Chương 48: Tình cũ

Editor: Mạnh Thường Ca

Hiện giờ nhân ngư cá mập đã hoàn toàn không có năng lực khống chế giam cầm A Phù nữa, hơn nữa hiện giờ thân thể của hắn cực kỳ suy yếu, nếu như nàng muốn thoát khỏi hắn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng thiếu nữ giao nhân cũng không làm như vậy, ngược lại mỗi ngày sau khi bắt ấy cá nhỏ ở phụ cận liền mang về động, giống như nhân ngư cá mập trước kia nuôi nấng nàng, chia đồ ăn cho hắn, hy vọng nhân ngư cá mập có thể sống sót.

Từ lúc lần đầu A Phù và nhân ngư cá mập này gặp nhau cho đến sau này ở chung đều để lại cho nàng bóng ma đáng sợ.

Nhưng mà hắn chưa từng làm thương tổn nàng, sau khi biết nàng là giao nhân vẫn luôn tận lực bảo vệ nàng, cho nàng đồ ăn, làm bạn với nàng, làm A Phù ở trong phiến hải vực cô độc này có thêm vài phần an ủi và ấm áp.

Nàng không hy vọng hắn chết như vậy.

Nhưng mà nhân ngư cá mập lại trở nên càng ngày càng gầy ốm suy yếu, đến sức nhai thịt cá cũng không có, phần lớn mỗi ngày đều lâm vào hôn mê, thời gian tỉnh lại ngày càng ít.

A Phù chỉ có thể nhai nát thịt cá ở trong miệng mình trước, sau đó giống như chim mẹ đút cho chim non, miệng đối miệng đút cho nhân ngư cá mập.

Nếu như là trước kia, thiếu nữ giao nhân tuyệt đối sẽ không nghĩ mình sẽ làm ra loại chuyện này.

Nhìn khuôn mặt gầy nhợt tuấn lãng của nhân ngư cá mập trong lòng nàng cảm thấy đau thương và mơ hồ khó tả.

Nước mắt giao nhân biến thành trân châu trắng tinh mượt mà, từ khóe mắt chảy xuống, có mấy viên còn lăn xuống trong lòng bàn tay nhân ngư cá mập.

“Đừng khóc... Ta, sẽ không chết...”

Không biết nhân ngư cá mập tỉnh lại từ khi nào, hắn cố sức nâng tay lên, vuốt ve gương mặt nàng.

Giọng hắn khàn như bị sương khói hun, hơi có chút chói tai, thật sự không thể nói là dễ nghe được.

A Phù đau thương nhìn hắn chăm chú, yên lặng chảy nước mắt.

Không biết từ khi nào, nàng phát hiện mình đã không có cách nào coi nhân ngư cá mập này thành hùng nhân ngư bình thường được nữa.

Hắn là giống loài họ hàng gần có đặc điểm bề ngoài tương tự với nàng, có thể lý giải được sự bất an và nhu cầu của A Phù.

Cho dù hắn không như Landern, có lâu đài xa hoa cùng địa vị tài vật vô tận, cũng không thể làm nàng hưởng thụ những mỹ thực mới mẻ, nhưng mà nhân ngư cá mập đã cố gắng trong phạm trù trù nghệ của hắn, làm nàng có những bữa ăn đầy đủ đa dạng cá.

Cho dù biết thứ trong bụng thiếu nữ giao nhân cũng chẳng phải con của hắn, nhân ngư cá mập cũng chỉ thỉnh thoảng dùng ánh mắt ghen ghét nhìn chằm chằm vào bụng nàng một lát rồi sẽ yên lặng dời tầm mắt đi.

Thật ra có đôi khi hắn cũng sẽ giận dỗi với A Phù, khi nàng quá chú tâm vào thứ gì khác cũng sẽ cảm thấy bất mãn, sau khi lấy lại lực chú ý của nàng thì sự lạnh lùng cũng sẽ dịu dàng hơn.

Cho dù là nhìn từ phương diện kia mà nói, nhân ngư cá mập cũng không phải là một tình nhân hay bạn lữ hoàn mỹ.

Hắn cũng không có gương mặt quá mức tinh xảo mỹ lệ và giọng hát mỹ diệu êm tai như nhân ngư đuôi mãng xà, cũng không có quyền lợi và địa vị như Landern, nhưng mỗi khi ở cùng hắn lại là những thời khắc làm A Phù cảm thấy thả lỏng tự tại và an tâm nhất.

Bây giờ hành động đã trở nên cực kỳ khó khăn, đến cả nhai đồ ăn cũng không làm được nhưng nhân ngư cá mập vẫn ăn sạch đồ ăn thiếu nữ giao nhân đút cho hắn không thừa lại chút nào, A Phù có thể cảm nhận được ý chí cầu sinh ngoan cường kiên định của hắn.

Cuối cùng, sau khi cố gắng trong vòng một tuần, tình trạng của nhân ngư cá mập cũng đã có chuyển biến tốt đẹp, miệng vết thương khi trước thối rữa cũng bắt đầu lành và khép lại, hắn cũng dần có thể tự mình ăn cá.

Trải qua trắc trở lần này, khoảng cách giữa A Phù và nhân ngư cá mập c cũng kéo gần lại không ít.

Mặc dù nhân ngư cá mập cũng không am hiểu việc biểu đạt tình cảm của mình nhưng nàng cũng có thể nhìn ra được từ trong ánh mắt của hắn, cảm nhận tình cảm dịu dàng và ái dục nồng liệt đang ngày càng gia tăng của hắn đối với nàng.

Thậm chí hắn còn sẽ làm một số chuyện mà trước đây không bao giờ làm, đem về một số vỏ sò hay san hô xinh đẹp làm quà tặng A Phù.

Thiếu nữ giao nhân lập tức cảm thấy có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng không từ chối hảo ý và ân cần của nhân ngư cá mập, còn đem những đồ mà hắn đem về, dùng hải tảo cứng cáp bện thành đồ trang trí đơn giản mà đẹp treo ở trên vách đá huyệt động để trang trí.

Khi A Phù cho rằng ngày tháng bình đạm như này sẽ vẫn luôn tiếp tục thì một vị khách không mời mà đến đã đến, phá vỡ bình yên khó có được này.

Hôm nay nhân ngư cá mập lại đi ra ngoài săn mồi, bởi vì sức của nàng gần đây càng thêm bắt bẻ, chỉ có thể ăn được một số cá nhỏ tươi mới cho nên thời gian mỗi ngày nhân ngư cá mập đi săn cũng tăng nhiều gấp đôi.

A Phù sờ sờ cái bụng tròn vo của mình, mơ hồ có loại dự cảm, khả năng nàng sắp sinh chuẩn bị đến rồi.

Nếu có thể sinh ra được tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu và ngoan ngoãn như trong đồng thoại, thiếu nữ giao nhân cảm thấy cũng là một chuyện khá tốt.

Dù sao vô luận là chính nàng, hay là Landern và nhân ngư đuôi mãng xà vô cùng có khả năng là cha của đứa nhỏ thì giá trị nhan sắc cũng là đứng đầu, dù kém cũng sẽ không quá kém đâu đúng không.

Khi A Phù yên lặng vuốt bụng nghĩ đến ngoại hình của đứa nhỏ tương lai thì bỗng nhiên vây tai cá giật giật, dòng nước kí©h thí©ɧ từ cửa động dũng mãnh truyền vào làm nàng ý thức được nhân ngư cá mập ra ngoài đi săn đã trở lại.

Mấy ngày này mỗi lần hắn trở về đều sẽ mang cho nàng một số đồ chơi kỳ quái làm A Phù không khỏi có chút chờ mong, hôm nay hắn lại sẽ đem cho nàng món quà thú vị gì đây.

Chỉ là khi thiếu nữ giao nhân bơi về phía cửa động, chuẩn bị nghênh đón nhân ngư cá mập, khi nhìn thấy gương mặt của đối phương thì sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch.

Người tới đang dùng ánh mắt lạnh băng tối tăm lưu luyến trên mặt A Phù một lát, sau đó chậm rãi dừng ở trên cái bụng cao ngất của nàng.

———