Chương 49: Truy đuổi

Editor: Mạnh Thường Ca

A Phù chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp lại nhân ngư đuôi mãng xà đã lâu không gặp dưới tình huống như này.

Cho dù đối phương để lại ấn tượng cho nàng cũng chẳng ra gì, nhưng thiếu nữ giao nhân vẫn nhớ rõ hắn cường ngạch xâm phạm nàng như thế nào.

Càng làm A Phù cảm thấy kinh hồn táng đảm chính là, hùng nhân ngư có gương mặt tinh xảo đến quá đáng này lại ẩn giấu độc tố trí mạng bên dưới hàm răng và dưới móng tay.

Nàng từng tận mắt nhìn thấy hắn dùng một trảo sắc bén dễ dàng xé nát hải thú hung ác to lớn hơn cơ thể hắn mấy lần, nọc độc trên miệng vết thương nhanh chóng lan tràn, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi con hải thú khổng lồ kia đã tử vong.

Mà hùng nhân ngư dừng lại ở bên cạnh thi thể của hải thú đã chết, cái đuôi cá xanh sẫm cùng loại với mãng xà nhẹ nhàng đong đưa, hắn liếʍ miệng vết thương trên tay, nâng lên tròng mắt màu xanh lục nhìn thẳng về phía nàng.

Ánh mắt kia mang theo mị lực cùng dã tính nguy hiểm của giống đực vừa mới chiến đấu thắng lợi cùng với một chút hung tính thô bạo vẫn còn sót lại, nhìn chằm chằm A Phù như đã khóa chặt con mồi.

Sống lưng thiếu nữ giao nhân lạnh ngắt, cảm xúc sợ hãi dâng lên cùng với cơn rùng mình.

Sau đó hắn quẫy đuôi cá chậm rãi bơi đến gần nàng.

Phảng phất như bên dưới cái hàm dưới tinh xảo tái nhợt kia biến thành bồn máu to, ánh mắt lạnh băng như đang nhìn một khối thịt không có sinh mệnh, con cự xà hé miệng nuốt A Phù vào trong bụng.

Thiếu nữ giao nhân đã vô số lần mơ thấy ác mộng đáng sợ mà chân thật đến như này.

Nàng sợ hãi nhân ngư mãng xà từ đáy lòng, nếu như một ngày hắn mất đi hứng thú với nàng, sẽ đối xử với nàng giống như con hải thú kia, mổ bụng moi nội tạng của nàng ra rồi sẽ nhấm nháp huyết nhục thân thể nàng.

Hiện giờ vất vả lắm A Phù mới ném đi được cái bóng mà nhân ngư mãng xà mang đến cho nàng ra sau đầu, nhưng hiện giờ hắn lại xuất hiện trước mặt nàng lần thứ hai.

Hắn muốn làm cái gì?

Trả thù nàng sao?

A Phù hoảng loạn che lại cái bụng cao ngất yếu ớt, sợ hắn nhất thời hứng lên mà dùng móng sắc bén của hắn chọc vào bụng nàng.

Nhân ngư đuôi mãng xà đánh giá thiếu nữ ở cửa động một lát, tầm mắt dừng lại trên bụng nàng thì lộ ra rõ vẻ lạnh lẽo và bài xích.

“Là... Hắn?”

Giọng nói âm trầm nghẹn trong cổ họng hùng nhân ngư chậm rãi phun ra, bởi vì phát âm không chuẩn nên có vẻ có chút quái dị mơ hồ.

A Phù ngẩn người, kinh ngạc nhìn hắn.

Sao hắn lại học được ngôn ngữ giao nhân?

Chẳng lẽ là vì nàng?

Cái suy nghĩ vớ vẩn đến cực điểm này nhanh chóng lóe qua trong đầu thiếu nữ, rất nhanh đã bị nàng ép xuống.

Như là nhìn ra sự nghi hoặc và kinh ngạc của A Phù, nhân ngư đuôi mãng xà nói tiếp: “Ta, từ chỗ nhân loại... học được, nàng thích không?”

Nói đến cuối cùng, hắn hơi cong khóe môi lên, bắt chước vẻ mỉm cười của nhân loại, lộ ra một ‘ nụ cười ’ làm da đầu nàng tê dại .

A Phù nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào nên chỉ có thể tiếp tục giữ im lặng, dưới ánh mắt â trầm có ý xâm lược của hùng nhân ngư nàng thử lùi về cái hang ở đằng sau một chút.

Động tác đề phòng cảnh giác này như đã đột ngột chọc giận đối phương, hùng nhân ngư đột nhiên giống như một tia chớp màu xanh sẫm vọt về phía của nàng.

A Phù kinh hoàng hít sâu một hơi, bản năng cầu sinh mãnh liệt đã thúc đẩy nàng quẫy cái đuôi cá, lợi dụng ưu thế hiểu biết với địa lý trong cái động này mà tránh qua một kẽ hở hình thành bởi nham thạch mà bơi đi.

Giống cái giao nhân vì thân hình nhỏ xinh linh hoạt mang cho nàng tốc độ nhanh nhẹn, thiếu nữ giao nhân không chút do dự lao ra khỏi động, nhanh chóng bơi về phía đá ngầm phụ cận.

Ở trong cái hoàn cảnh phức tạp gập ghềnh kia càng lợi cho nàng nhanh chóng thoát khỏi sự truy đuổi của hùng nhân ngư.

Chỉ là cái bụng tròn trịa của A Phù đã tạo cho nàng phiền phức không nhỏ, nàng càng phải thêm cẩn thận tránh khỏi nham thạch và bãi san hô nhô lên ở trong biển.

Nhưng hùng nhân ngư phía sau thiếu nữ giao nhân thì không có kiên nhẫn.

Giờ phút này hắn đang ở trong trạng thái cực kỳ phẫn nộ, căn bản không thèm né bãi san hô hay nham thạch, trực tiếp dùng cái đuôi cá thô bạo đập nát để tạo ra một con đường.

Phía sau liên tiếp vang lên âm thanh rầm rầm làm trái tim A Phù căng thẳng, cảm giác nguy cơ mãnh liệt cùng phảng phất như cánh tay Tử Thần đã đặt lên yết hầu nàng.

Hùng nhân ngư hiển nhiên rất tức giận hành vi nàng vừa nhìn thấy hắn đã bỏ chạy theo bản năng.

Nhưng A Phù sợ hãi, nếu như nàng không chạy trốn thì có khả năng sẽ không chờ được đến lúc nhân ngư cá mập về cứu mình.

Sau khi mang thai thể lực tiêu hao nhanh hơn trước rất nhiều, cho dù A Phù lợi dụng tốc độ ưu thế của giao nhân, cách xa hắn một khoảng cách lớn nhưng cứ để hùng nhân ngư đuổi theo sau như vậy, nàng vẫn không tránh được vận rủi.

Nên làm cái gì bây giờ?!

Lúc này vừa lúc họa vô đơn chí, bụng của thiếu nữ giao nhân cũng vì nàng bơi quá mức kịch liệt cho nên ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng, từng trận đau đớn co rút run rẩy truyền đến ép A Phù không thể không dừng lại.

Chẳng lẽ sắp sinh?

A Phù cắn môi dưới, sắc mặt tái nhợt, tuần tra bốn phía phát hiện ra một hang động nhỏ hẹp không dễ bị phát hiện liền bơi về phía đó, cũng sử dụng khối đá và hải tảo để chặn cửa động lại.

Làm xong tất cả những cái này nàng gần như thoát lực dựa vào vách đá lạnh băng trơn trượt, không tiếng động thở dốc kìm nén những cơn co rút đau đớn truyền đến từ bụng.