Chương 37: Bắt Cóc

Editor Mạnh Thường Ca

Đặc biệt là khi ở trên giường, vòng eo thon gọn có sức hấp dẫn mê người, bộ ngực nở nang trắng nõn không một chút tì vết, dáng vẻ gợi cảm kí©h thí©ɧ mê người, đôi mắt xanh lạnh lùng nhuộm đầy tìиɧ ɖu͙© sa đọa nóng rực.

Kỳ thực A Phù cũng thèm khát cơ thể và nhan sắc của Landern.

Dù sao thì nàng cũng không phải một lão ni cô, sao có thể cưỡng lại được sức mê hoặc và kinh nghiệm phong phú của người đàn ông tóc vàng mắt xanh cực kỳ đẹp trai này!

Cho nên trước khi hắn kịp thay lòng đổi dạ mà chán ghét nàng, nàng cảm thấy làm tính với hắn thêm vài lần cũng không phải chuyện gì xấu.

Dù sao nàng cũng là người được hắn phục vụ.

Không biết có phải vì biểu hiện của A Phù quá mức lộ liễu hay không, mà Landern lại bỗng nghiêng người xuống, vén mũ sa của của nàng lên, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại của thiếu nữ giao nhân.

A Phù kinh ngạc mà hừ nhẹ một tiếng, theo bản năng muốn tránh ra nhưng lại bị bàn tay của hắn đè lên gáy của nàng ấn vào, rất nhanh chóng hai hàm răng của nàng đã bị cậy ra, hắn vờn lấy, hôn mυ"ŧ một cách tinh tế lên cánh môi và chiếc lưỡi mềm mại của nàng.

Có lẽ đàn ông có năng khiếu về phương diện này, rõ ràng không lâu trước đó, khi hắn hôn lên môi của nàng, hắn còn vụng về cắn lên đầu lưỡi của nàng, nhưng hiện tại lại có thể điêu luyện càn quét trong khoang miệng nàng, đem chất lỏng ngọt ngào trong cuốn đi vào trong miệng hắn, nụ hôn triền miên này suýt nữa khiến nàng ngạt thở gần như phải đến khi nàng trở nên hít thở không thông thì hắn mới dừng lại.

A Phù cảm thấy đầu óc choáng váng, hoàn toàn bị hắn hôn đến ngốc.

“Nàng phải nhớ ta, và đợi ta trở lại.”

Người đàn ông ôn nhu cúi người lại gần má của nàng nhẹ nhàng hôn lên đó một nụ hôn đầy lưu luyến, sau đó liền đứng dậy rời đi.

A Phù dần bình tĩnh trở lại, mới chậm rãi quay qua nhìn Landern đi lên tàu chiến.

Lúc ở trước mặt cấp dưới Landern luôn bày ra bộ mặt nghiêm khắc và luôn tỉ mỉ trong công việc, nhưng đối với nàng hắn lại rất nương chiều.

Quả nhiên người đàn ông này bản chất cũng là một loài sinh vật phức tạp và dễ thay đổi.

Thiếu nữ giao nhân thở dài một phen, đang định yêu cầu phu xe quay trở lại lâu đài tiếp tục làm một giao nhân, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào khá quen thuộc phản phất ở chóp mũi.

Còn không kịp phản ứng A Phù liền cảm thấy cả cơ thể mềm nhũn, vô lực ngả người về ghế dựa phía sau.

Nhưng trước khi nàng bị mất đi ý thức, nàng có nhìn thấy bóng dáng của một thiếu niên với dáng người mảnh khảnh xuất hiện bên ngoài cửa sổ xe.

Không biết đã trôi qua bao lâu, khi A Phù tỉnh lại một lần nữa, nàng nhìn thấy mình đang nằm trong một căn phòng nhỏ hẹp thiếu ánh sáng, lối vào còn bị chắn bởi mấy cái thùng gỗ.

Nơi này như là một hầm rượu dưới lòng đất.

Nhưng ngay sau đó, thính giác nhạy bén của giao nhân bắt được tiếng sóng vỗ vào thuyền, và nó khẽ rung chuyển, như thể nó đang lái trên mặt nước.

Nàng hiện giờ là đang ở trong hầm của một chiếc thuyền.

Nhưng lại không biết ai lại tốn công lớn như vậy, đem nàng nhốt vào trong một con thuyền, mục đích của chúng khi đưa nàng lên thuyền là gì?

Trong lúc nàng vẫn đang nghĩ mấy vấn đề này, thì cửa gỗ bỗng nhiên bị người bên ngoài mở ra.

Ánh sáng đột nhiên chiếu rọi vào phòng, làm A Phù không thể thích ứng, theo bản năng nhắm hai mắt lại, lấy tay lên che.

“Nàng tỉnh rồi!”

Một giọng nói đang trong thời kỳ vỡ giọng, tiếng nói khàn khàn của thiếu niên mang theo sự vui mừng cất lên.

A Phù nheo mắt nhìn về hướng cửa, sau khi nhìn rõ được mặt của người đối diện, nàng chợt sửng sốt trong chốc lát.

“...Sao lại là ngươi?”



Thiếu nữ giao nhân cũng không biết sao Semite lại bắt cóc nàng từ trên xe ngựa về lâu đài để lên đến thuyền này, nhưng hình như cậu ta cũng không muốn làm tổn thương nàng.

Như thể một con mèo hoang đã trải qua thời gian dài lang thang và cô đơn, cuối cùng cũng tìm thấy người bạn đồng hành của mình, ánh mắt của cậu ta nhìn về phía nàng cực gần gũi, gắn bó và tin tưởng khó có thể diễn tả được.

Nhưng thực nhanh ngay sau đó, A Phù phát hiện ra rằng thiếu niên giao nhân này không giống với chủng tộc của mình, tuy thói quen sinh hoạt không khác biệt nhiều nhưng mà lại mang theo sự sắc bén lạnh lùng, sức tấn công mạnh mẽ, tính cách hoàn toàn khác xa với những giao nhân dịu dàng ngoan ngoãn.

Móng tay của cậu ta sắc bén, giống như móng vuốt của một con mèo chưa được cắt tỉa. Các ngón tay đầy bụi bẩn, mái tóc đen không đều của hắn đầy nhờn và thắt thành dải. A Phù nghi ngờ rằng có thể lấy một vài con chấy từ trên đầu của hắn ta.

Có lẽ là lần trước khi nhìn thấy Semite, nàng chỉ chú ý đến những vết thương trên cơ thể và chiếc đuôi cá của hắn được bao phủ bằng một lớp da trắng của bọt biển,nên không chú ý đến những bộ phận khác bị bẩn trên mặt của hắn.

A Phù khó có thể diễn tả được lòng mình khi gặp lại thiếu niên giao nhân này, so với những người ở quê nhà chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài và sự sạch sẽ của họ, thì cậu ta nhếch nhác, bẩn thỉu và hôi hám chẳng khác gì một giao nhân được vớt ra từ thùng rác, giống như một con mèo hoang gầy nhom ốm yếu bị người ta bỏ rơi.

Đại khái khi lần đầu tiên nhìn thấy hắn, hắn luôn trong bộ dạng sạch sẽ nhất .

Giao nhân này khác với những giao nhân cùng tộc khác có lai của nhân ngư, đối với tộc nhân của mình đều sẽ có một loại cảm tình cùng tín nhiệm, giao nhân lớn tuổi sẽ theo bản năng bảo vệ những giao nhân nhỏ tuổi chưa trưởng thành, nhưng Semite này lại giúp con người bắt nàng, trong nội tâm của nàng lập tức có một loại buồn bã cùng tức giận khi bị chính người trong tộc mình phản bội.

Nếu người bắt A Phù không phải là Landern, mà là một kẻ buôn bán nô ɭệ hoặc là những kẻ độc ác, chuyên dùng những thủ đoạn tàn nhẫn, có lẽ một thiếu nữ giao nhân yếu ớt như nàng, thì hiện tại nàng đã sớm lưu lạc như những người cùng tộc của mình, phải đến những bến tàu nào đó, rồi bị làm nhục đến chỉ còn lại hơi thở thoi thóp, phải nhận kết cục bi thảm.

Hiện tại hắn lại ngang nhiên không hỏi ý kiến của nàng, mà tự tiện làm theo ý mình bắt cóc nàng lên con thuyền này, A Phù làm sao có thể không tức giận cho được.

Nhưng không lâu sau, thiếu nữ giao nhân liền phát hiện giao nhân trẻ tuổi này, Semite, hầu như không biết gì với tất cả mọi chuyện, hành động hoàn toàn theo bản năng của một con thú hoang.

Như thể cảm nhận được rằng A Phù đang tức giận, thái độ của Semite với nàng cũng trở nên thận trọng hơn một chút, hắn còn thỉnh thoảng lúng túng giải thích hành vi trước đây của mình.

“Bọn họ nói… Sẽ mang nàng, về nhà, bọn họ… Lừa gạt ta…”

Sau đó vừa dứt lời liền mở to hai mắt như cún con, dùng dáng vẻ ủy khuất để nói, ánh mắt nhìn nàng trông mong nàng sẽ tin tưởng mình.

____

Haha, có phải các bạn đang nghĩ thiếu nữ giao nhân sẽ lại bị chơi, nhân ngư đuôi cá mập sẽ sớm xuất hiện, đừng gấp!