Chương 51: Lấy lòng

Editor Mạnh Thường Ca

Tiểu nhân ngư như không biết mệt mỏi tiếp tục chuyển hướng tiến lại gần nàng.

Nhìn tiểu nhân ngư ngoại hình xấu xấu này trong lòng A Phù như hỏng mất nhưng cũng rất rối rắm.

Cứ ném đó mặc kệ nó như vậy thì có chút không đành, nhưng nếu để kệ cho nó đến gần…nhìn ngoại hình vừa mới sinh ra cửa tiểu nhân ngư xấu xấu, nàng chẳng có cảm giác muốn ôm nó tý nào.

Nhân ngư đuôi mãng xà lại hoàn toàn không có băn khoăn như nàng, đối với tiểu nhân ngư hư hư thực thực là con của hắn này, hắn cũng không nhấc lên được nửa tình thương của cha.

Thấy thiếu nữ giao nhân hình như không thích tiểu nhân ngư mà mình sinh ra, hùng nhân ngư lạnh lùng trực tiếp quăng đuôi qua, tiểu nhân ngư đáng thương kia cứ thế mà bay ra, rớt thẳng vào bùn sa dưới đáy biển.

A Phù khϊếp sợ mở to hai mắt nhìn, không nghĩ rằng nhân ngư đuôi mãng xà lại máu lạnh như thế, đến cả con của chính hắn cũng không buông tha.

Nhưng rất nhanh, khối bùn sa kia cựa cựa, tiểu nhân ngư lông tóc vô thương lần thứ hai bò ra, năng lực học tập của nó thật kinh người, chỉ với thời gian ngắn như vậy mà đã có thể đơn giản vụng về sử dụng công năng của cái đuôi cá.

Vì thế tiểu nhân ngư xác định mục tiêu, lần thứ hai lại tiếp cận nàng.

Sau đó lại bị đạp bay, bò dậy tái chiến, lại bị đạp bay...

Vốn dĩ A Phù còn có chút lo lắng tiểu nhân ngư liệu chẳng may có bị nhân ngư đuôi mãng xà đùa chết hay không, nhưng kết quả phát hiện tiểu nhân ngư bị đạp bay vài lần nhưng tinh lực vẫn dư thừa như cũ, vì thế nàng đứng yên nhìn một màn ‘ phụ từ tử hiếu ’ hài hòa này.

Cuối cùng tiểu nhân ngư mới sinh chưa được bao lâu bại trận trước, nó thảm hề hề nằm im trong bùn sa, quay sang hướng của A Phù phát ra tiếng kêu ngắn ngủi non nớt thật nhỏ, phảng phất như đang gọi mẹ của mình.

Cái này làm cho thiếu nữ giao nhân cảm thấy có chút không đành lòng, đang lúc nàng định đi tới thì nhân ngư đuôi mãng xà lại giữ nàng lại, lắc lắc đầu với A Phù.

“Nguy hiểm... Không thể, tới gần hắn.”

A Phù tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, một tiểu nhân ngư mềm oặt có cái gì mà nguy hiểm, kết quả giây tiếp theo nàng liền nhìn thấy nhân ngư đuôi mãng xà bắt được một con cá ở chỗ nào không biết, ném tới trước mặt tiểu nhân ngư.

Mới vừa tiểu nhân ngư này vẫn còn thoi thóp nhưng sau khi ngửi thấy mùi máu tươi của con cá thì đột nhiên há miệng ra, dùng những chiếc răng nanh thật nhỏ vừa mới mọc nhanh chóng hung ác cắn xé thân cá, chỉ chốc lát sau, toàn bộ con cá đã bị tiểu nhân ngư ăn chỉ còn lại đầu cá trụi lủi và xương.

Đây làm gì còn phải tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu mềm manh, rõ ràng chính là nhân ngư ăn thịt người phong cách phim kinh dị!

Thiếu nữ giao nhân lập tức bị dọa không nhẹ, chẳng có ý muốn đến gần nó nữa, sợ nó cũng coi nàng thành con cá ném ở trước mặt kia, gặm đến chỉ còn lại xương cốt.

Cũng là lúc này, tiểu nhân ngư mở ra đôi mắt vốn đang nhắm chặt, từ từ lộ ra màu mắt nguyên bản.

Nó có một con mắt màu xanh lục âm âm u u giống với nhân ngư đuôi mãng xà, nhưng mắt còn lại lại là màu xanh bầu trời xanh thẳm thanh triệt.

Nàng đoán mò thế mà đúng một nửa.

Chỉ là ba loại gen của nhân loại, giao nhân bà nhân ngư, lại có thể dung hợp trên người của tiểu nhân ngư này, không thể không nói là quá kỳ diệu.

Qua hai ngày sau, cái đầu trụi lủi của tiểu nhân ngư cũng mọc tóc thưa thớt ngắn ngủn màu đen, ngũ quan nhăn dúm dó thoạt nhìn cũng không còn xấu như trước, có sự pha trộn vẻ đẹp giữa nhân ngư và giao nhân, miễn cưỡng cũng có thể nhìn ra được bóng dáng của A Phù.

Nhân ngư đuôi mãng xà vẫn không chịu để nó tiếp cận thiếu nữ giao nhân, mỗi lần tiểu nhân ngư muốn tới gần nàng đều sẽ bị hắn đạp bay không lưu tình chút nào, phảng phất như tiểu nhân ngư này là một quả bom hẹn giờ đáng sợ.

Chỉ là thỉnh thoảng nhân ngư đuôi mãng xà cũng sẽ ném cho nó một ít thịt nát, để tiểu nhân ngư không bị đói chết.

Dù sao bây giờ nó cũng đang ở trong kỳ ấu niên cực thiếu năng lực săn mồi độc lập, cho dù là đứa nhỏ hung tàn nhưng nếu mất đi sự bảo vệ của cha mẹ, rất nhanh cũng sẽ trở thành bữa ăn ngon của các loại cá ăn thịt khác.

Tiểu nhân ngư thông minh hình như cũng biết nhân ngư đuôi mãng xà không dễ chọc vào, mỗi khi có hắn ở đây nó sẽ thành thật rúc vào một góc khoảng cách gần A Phù, dùng cặp mắt hai màu thiên chân linh động kia trộm đánh giá thiếu nữ giao nhân, ánh mắt mang theo không muốn xa rời và sự khao khát rõ ràng, nhưng mà lại sợ hãi cái gì đó mà không dám tới gần nàng.

Cho dù A Phù cũng có chút không đành lòng nhưng nghĩ đến cảnh tượng hung tàn của tiểu nhân ngư ngày đó, vì suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, nàng vẫn sáng suốt giữ khoảng cách với nó.

Mãi cho đến ngày nọ khi thiếu nữ giao nhân nằm trong nham động ngủ, cảm thấy trên mặt có chút ngứa, mê mang mở hai mắt lại phát hiện tiểu nhân ngư kia không biết bơi tới trước mặt nàng từ khi nào, mở to đôi mắt hai màu tròn vô kia tò mò vfa mê hoặc vuốt ve khuôn mặt của A Phù.

Thiếu nữ giao nhân bị hoảng sợ, theo tính phản xạ trốn về phía sau.

Tiểu nhân ngư cũng trợn tròn hai mắt, chẹp miệng một cái, trong miệng liên tiếp thoát ra mấy bóng nước.

Như được mở van, miệng của tiểu nhân ngư như thành cái máy tạo bong bóng, bóng bóng thoát ra vô cùng nhiều.

Một màn này làm A Phù cảm thấy buồn cười, nhịn không được cười ra tiếng.

Tiểu nhân ngư chớp chớp mắt, cẩn thận quan sát trong chốc lát, vừa tạo bong bóng vừa chậm rãi tới gần nàng.

“Mẹ... Mama...”

Như một đứa bé đang bập bẹ học nói, miệng của tiểu nhân ngư hàm hồ gọi A Phù một tiếng.

......