Chương 3

Cả hai bước vào tập đoàn. Cô cứ lủi thủi đi sau anh đến khi anh bất ngờ dừng lại theo quán tính mà cô đập đầu vào lưng anh khiến anh nhíu mày.

-Mắt để đâu??

-. . .

-Tôi đang là chủ tịch của cô!!

-Vâng, xin lỗi chủ tịch!!!_ một biểu cảm chán ghét lộ rõ trên khuôn mặt cô.

Anh bước vào thang máy bấm lên tầng cao nhất. Đến nơi anh chỉ cô vào một phòng nhỏ

-Phòng này của cô!! Phòng kế bên là của tôi!! Bất kể tôi gọi lúc nào cũng phải có mặt!!

-Ừa!!

-Hửm??

-Vâng!!!

Anh thong thả bước về phòng liền nhận một tin nhắn

“Buổi sáng vui vẻ anh yêu” là tin nhắn của Tiểu Vy.

Anh khẽ cười nhắn lại “Hết giận anh rồi??”

“Em không giận anh!! Là tại em chưa sẵn sàng!!”

“Anh xin lỗi!! Tối nay sẽ bù cho em một bàn ăn lớn!! Nhà hàng tùy em chọn!!”

“Cảm ơn anh yêu!!”

Anh mỉn cười nhìn màn hình rồi chợt nhớ đến Hạ Yến liền đưa tay lấy điện thoại bàn

-Làm tôi ly cà phê!!

-Vâng!!

Cô nhanh chóng tới khu pha chế làm cho anh ly cà phê rồi mang lên phòng

-Cà phê của anh!!

Đưa tay với ly cà phê nhúp một miếng

-Ngọt quá!! Pha lại!!

Cô cũng im lặng làm theo. Bây giờ cô cần phải làm đúng vai trò của một thư ký. Không thể nhận lương mà không làm gì được!!

*lần thứ 2*

-Tôi kêu ngọt quá chứ không kêu tôi uống cà phê đắng!! Làm lại!!

Cô lại tiếp tục xuống khu pha chế. . .

*lần thứ 3*

-Sao pha loãng vậy?? Tập đoàn không thiếu cà phê!! Làm lại!!

Cô nãy giờ vẫn đang kìm chế. Đành lết thân xuống khu pha chế một lần nữa

*lần thứ 4*

Lần này cô không nhịn nổi mà đặt ly cà phê xuống cảnh báo

-Anh thử chê lần nữa xem!!

-Vẫn dở làm lại!!!

-Anh…!!!

-Cô làm gì tôi??_ vừa nói tay anh vừa gõ gõ vào tấm bảng Chủ Tịch trước bàn.

Cô bực bội đi pha ly khác. Lần này có vẻ anh bỏ qua cho cô rồi. Thấy nhúp hai miếng mà không phản ứng khiến cô thở phào.

Nhưng sau đó là một chồng lớn tài liệu anh đẩy qua cô

-Xử lí đi!!

Cô thở ra rồi cũng ôm về phòng làm việc. Loay hoay tận 3 tiếng đồng hồ mới xong. Anh biết cô đã xong liền nhếch mép tiến về một phía nào đó. *tạch* là tiếng cúp cầu giao phòng cô sau đó lại *tạch* là tiếng mở cầu giao. Nhàn nhã bước qua phòng cô

-Làm sao rồi??

-Phòng anh có bị cúp điện không??

-Không!!

-Òhh nãy tự nhiên cúp điện hơi giật mình. Này của anh _ tay cô đưa cho anh một USB

-Gì vậy??

-Tài liệu!! Tôi làm xong rồi. Bây giờ là 11h tôi đi ăn trưa!!

Nói rồi lướt ngang anh. Anh chưa kịp định hình mọi thứ. Sao có thể nhỉ??

Tới chiều, anh gọi cô

-Tôi có việc bận cô tự bắt xe về!!

-Ừa!!

Anh bận đi hẹn hò với Tiểu Vy. Cô đứng đợi mãi không có chiếc xe nào đành lê lết đi bộ về. Đôi giày cao gót thật sự khiến chân cô đau nhói. Liền cúi xuống gỡ ra rồi đi chân không về nhà.

Tới tận 8h anh mới về nhà. Cả nhà ai cũng về phòng nấy. Chỉ mỗi cô là đang ngồi xem tivi ở phòng khách. Tay vẫn xoa xoa mắt cá chân. Anh nhíu mày bước lại

-Bị sao đấy??

-Không!!

Anh đưa mắt nhìn chân cô. Mắt cá chân đỏ chót kèm theo vết chày xước liền khiến anh hiểu ra.

Im lặng bước về phòng. Vài phút sau liền xuất hiện kèm theo hộp băng y tế trước mặt cô

-Cho cô!! Dán vào gót giày hoặc gót chân!! Tránh bị thương!!

Cô cười khẩy

-Tốt phết!! Ai làm tôi ra nông nổi này?? Còn không phải do anh?? Còn nữa đừng tưởng cái trò cúp cầu giao điện phòng tôi của anh mà tôi không biết!! Sáng giờ anh leo đầu tôi hơi nhiều. Bây giờ thì. . .

Ánh mắt đâm chiêu nhìn anh. Tay nắm thành quyền đưa trước mặt anh. Nhào lên người anh mà cấu xé.

Tiếng la hét cười đùa vang vọng cả phòng khách. Mệt lả người cả hai mới dừng lại thở hổn hển rồi lại nhìn nhau cười.

Từ hôm đó về sau anh cũng ít thành kiến với cô. Cả hai thân thiết hơn. Cô dần dần thích anh. Thích cách làm việc quyết đoán, lạnh lùng, khó đoán. Nhưng khi lại gần lại là một người ấm áp và biết quan tâm người khác.

Đang mông lung liền nhận một cuộc gọi từ phòng anh

-Pha giúp tôi một ly cà phê!!

Từ lâu cô đã quen mùi vị cà phê anh uống nên cũng nhanh chóng hoàn thành rồi mang lên

-Của anh!!

Anh không ngước lên chỉ đưa tay nhận ly cà phê rồi nhúp một miếng. Tay vẫn thoăn thoắt trên bàn phím vi tính. Sự tập trung của anh chính thức cuốn hút cô. Ngẩn ngơ một lúc liền nghe giọng anh

-Sao vậy??

-Ơ hả??

-Sao không vê phòng??

-À à tôi về ngay đây!! Anh làm việc tiếp đi!

Bước về phòng, đặt tay lên ngực có chút bối rối. Nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi vào bàn làm việc. Tận chiều lại nghe anh bảo có việc bận kêu cô tự về. Khẽ gật đầu có chút không cam lòng vì cô biết anh đi đâu và làm gì. Nhưng cô có quyền gì mà xen vào.

Trưa hôm sau cô tranh thủ làm xong sớm tài liệu rồi xuống nhà bếp tập đoàn làm chút gì đó cho anh. Nhưng khi vừa mở cửa phòng hình ảnh anh cùng Tiểu Vy đang ôm ấp, hôn hít lập tức đập vào mắt.

Dứt nụ hôn ra anh nhíu mày nhìn cô

-Có chuyện gì sao?

Cô vội lắc đầu xin lỗi rồi quay đi.

Anh nhìn Tiểu Vy mỉn cười đưa tay vuốt tóc ả

-Mình đi ăn nha!!

-Dạ_ ả ngoan ngoản vâng lời

Riêng cô khi trở về phòng liền ném hộp cơm qua một góc rồi vùi đầu vào công việc tới tận chiều. Tan ca cô bắt xe nhưng không về nhà cô ghé qua nhà của một bạn thân để giải sầu. Chỉ vỏn vẹn gửi anh dòng tin nhắn “Tôi đi chơi cùng bạn!! Anh về trước đi!!”

Anh hơi nhíu mày khi bình thường cô không phải người có quá nhiều bạn. Nhưng cũng mặc kệ cô. . .