Chương 18: Lấy lòng

Chương 18: Lấy lòng

Nhưng vào lúc hắn thả lỏng buông xuống cảnh giác, A Phù lại đột nhiên dùng sức hất mạnh đuôi cá, đẩy ngực hắn ra, thoát khỏi xiềng xích của nam nhân, trốn vào một nơi sâu hơn tối hơn, nghiến răng nghiến lợi hung hăng nhìn chằm chằm vào hắn.

“Đồ lưu manh, tránh xa ra, nếu ngươi lại tới quấy rầy ta, có tin ta sẽ biến ngươi thành một tên cá thái giam không!”

Ỷ vào đối phương nghe không hiểu những gì mình đang nói, thái độ của A Phù vô cùng kiêu ngạo và thấp hèn, hù họa chuyện ma quỷ, những câu nói vô nghĩa đáng sợ thốt ra từ miệng thiếu nữ.

Nhân ngư nam cau mày, không thể hòa hợp với bạn đời và du͙© vọиɠ không thể giải tỏa kiến hắn muốn đem giao nhân thiếu nữ này trả trở về, nhưng nhìn đến vẻ đẹp mỹ lệ tuyết bạch trên khuôn mặt đầy kháng cự và oán hận kia, hắn lại có chút do dự.

Tuy rằng A Phù chưa chấp nhận hắn nhưng ít nhất cô không bỏ chạy khi nhìn thấy hắn như trước nữa.

Nhân ngư tuy rằng lạnh lùng và thô bạo, lại cực kì tàn nhẫn, nhưng đó chỉ là khi hắn nhắm vào kẻ thù và tình địch của mình mà thôi.

Đối với người bạn đời đã xác định của mình, sự kiên nhẫn và dịu dàng của nhân ngư cũng không thấp hơn loài người là bao.

Hắn cảm thấy rất có thể là giao nhân thiếu nữ này đối với mình không hài lòng nên tạm thời từ chối tiếp nhận của hắn.

Trong thế giới sinh vật, bản chất của giống cái trời sinh có đặc quyền kén chọn giống đực.

Vì vậy, nhân ngư nam…. Cảm thấy A Phù có khả năng chỉ là đang giận dỗi hắn mà thôi.

Vì thế hắn nhìn thật sâu vào trong mắt của cô một lúc sau đó quay người rời đi.

Lần này sao hắn có thể buông tha cho cô một cách dễ dàng như vậy?

Cảm thấy hơi khó tin, A Phù vui vẻ ngoáy đuôi bơi đi bơi lại trong hang vài vòng, cảm giác như mình đã đánh bại và đuổi được một con cá đực lưu manh, háo sắc đi xa, quả thực tâm trạng rất tốt.

Dùng tinh thần AQ* trấn an mình một phen, sau đó cảm thấy có chút mệt mỏi giao nhân thiếu nữ liền quyết định phải đi nghỉ ngơi thật tốt một lúc, nạp lại thể lực và tinh thần, để tiếp tục chiến đấu cùng tên nhân ngư vô liêm xỉ kia.

(MTC: *tinh thần AQ chính là tinh thần tự chữa lành, tự an ủi bản thân, khiến bản thân cảm thấy an toàn hơn, mạnh mẽ hơn trong những hoàn cảnh khó khăn, khốn đốn. )

Chờ đến khi A Phù ngủ no giấc mơ mơ màng màng tình dậy, cô vươn thân người bị bò gó sau một giấc ngủ say, lúc này đột nhiên cảm thấy kinh ngạc khi phát hiên bên ngoài hang động dường như có thứ gì đó đang phát sáng.

Giao nhân thiếu nữ chần chừ một chút, chậm rãi bơi về phía cửa hang.

Sau đó A Phù choáng váng trước một đống tiền vàng và đá quý chất đống thành núi phía trước cửa hang.

……

Ali đẩy cửa bước vào, nhìn thấy một thanh niên tóc vàng đang ngồi trên bàn làm việc, lật giở một cuốn sách dày cộp.

Khi nhìn kỹ hơn, hắn mới phát hiện ra rằng chiếc bàn được bao phủ bởi nhiều tài liệu liên quan đến các loài nhân ngư trong truyền thuyết điển cổ cùng những ghi chép về truyền thuyết của nhân ngư.

Nhưng quyển sách mà chàng thanh niên kia đang đọc không phải về nhân ngư, mà là về một loại giao nhân kỳ lạ, giống với nhân ngư ở vùng biển phương tây, và một sinh vật bí ẩn đến từ phương đông.

Kể từ khi người bạn của mình gặp tai nạn bị đắm tàu cách đây không lâu và vô cùng may mắn sống sót, Ali thấy người bạn thờ ơ với mọi thứ trong quá khứ này bắt đầu điên cuồng tìm kiếm thông tin và nghiên cứu tư liệu về giao nhân.

ALi từng cho rằng lúc bạn mình gặp nạn thì đã gặp nhân ngư, nhưng sau khi ngẫm lại, hắn cảm thấy nếu thật sự gặp được nhân ngư thì đã bị gặm đến xương cốt cũng không còn từ lâu rồi. Sẽ không còn ai, lại càng chẳng hi vọng có cơ hội sống sót để quay về.

Vì vậy , Ali lại càng chắc chắn hơn đó là giao nhân, nhưng lại không thể hiểu được hành vi kì lạ của bạn mình.

“Ali, ngươi có biết gì về cuộc sống của giao nhân không?” Thanh niên tóc vàng đột nhiên ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi.

“Ngươi hỏi ta cái này làm cái gì?”

Ali dùng vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó nói một cách kỳ lạ.

“Chẳng lẽ ngươi giống với những người đó, đều có hứng thú với giao nhân?”

“Chỉ là một loài sinh vật yếu đuối mảnh mai, giá cả đắt muốn chết, lại cực kỳ khó nuôi, nếu ngươi thật sự muốn mua một con để mua vui thì ta khuyên ngươi nên từ bỏ ý định đó sớm đi.”

“Ta không có ý định này.” Thanh niên tóc vàng nói.

“Vậy thì tốt.” Ali nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm thì nghe đối phương nói tiếp:

“Nếu muốn bắt một con giao nhân, thì nên dùng biện pháp gì?”

Ali nghe xong lời đó thì ngay lập tức ngây người.

Thanh niên tóc vàng tựa hồ cũng không trông cậy vào hắn có thể giải đáp thắc mắc cho mình, ánh mắt có phần lãnh đạm hờ hững dừng lại trên bìa quyển sách trong tay.

“Nghe nói…”

Thanh niên hơi nhíu mày, nhưng đang lầm bẩm một mình.

“Giao nhân nghe được tiếng đồng loại cầu cứu sẽ lập tức có phản ứng…..”