Chương 44: Thần mộng

Editor: Mạnh Thường Ca

Trong tia nắng ban mai ấm áp, Landern đã tỉnh giấc từ trong giấc mơ.

Trên chiếc chăn tơ lụa mềm mại được chế từ lông thiên nga, không chỉ có mình hắn mà còn có một thiếu nữ nhỏ với thân hình yểu điệu nhỏ xinh dịu dàng ở trong lòng hắn, bá chiếm khuỷu tay và ngực của hắn.

Do được sinh ra trong gia đình quý tộc và có địa vị đặc biệt, Landern là một người có tính cảnh giác và phòng bị cực cao, hắn không có thói quen ngủ chung với người khác, thậm chí là khoảng cách quá mức thân cận, điều này tránh ảnh hưởng đến khả năng phán đoán và phản ứng của hắn.

Tuy nhiên, lạ lùng là, hiện giờ hắn cũng không ghét loại cảm giác này.

Trong phòng vẫn còn tàn lưu hơi thở điên cuồng của nam nữ tình tứ đêm qua, hắn nhẹ nhàng ngẩng đầu lên. Đôi mắt xanh thẳm chẳng còn vẻ thanh lãnh lạnh lùng xa cách của ngày thường, mà mang đến một cảm giác lười biếng và gợi cảm hiếm thấy.

Nam nhân khẽ rên nhẹ một tiếng, đôi môi mỏng hơi mím, đôi mắt hơi rũ xuống nhìn chăm chú vào người thiếu nữ giao nhân đang nằm trong lòng hắn.

Vai cổ lõα ɭồ cùng với bộ ngực lộ ra hơn nửa có thể nhìn thấy đâu vết ái muội rõ ràng, kéo dọc một đường lan tràn đến nơi đang bị chăn che lấp.

Các sợi tóc đen dài của thiếu nữ phủ lên ngực và cánh tay của hắn, làn da tuyết trắng như ẩn như hiện, hai màu hắc bạch đan chéo tạo ra hiệu quả thị giác thật sâu.

Không biết có phải vì đặc tính của chủng tộc hay không, tuy da của thiếu nữ dường như dễ để lại dấu vết, nhưng không lâu sau thì sẽ phục hồi lại nguyên trạng. Điều này khiến cho Landern cảm thấy một chút nuối tiếc vi diệu.

Có thể là do bản năng nguyên thủy xấu xa của đàn ông, luôn muốn để lại dấu vết của chính mình trên trên thứ thuộc về mình.

Landern dùng một bàn tay rảnh quấn một lọn tóc mềm mại đen nhánh của thiếu nữ, yên tĩnh chăm chú thưởng thức nhan sắc khi ngủ say của nàng, không lên tiếng làm phiền thiếu nữ.

Vì hắn có thể đoán được tối qua thiếu nữ đã rất mệt mỏi bởi vì bị hắn lăn lộn, hiện giờ nàng không có sức để mà rời khỏi giường.

Landern tự nhận mình cũng không phải một nam nhân trọng dục không biết tiết chế, hắn từng cho rằng quan hệ phu thê giữa nam và nữ chỉ cần giữ sự tôn trọng lẫn nhau như khách, trung thành chuyên nhất với thê tử của mình là cách ở chung tốt nhất, không thể quá mức chấp nhất việc vụn vặt tình yêu giữa nam và nữ.

Hắn sẽ không giống với phụ thân hoa tâm đa tình của mình, đã cưới một người thê tử đoan trang hiền huệ rồi lại còn nuôi không biết bao nhiêu tình nhân xinh đẹp ở bên ngoài, từ nhỏ hắn đã luôn chứng kiến mẫu thân của hắn lấy nước mắt rửa mặt, từ một vị tiểu thư bá tước ôn nhu ưu nhã cuối cùng biến thành một quý phụ nhân chanh chua.

Đặc biệt là khi phụ thân hắn mang theo đứa con riêng cùng với tình nhân trở lại phủ công tước, mẫu thân vẫn luôn cao quý khéo léo của hắn, lần đầu tiên mất đi lễ nghi và kiêu căng ngạo mạn của một tiểu thư quý tộc, giống như người đàn bà đanh đá gào rống với phụ thân.

Mà phụ thân đã từng nói chỉ yêu một mình mẫu thân, lại chỉ đứng một bên không kiên nhẫn thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng ôm lấy tân hoan của ông ta rời đi.

Đúng là bởi vì từ nhỏ đã chứng kiến phụ thân bạc tình và mẫu thân bất hạnh cho nên Landern liền giữ mình trong sạch, không dính nữ sắc, hạ quyết tâm không lặp lại con đường của phụ thân, sợ sẽ làm mẫu thân thương tâm lần thứ hai.

Nhưng bệnh trạng du͙© vọиɠ khống chế quá mức của mẫu thân cùng với việc bà ký thác toàn bộ hy vọng ở trên người hắn cũng làm Landern không thở nổi.

Cho nên sau đó hắn đã lựa chọn từ chối liên hôn với hoàng thất, rời khỏi vương đô, đi tới Seth Bối Lạc xa xôi, từ người thừa kế cao quý của phủ công tước biến thành một đề đốc hải quân.

Landern biết, quyết định này của hắn, thật ra cũng là có tâm lý trốn tránh.

Hắn không muốn ở lại cái nơi bề ngoài thoạt nhìn ngăn nắp mỹ lệ, nhưng thật ra sớm đã hư thối có vô cùng kia.

Mà mẫu thân cũng bởi vì thất vọng với phụ thân cho nên tình yêu với hắn cũng đã bị biến chất, bà hy vọng hắn có thể kế thừa phủ công tước, nghênh thú công chúa hoàng thất vào cửa, trở thành thông gia cao cao tại thượng với hoàng gia.

Nhưng không có ai từng hỏi hắn muốn cái gì, thích cái gì, cũng không để bụng hắn nghĩ như thế nào.

Như bị hãm sâu trong vũng bùn lạnh băng, người xung quanh đều điên cuồng giữ chặt hắn và kéo hắn lún xuống sâu hơn, cho đến khi nào hắn chết vì hít thở không thông.

Vì thế Landern đào tẩu.

Chạy trốn tới cái thành thị dọc bờ biển hoang vắng hẻo lánh này và trở thành đề đốc hải quân, tuy rằng vị trí này trong mắt người thường cũng được coi là cao rồi, nhưng trong mắt mấy người ở vương đô, cũng chỉ là người phụ trách quản chế giao thông, con trai ruột của một công tước lại đi làm công việc này thực sự là có chút đại tài tiểu dụng.

Nhưng nam nhân cũng không để ý đến điểm này, đối với hắn mà nói, chỉ cần thoát khỏi cái nơi làm hắn hít thở không nổi kia, cho dù trở thành một hải quân bình thường cũng chẳng sao.

Điều vui mừng duy nhất làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn, là gặp gỡ nàng.

Landern chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một ngày lại trầm mê với một thiếu nữ dị tộc như thế, cũng ngoài ý muốn mà cảm thấy đó là điều tự nhiên, có lẽ là đã thấy nhiều sự phức tạp và bi kịch của phụ nữ, nên trong nội tâm của hắn, kỳ thật hắn sợ hãi nhưng cũng mâu thuẫn với tình cảm bình thường và hôn nhân cuộc.

Hắn sẽ yêu tên này cùng nhân loại nữ tính hoàn toàn bất đồng, thiếu nữ giao nhân mỹ lệ thiên chân, tựa hồ cũng có thể được đến giải đáp.

Hoặc là thật ra khi thiếu nữ nhảy lên mặt biển, trong khoảnh khắc ngước mắt nhìn thẳng hắn đã chú định cuộc đời Landern đã không thể thoát khỏi sự dụ hoặc của nàng, từ đây cam tình nguyện đi vào nhà giam mà thiếu nữ đã bện tỉ mỉ vì hắn.

Nghĩ đến đây, đôi mắt lam lãnh đạm thâm trầm của nam nhân toát ra vẻ dịu dàng và tình yêu không dễ phát hiện, hắn cầm lòng không được mà cúi đầu xuống hôn lên môi hồng cùng với khóe mắt của thiếu nữ.

Như là hắn đã quấy rầy làm thiếu nữ bất mãn nên nàng rầm rì vài tiếng kháng nghị.

Mở đôi mắt đen mê mang mông lung, sau khi phát hiện hắn đang trêu chọc mình thì thiếu nữ làm nũng ôm lên cổ hắn, hôn lung tung lên cằm và khóe miệng của hắn, sau đó nhanh chóng dùng chăn che đầu ngủ tiếp.

Nhưng chẳng được bao lâu, thiếu nữ lại tỉnh lại vì cảm giác rùng mình tê dại.

Hạ thân truyền đến kɧoáı ©ảʍ va chạm cuồn cuộn không ngừng, căn bản không có thời gian dư thừa để nghĩ là cái gì thì nàng chỉ biết nắm chặt cái khăn trải giường dưới thân một cách bất lực, cắn chặt môi dưới, lông mi ướŧ áŧ, rêи ɾỉ thở dốc…

Một khắc lêи đỉиɦ kia, thiếu nữ cong lên sống lưng tuyết trắng, hai chân co rút run rẩy không ngừng, đến cả ngón chân cũng vui sướиɠ cuộn tròn lại.

“Landern, không được...”

Thiếu nữ chu lên cái môi phấn hồng đáng hơi khép mở, giống như đang muốn nói cái gì đó.

Landern nghe không rõ lắm, hắn trầm thấp thở gấp, sau đó cúi xuống hôn môi và lỗ tai thiếu nữ.

“Nàng muốn nói với ta cái gì?”

Nam nhân dùng giọng nói khàn khàn do tàn lưu dư vị tìиɧ ɖu͙© hỏi.

“Ta đã có ngươi...”

Còn không chờ Landern nghe rõ câu nói tiếp theo, hắn đã mở to hai mắt.

Vị trí bên cạnh lạnh băng trống vắng, không có bất kỳ cái gì.

~~~~~~~~~~~~~

Tui đẩy nhanh hết bộ này để về cày nốt bộ Kỵ Sĩ nhé~~~