Chương 2

Bà Trần vui vẻ đưa cô lên lầu chọn phòng cạnh Tiêu Nam cho cô

-Phòng của con!! Ngày mai Bác sẽ cho người mua những dụng cụ cần thiết!!

-Vâng!! Con…thật ra con có thể làm gì cho Bác không ạ?? Ở như vậy con cảm thấy…

-Âyyyy không sao!! Ta còn một lời hứa với mẹ con. Sau này con sẽ biết!!

Cô cũng không phải người không hiểu chuyện nên chỉ cúi đầu như đã hiểu.

Bà Trần bước về phòng nhìn ra ngoài cửa sổ một cách mông lung

-Chị Hạ!!! Sao chị lại ra đi như vậy?? Oan ức cho một người như chị. Hôn ước năm đó tôi sẽ thay chị gánh vác!!!

Sáng hôm sau, cô bật dậy với tay nhìn đồng hồ. Thôi chết rồi, cô trễ giờ học rồi!!

Cô hiện đang là sinh viên năm 3 của trường đại học AB. Vội vội vàng vàng cô lao vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Có trách là trách cái giường kia sao có thể êm ái và ấm áp đến vậy hại cô ngủ quên trời quên đất.

Vội phóng người ra ngoài cửa liền đυ.ng trúng ai đó. Cô nhăn mặt cáu gắt

-Ây siiiii, không biết nhìn sao??

Nói rồi bỏ chạy xuống lầu. Anh đứng đó ngơ ngác. Cô ta là ai?? Đây là nhà anh cơ mà?? Bước xuống nhà anh anh nhìn thấy ba mẹ đang nhâm nhi tách trà liền ngồi xuống

-Ba mẹ!! Cô gái hồi nãy là ai vậy??

Bà Trần nhàn nhạ nhúp một miếng trà rồi thong thả

-Vợ tương lai của con!!!

-Sao cơ?? Mẹ!!! Không phải con nói con yêu Tiểu Vy sao??

-Im mồm!!! Mẹ quyết rồi!!

Anh bực bội bỏ đi làm cũng không cần ăn sáng. Tâm trạng tối qua đã không tốt, việc sáng nay lại càng làm anh khó chịu. Nhìn gì cũng ngứa mắt. Và dĩ nhiên tất cả đều trút lên đầu các nhân viên tập đoàn.

-DẸP HẾT!!! KHÔNG MUỐN LÀM NỮA THÌ NGHỈ VIỆC ĐI!!

Cứ như vậy tiếng la hét vang vọng trong phòng chủ tịch khiến nhiều nhân viên tái xanh mặt không ai dám bước vào.

Anh mệt mỏi ngã mình ra sau nhắm hờ đôi mắt. Hình ảnh tối qua ẩn ẩn hiện hiện, anh đưa tay lên cổ xoa xoa những vết xước, kéo chiếc áo sơ mi trắng nhìn cánh tay có chút bầm. Hình ảnh cô gái quán bar hôm qua hiện lên khiến anh nhếch mép

-Một gái quán bar cũng muốn làm dâu Trần Gia??

*cốc cốc*

-Vào đi!!

Thư ký Ngô bước vào. Trên tay cầm một đơn xin nghỉ việc

-Chủ tịch!! Tôi nộp đơn xin nghỉ!!

Anh nhíu mày

-Lí do??

-Tôi không ở đây nữa!! Cảm ơn anh suốt thời gian qua đã giúp đỡ!!

Anh gật gù đưa tay ký xét duyệt

-Trước hết tuyển thư ký mới cho tôi!! Sau đó bàn giao công việc rồi hãy đi!! Chăm sóc mẹ anh cho thật tốt!!

-Vâng!! Cảm ơn chủ tịch!!

Thư ký Ngô vốn là người Anh. Mẹ anh không muốn xa quê hương nên không theo anh. Bây giờ bà đã già anh cũng cần có bổn phận. Tiêu Nam biết cũng gật đầu xét duyệt.

Chiều hôm ấy trở về nhà anh chỉ chào ba mẹ rồi bước thẳng lên phòng tới tối mới xuống nhà ăn cơm. Ông Trần gắp thức ăn cho Bà Trần rồi hỏi

-Tiêu Nam, nghe nói thư ký Ngô đã nghỉ việc?

-Vâng ba!! Anh ta cần về Anh!!

-Ừm, vậy thư ký mới, con đã tuyển chưa??

-Ngày mai ạ!!

-Hạ Yến sẽ là thư ký mới cho con!! Lúc chiều ba đã hỏi nó. Nắm kiến thức rất tốt. Cũng đang học kinh doanh!!

-Ba…!!

-Ba quyết rồi!! Cứ vậy đi!!

-Tại sao hai người cứ phải xen vào chuyện tình cảm của con vậy??

-Ta không xen vào!! Ta chỉ kêu Hạ Yến làm thư ký mới cho con!! Hay con sợ con kìm lòng không nổi mà yêu nó!!

-Con trai ba là người như vậy chắc!! Tùy ý ba quyết định!!

Nói rồi anh bước lên lầu. Ông Trần nhìn Bà Trần

-Em thấy anh giỏi không?? Thưởng nha vợ!!

Trúc Thanh trề môi

-Ba mẹ!! Hai người đã cận kề 50 rồi đấy!! Sởn da gà con!!

-Sau này cô lấy chồng sẽ thấy!!

-Cũng không sến như hai người. Nhưng mà chị Hạ Yến đâu rồi ạ??

-Đi làm rồi. Mẹ đã kêu nó ở nhà mà nó cứ không chịu!!

-Vâng!!

Hôm sau Hạ Yến nghe tin mình phải làm thư ký cho anh thì có chút muốn từ chối…nhưng ngặt nổi bà Trần lại quá hào hứng nên cô cũng không nỡ làm bà buồn.

Bước lên lầu liền nhìn thấy anh cô không khỏi nhíu mày

-Này!! Anh sẽ không hành hạ tôi bắt tôi làm đủ trò đó chứ??

Anh tiến lại đưa tay vạch cổ áo sơ mi đang mặc trên người

-Mấy cái vết này?? Cô tính thế nào??

-Vết…vết…gì chứ??

-Tôi say chứ tôi không ngốc. Cô có phải biết trước nên mới mang tôi về?? Danh giá quá nhỉ?? 5 tỷ không đồng ý?? Chê ít?? Cũng đúng. Để bước chân vào Trần Gia bỏ 5 tỷ cũng đáng!! So với gia tài nhà tôi 5 tỷ chỉ là hạt cát. Tôi nói không sai chứ??

-Anh có ý gì??

-Mẹ tôi muốn tôi cưới cô làm vợ!! Đừng nói với tôi cô không biết?? Hạng gái như cô chỉ giỏi giả ngơ!!

Cô tức giận hét lớn

-Gái cái đầu anh. Điên sao?? Anh nghĩ tôi thèm lấy anh!!!

Vừa hét vừa đánh túi bụi lên người anh làm anh đỡ không kịp. Đang hoảng loạng thì nghe tiếng gọi

-Mấy đứa xuống ăn sáng rồi đi làm!!

Cô dừng tay nhăn nhó nhìn anh cảnh báo

-Anh giỏi nói tôi là Gái nữa xem?? Cú đấm này không ngần ngại mà tặng anh đâu!!

Anh im lặng nhìn cô gái nhỏ đang xù lông kia bước xuống lầu. Đây là lần đầu tiên anh để người con gái khác ở quá gần mình ngoại trừ Tiểu Vy. Nhưng lòng tức giận cũng không nhỏ

-Hạ Yến!! Để tôi xem cô vui vẻ được bao lâu!!!

Bước xuống nhà ngồi vào bàn ăn đôi mắt sắc bén bắn về phía cô nhưng cô lại ung dung ăn bữa sáng của mình.

-Hạ Yến!! Con nghỉ học đi!!

-Sao cơ??

-Về tập đoàn làm rồi cần gì học tiếp!!

-Nhưng. . .

-Sau này nếu không ổn sẽ cho con học lại!!

-Dạ vâng!!