Chương 6: Động dục ( hơi h )

Editor Mạnh Thường Ca

A Phù đẩy người đàn ông bị thương hôn mê đến bên bờ cát đá ngầm, nhìn khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc của hắn cô do dự một chút, rồi nằm úp lên ngực hắn, nghe tiếng tim đập.

À, vẫn tốt, chưa chết được.

Nhưng mà cô cũng chỉ có thể làm được tới như này thôi.

Còn hắn có thể sống sót được hay không thì phải xem mạnh hắn có đủ cứng hay không, cô cũng không phải là mỹ nhân ngư trong cổ tích thiện tâm không cầu báo đáp, sở dĩ cô cứu nhân loại này chỉ là vì bệnh cũ tái phát mà thôi.

A Phù dùng ngón tay chọc chọc khuôn mặt xinh đẹp của người đàn ông, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Nếu như sau khi anh tỉnh lại còn nhớ rõ ân cứu mạng của tôi vậy thì hãy giúp tôi trở về cố hương nhé.”

Sau khi nói xong cô lại cảm thấy mình thật ngu ngốc, tiểu ca ca nhân loại này rõ ràng chính là người của đại lục phương Tây, sao có thể hiểu được ngôn ngữ của đại lục phương Đông.

Quả nhiên ngoại ngữ cũng là một môn học bắt buộc đó.

Hơn nữa nhân loại này liệu có sống được hay không cũng là vấn đề.

A Phù nhìn thoáng qua vết thương trên người đang đổ máu của người đàn ông, cũng chẳng giúp hắn chăm sóc hay xử lý vết thương, trực tiếp mà vô tình nghiêng người nhảy vào trong nước, cũng không quay đầu lại bơi về phía đáy biển.

Cho nên cô không phát hiện, sau khi cô rời đi, lông mi của người đàn ông hơi rung động một chút.



Cuối cùng A Phù vẫn cứ về sào huyệt của nhân ngư.

Cuối cùng cô cũng chẳng quen thuộc với mảnh hải vực này, nếu như cứ mạo muội chạy loạn, nói không chừng sẽ gặp phải kẻ địch nào đó không rõ.

Tuy nhân ngư là sinh vật cường đại đứng ở trên đỉnh chuỗi thức ăn ở phương tây, nhưng giao nhân thì không như vậy.

Giao nhân lạc đàn đơn độc càng thêm nhỏ yếu đáng thương, hung thú đáy biển chỉ hơi hung mãnh chút cũng đã không thể đánh thắng được.

A Phù vẫn hiểu rõ được cân lượng của mình, ít nhất cô biết mảnh hải vực này là địa bàn của nhân ngư, nhưng sinh vật to lớn ăn thịt khác sẽ không dám dễ mà xông vào.

Cô chậm rãi bơi vào trong sào huyệt có ánh sáng tối tăm lại không phát hiện bóng dáng của nhân ngư.

A Phù vừa mới nhẹ nhàng thở ra lại nghe thấy ở sâu bên trong cái động này lại vang lên một tiếng thở dốc khàn khàn cổ quái.

Hơn nữa A Phù còn phân biệt được một mùi hương kỳ quái từ trong nước biển.

Thật giống như... Giống như con giao long biếи ŧɦái với khẩu vị độc đáo cầu hoan với nàng khi hắn đến kỳ động dục.

Thiếu nữ thở dốc vì kinh ngạc, không chút do dự lập tức xoay người bỏ chạy.

Một thân ảnh như tia chớp mau lẹ nhạy bén lao nhanh về phía sau lưng cô.

Cho dù A Phù đã phản ứng đã cực kỳ nhanh nhưng hiển nhiên tốc độ của nhân ngư còn nhanh hơn của cô, sau khi phát hiện ra sự tồn tại của cô đồng thời phát hiện ra ý đồ chạy trốn của A Phù, hắn lập tức nhào tới phía của thiếu nữ, giống như một con dã thú đói khát điên cuồng.

Cái đuôi cá nhỏ nhắn mảnh khảnh màu lam bạc của A Phù bị cái đuôi cá cực lớn cực dài của đối phương cuốn chặt lấy, phảng phất như một con mãng xà màu xanh đậm ở sâu dưới đáy biển đang xoắn lấy con mồi.

“Buông ta ra!”

A Phù kinh hoàng sợ hãi thét chói tai, cho dù ngôn ngữ hai bên không thông nhưng đều là chủng tộc có trí tuệ tương đương nhau, thiếu nữ biết hắn vẫn có thể hiểu được sự kháng cự bất an của cô.

Tuy nhân ngư này có vẻ hung dữ thô bạo và âm u, A Phù cũng đã tận mắt chứng kiến bộ dáng lãnh khốc hung ác của hắn khi săn bắt con mồi có hình thể lớn, nhưng ít ra hắn vẫn chưa từng sử dụng bạo lực với cô.

Cho nên từ đáy lòng A Phù vẫn có một hai phần cảm giác tin tưởng đối với hắn.

Nhưng giờ phút này nhân ngư lại không để ý tới sự giãy giụa và phản kháng của cô, hắn trầm mê thở dốc liếʍ hôn tai cá mẫn cảm yếu ớt của cô, khuôn mặt mỹ diễm tái nhợt phủ kín thần sắc khát vọng mê loạn, bàn tay giam cầm vòng eo tinh tế mềm dẻo như nữ giới nhân loại của A Phù.

Cái đuôi cá dài mà rắn chắc của hắn cuốn chặt lấy cô, vị trí bên dưới vẩy đuôi của nhân ngư nối liền với phần thân trên là cơ bụng thon gầy như của nam giới nhân loại, đang có một cái khe nứt mỏng thon dài đang chậm rãi tách ra.

Dương cụ dữ tợn hung ác của nhân ngư giống đực đang từ từ nhô ra khỏi vết nứt, hơn nữa còn đang đâm chọc lung tung ở hạ thân của A Phù, ý đồ tìm kiếm cái miệng huyệt nào đó có thể cắm vào.

Thiếu nữ bị hắn đâm chọc rất đau, khuôn mặt tuyết trắng nhu mỹ dần dần hiện lên thần sắc sợ hãi khó tin.

Giờ phút này cuối cùng cô cũng ý thức được.

Nhân ngư đực này, đang động dục đối với cô!!!