Chương 1: Xuyên đến tinh tế.

Con người ở tinh tế đều có tinh thần lực và tinh thần lực của mỗi người đều có giới hạn riêng. Nếu đạt tới giới hạn sẽ bị bạo động tinh thần, không kịp xoa dịu liền bị hạ cấp bậc. Thuốc tuy có thể xoa dịu nhưng chỉ một phần, muốn xoa dịu hoàn toàn chỉ có tiếng hát của người cá.

Tuy nhiên, người cá hiện đang là chủng loài khan hiếm, cấp bậc người cá càng cao lại càng ít ỏi. Trên mọi tinh cầu, người cá cấp bậc cao nhất đồng thời là người cá thuần sắc chỉ có một.

Hiện nay, Viện nuôi dưỡng Hải Dương của tinh cầu Lasic đang chịu trách nhiệm nuôi dưỡng người cá thuần sắc.

Và cậu - Nhất Thiên chính là người cá thuần sắc duy nhất ấy.

Vào vài tháng trước, cậu là tướng sĩ tiên phong trên chiến trường, là một người quan trọng trong đội. Trong một lần đang hát dụ hoặc địch cậu vô tình làm lộ vị trí khiến ám vệ địch phát giác và gϊếŧ mất. Cậu ngã xuống trên vũng máu của chính mình, cậu nhắm mắt chấp nhận số phận, dù sao cũng đã chết một cách vinh quang.

Lúc mở mắt ra đã thành người cá thuần sắc.

Nhất Thiên có điều muốn nói: Xuyên không dễ thế sao? Đã thế còn là người cá thuần sắc quý hiếm!

Khoảng thời gian đầu xuyên không, Nhất Thiên tuy sửng sốt nhưng cậu cũng nhanh chóng thích nghi. Người cá và con người ở thế giới này không thể hiểu tiếng nhau, cậu cũng phải mất vài tháng mới nghe hiểu được một chút nội dung những cuộc trò chuyện bên trong viện.

Theo như những gì cậu thu thập được, khi đến tuổi thành niên người cá sẽ được bán đấu giá hợp pháp. Cậu cũng sẽ như thế, nhanh thôi vài ba ngày nữa cậu sẽ thành niên, cậu sẽ phải lên sàn đấu giá.

Nhưng trước khi tới lúc đó, cậu cần phải học lại cách phản ứng của người cá với con người. Theo như cậu thấy, người cá nơi này thật sự rất ghét sự tồn tại của con người, họ xem con người là địch, trong tâm trí luôn cảm giác “thú hai chân” ấy sẽ tấn công bất cứ khi nào họ cảnh giác.

Thứ người cá yêu thích chính là đồ ăn và những món trang sức quý giá, lấp lánh. Vì lẽ đó nên người nuôi dưỡng cần phải nuông chiều, dỗ dành cho ăn đồ ngon, mua trang sức lộng lẫy chỉ để có thể lắng nghe tiếng hát của người cá, nhận được xoa dịu tinh thần.

Luật pháp bảo vệ người cá rất nghiêm ngặt, nếu vi phạm sẽ bị phạt tù hoặc thậm chí là tử hình. Những thứ đó rất rắc rối cho nên Nhất Thiên cảm thấy may mắn, cậu xuyên làm người cá chứ không phải con người.. mặc dù có chút không tự nguyện.

Ở đây người cá được phân cấp bậc dựa theo màu sắc của tóc, đuôi và mắt. Số màu giống nhau càng nhiều cấp càng cao.

Cậu là người cá thuần sắc duy nhất, bởi màu mắt tóc và đuôi đều có màu đỏ cherry. Ngoài ra còn có lượng lớn tim tím như gắn liền với mái tóc của cậu tỏa sáng, vảy đuôi óng ánh màu đỏ rực rỡ.

Áp lực làm người cá thuần sắc rất lớn, bởi cậu phải mang trên mình hào quang vạn ngư mê. Khi được Viện nuôi dưỡng đem thả vào hồ vui chơi cùng các người cá khác, tất cả người cá dường như bị cậu thu hút đến mức tranh giành đánh nhau để được ở kế cậu, Nhất Thiên không còn cách nào khác ngoài việc tới can ngăn và hoà giải.

"Tôi biết mình đẹp trai, nhưng các cậu không cần phải làm thế. Tôi thật sự rất ngại.”

Tất cả người cá chỗ đó đều đồng loạt nhìn sang cậu cùng với ánh mắt như muốn nói: Cậu thật sự đẹp trai, nhưng chúng tôi không nghĩ cậu lại kiêu ngạo đến thế!