẫn không nói ra được lời muốn nói là gì thì những lời ấy lại bị nuốt vào trong miệng của boss đại nhân rồi, anh hôn cô nhưng lần này nụ hôn rất dịu dàng, ấm áp, rất cưng chiều, và nâng niu như sợ nếu hôn mạnh nó sẽ hỏng mất.

Hôn một lúc anh buôn cô ra và nhìn thẳng vào đôi mắt ngây thơ của cô và trịnh trọng nói lời từ trái tim mình" Anh không biết từ lúc nào em đã đi vào trái tim anh, anh cũng không biết từ lúc nào anh chỉ có thể nhìn thấy em, anh không biết từ bao giờ em là niềm vui là sự ấm áp, là người mà anh muốn được chăm sóc và bảo vệ ".

Anh nói tiếp" Giai Tuệ, em đừng rời xa anh được không, anh muốn được có em bên cạnh mình mãi mãi ". Lúc này Giai Tuệ mới hiểu được thì ra boss đang tỏ tình với mình, thì ra cảm giác được tỏ tình là thế này đây, nhưng lúc này cái cảm giác không phải là vấn đề mà vấn đề là boss tỏ tình với mình, là boss đó có được không, không phải ai khác mà là boss đại nhân, trời ạ không thể nào tin được, boss thế nhưng.. thế nhưng.. Giai Tuệ cảm thấy rối như tơ vò tại sao lại có chuyện khó xử như thế này chứ, nhưng tại khi boss hôn mình thì mình lại không hề chán ghét mà ngược lại còn rất hưởng thụ nụ hôn của boss chứ, không lẽ mình cũng thật sự có cảm giác với boss sao, không đâu chắc không phải đâu, chắc chỉ là vì mình lần đầu tiên được hôn nên không biết phải làm gì, chắc chỉ là vì mình bất ngờ nên mới không phản ứng thôi.

Giai Tuệ đã đặt ra hàng trăm lý do để lý giải cho việc trái tim mình đang không ngừng nghỉ đập loạn. Cô rối rắm nhìn boss đại nhân đang nhìn chăm chú vào biểu hiện lúc xanh lúc đỏ của cô. Cô nói" Tổng giám đốc, tôi nghĩ chắc anh có hiểu lầm gì đó rồi, tôi.. tôi.. là.. là.. xin lỗi anh, tôi không biết phải trả lời anh thế nào cả, tôi.. tôi xin phép ".

Không đợi anh có phản ứng cô đã cong dò chạy như bay ra khỏi cửa phòng của tổng giám đốc trong sự ngỡ ngàng của anh, cô không đồng ý lời cầu hôn của mình ư, không lẽ trong thời gian qua cô không hề có cảm giác với mình, chẳng lẽ cô sẽ nghỉ việc rồi về quê lấy chồng ư, không được, tuyệt đối không được, mình không thể không có cô, mình không thể để cô ấy lấy người khác không phải là mình, không thể. Mình đã hiểu được trái tim mình cần ai rồi, mình sẽ không để cảm giác khó khăn lắm mới có được người con gái làm mình rung động mà rời xa mình được. Nhưng bây giờ cô ấy đang rất rối rắm, mình nên cho cô ấy thời gian, chỉ cần cô ấy không rời khỏi đây thì mình có thời gian để thực hiện cơ hội nắm bắt trái tim của cô ấy.

Nói là làm anh nhanh chóng tới bàn làm việc mở két sắt lấy ra tập hồ sơ, bên trong là tất cả những thông tin về cô. Anh lấy ra tờ điều tra về gia đình cô, trong đó có số điện thoại của gia đình cô, anh nhấn ngay số cua Ba cô cũng là ba vợ tương lai của anh"

Điện thoại vừa đổ chuông "Alo, dạ con xin chào Bác trai ạ, cháu là bạn trai của Giai Tuệ, xin lỗi bác vì chưa có dịp đến chào hỏi bác và xin phép gia đình mà đã có tình cảm với Giai Tuệ. Hôm nay, cháu gọi là để xin phép Bác cho cháu được về nhà bác ra mắt và xin phép Bác cho cháu được qua lại với Giai Tuệ ạ"

Ở đầu dây bên kia Ông Vũ hết sức bất ngờ, thì ra con gái đã có bạn trai rồi. Ông vội bừng tỉnh và nói "à được, tất nhiên là được, bất cứ lúc nào gia đình bác cũng hoan nghênh con đến chơi, vậy các con định khi nào về".

Được sự đồng ý của ba vợ tương lai, vị tổng giám đốc của chúng ta khí thế càng thêm bừng bừng khẳng định thời gian "dạ, cuối tuần này chúng con sẽ về thăm gia đình ạ, con cảm ơn bác đã cho phép con ạ, con xin hứa với bác con sẽ hết lòng yêu thương và chắm sóc Giai Tuệ thật tốt nên xin bác cứ yên tâm ạ".

Hai người nói chuyên một lúc, thế là cúp máy, anh nhanh chóng nhấn dãy số và nói với thư ký "hủy toàn bộ lịch làm việc của cuối tuần này và cả tuần tới cho tôi, tôi có việc phải đi công tác thời gian". Nói xong anh cúp máy không đợi đầu dây bên kia phản ứng, anh lấy điện thoại và tiếp tục bấm dãy số "cậu sắp xếp công việc trong cuối tuần này và tuần tới mình có việc không đến công ty, nên cậu hãy trong coi công ty và có việc gấp gì thì gửi mail mình nhé".

Thế là đã giải quyết được công việc giờ đến giải quyết người, thế là anh tiếp tục bấm dãy số phòng kế hoạch và nói "trưởng phòng Lâm, ngày cuối tuần này tôi có chuyến công tác, cô sắp xếp công việc của Giai Tuệ để cô ấy đi công tác trong hai tuần".

(Còn tiếp).