Chương 8: Cá Mập Xám

Editor Mạnh Thường Ca

Chương 8 Cá mập xám

Những dao động nhỏ trong dòng nước được truyền đến tai của giao nhân thông qua sự khuếch tán của nước biển.

Giao nhân cũng không phải là sinh vật chỉ ăn thịt, ngoài cá, tôm và thịt trai, những đồ ăn linh tinh thì còn có thể ăn tảo không độc hoặc một số loại trái cây dưới đáy biển.

So với nhân ngư, thói quen sinh hoạt của giao nhân có thể nói là gần giống với con người.

Bởi vì khứu giác và dây thần kinh phản ứng của giao nhân không nhanh nhạy và mau lẹ như nhân ngư, bọn họ cũng không có móng vuốt và hàm răng sắc nhọn có thể dùng để săn thú lớn như nhân ngư, chỉ khác là sức lực và cơ thể của giao nhân nam tương đối cường tráng hơn một chút, sức lực của giao nhân nữ so với các giống cái khác cũng không mạnh hơn là bao, cho nên giao nhân mới thường xuyên bị các ngư dân bắt lấy.

Tuy nhiên, giao nhân cũng có khả năng đặc biệt mà các nhân ngư không thể có được.

Giao nhân đặc biệt nhạy cảm với tần số và bước sóng của âm thanh, chỉ cần là âm thanh mà họ đã từng nghe, cho dù cách một khoảng rất xa, thì cũng có thể nhanh chóng phân biệt được với hàng tỷ sóng âm phức tạp dưới đáy biển khác.

Khi mơ hồ cảm thấy mình đang bị một loài vật đáng sợ âm thầm theo dõi, đôi tai vây cá của A Phù cũng rung lên, toàn bộ cơ thể đều trở nên căng cứng.

Nàng đột nhiên di chuyển thật nhanh về phía trước một khoảng nhất định, rồi sau đó sợ hãi quay đầu nhìn lại.

Ngoài một mảnh yên tĩnh của nước biển thì không nhìn thấy cái gì hết.

Chắc lẽ là do nàng quá sợ hãi mà sinh ra ảo giác?

A Phù nghi hoặc chớp mắt, nhưng đột nhiên ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm trong nước biển.

Sau đó, một lượng lớn máu xương hỗn tạp loang lổ xuất hiện không xa trước mắt nàng, nó đang chậm rãi trôi tới.

Thiếu nữ hít một hơi sâu.

Nàng dường như đã xâm nhập vào lãnh thổ săn mồi của nhân ngư khác.

Nhân ngư có ý thức bảo vệ lãnh thổ cực kỳ mạnh, nhất định phải rời đi trước khi bên kia tìm thấy nàng, nếu không A Phù cũng có thể sẽ bị đối phương gϊếŧ chết như một kẻ xâm lấn.

A Phù thận trọng bơi về phía trước, đuôi cá nhẹ nhàng đung đưa, cảnh giác với bất kỳ cái gì có thể tiến tới đánh úp nàng từ trong bóng tối.

Lúc A Phù cuối cùng đến được phiến đá nham thạch dưới đáy biển. Trước mắt nàng lại xuất hiện một rãnh sâu, dài khoảng bảy tám mét, chỉ còn một nửa xác con cá nhà táng nằm lặng lẽ dưới đáy biển, trên vị trí bụng và ngực đều bị ăn một cách sạch sẽ, còn lại các bộ phận khác đều bị vứt bỏ.

Nhìn vào đầu con cá nhà táng, chắc nó là cá con chưa trưởng thành, những miếng thịt bị cắn xé vẫn đang còn máu tươi đỏ, có vẻ như nó mới bị gϊếŧ cách đây không lâu.

Xung quanh lại không có bất kì tung tích hay dấu hiệu của kẻ săn mồi nào.

A Phù dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, không chút do dự mà quay đầu bơi nhanh về phía sau.

Nhưng lúc này trên đỉnh đầu của nàng, lại chậm rãi xuất hiện một bóng ma âm trầm.

Thiếu nữ hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên, lập tức đập vào mắt là một đoạn đuôi cá có vết cắt sắc lạnh như dao, nửa người trên giống với nam nhân, thân hình cường tráng, là một nhân ngư nam xa lạ.

Nhân ngư này hoàn toàn khác với nhân ngư mà A Phù gặp trước đây, cho dù là ngoại hình, hay giống loài, hắn có vẩy màu xanh đậm giống với một con mãng xà, ngũ quan tính xảo tuyệt đẹp, khó phân biệt được là nam hay nữ nhân ngư, càng tới gần thì lại càng thấy khác so với những nhân ngư khác, hình như là nhân ngư phương tây mà bộ lạc đã từng nhắc đến.

Nhưng nam nhân ngư kỳ lạ này, lại có một cái đuôi cá mạnh mẽ như cá mập xám, cơ bụng và bắp tay rắn chắc cường tráng, làn da màu trắng xám, tràn đầy khí chất nam tính lại xen một chút hoang dã và nguy hiểm.

Chỉ là hàm răng sắc nhọn kia giống như răng cá mập, tròng mắt màu trắng xám kỳ lạ đang nhìn chằm chằm vào thiếu nữ trong trạng thái của một kẻ săn mồi đã khiến A Phù cảm thấy lạnh lẽo, sợ hãi từ tận đáy lòng.

Thiếu nữ nhớ ra rồi.

Trước kia hình như nàng đã từng thấy nhân ngư có đuôi cá mập này trước đây.

Lúc đó, hắn cùng với nam nhân ngư có đuôi mãng xà kia cùng tìm thấy nàng, nhưng không hiểu sao sau khi nhìn chằm chằm vào A Phù một lúc, hắn đã chủ động rời đi.

Thiếu nữ cho rằng nhân ngư có đuôi cá mập kia không có hứng thú với một người phương Đông như mình nên đã chủ động bỏ đi.

Nhưng điều mà A Phù không biết rằng nhân ngư mà nàng đã gặp trước đây là một loại nhân ngư cực kỳ hiếm thấy, trời sinh đã mang trong mình kịch độc đặc biệt.

Răng và móng tay của bọn họ đều ẩn chứa đủ chất kịch độc xung quanh, lượng độc tố đáng kinh ngạc có thể hạ được tất cả các loài cá trong phạm vi hàng trăm km, chỉ cần hắn tiết ra một lượng độc tính rất nhỏ thì đều có thể gây cho con mồi tử vong ngay lập tức.

Vì vậy, các loài cá khác rất ít xuất hiện ở khu vực này, chính là một mình độc nhân ngư chiếm giữ, ở nơi như vậy những con cá có chút đầu óc sẽ không ngu ngốc mà đi chiến đấu với nhân ngư hung ác và dễ ghi thù này.

Nhân ngư đang trong thời kỳ tán tỉnh này ban đầu bị thu hút bởi giọng hát của A Phù và mùi hương quyến rũ của nàng mà tìm tới.

Những nhân ngư này thân thể cường tráng, mạnh mẽ như cá mập, là một trong những chủng tộc nhân ngư có sức chiến đấu hung hãn nhất được ví như những chiến binh của biển, ở dưới biển dường không thể tìm thấy đối thủ.

Nếu như ở trong lãnh địa mà nhân ngư đuôi mãng xà sinh sống thực sự quá mức đặc thù, nhân ngư đuôi cá mập nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ A Phù, sẽ chiến đấu với đối thủ chiến một phen thắng thua, mà phần thưởng sẽ là được theo đuổi nàng.

Nên nếu như ở trong lãnh địa của nhân ngư đuôi mãng xà, thì nhân ngư đuôi cá mập nhất định sẽ không mạo hiểm đối đầu với hắn, nhưng hiện tại, thiếu nữ lại bị nhân ngư đuôi mãng xà khıêυ khí©h lại còn có hành vi động dục với nàng, làm thiếu nữ sợ hãi nên hiện giờ giao nhân mới bị dọa mà chạy tới đây, tự mình chui đầu vào lưới.

Dây thần kinh khứu giác của giao nhân dường như lại không cảm nhận được mùi hương của mình.

Thực tế, trên vùng biển này chỗ nào mà thiếu nữ bơi qua đều đã để lại mùi hương của nàng.

Còn một điều khác mà A Phù không biết là do đặc điểm của chủng tộc nhân ngư đuôi cá mập, chính là nhân ngư đuôi cá đuôi cá mập chỉ có giống đực và không có giống cái.

Chỉ có thể được lai tạo thông qua những nhân ngư có họ hàng gần trong chủng tộc để tiến hành giao phối.

Đối với nhân ngư nam đuôi cá mập này, việc A Phù chủ động đưa tới cửa, quả thực giống như đang câu dẫn hắn tới thao nàng, ở tử ©υиɠ của nàng mà rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, vì hắn mà sinh con đẻ cái.

Tất nhiên, bất kể nhân ngư đuôi cá mập này mạnh mẽ và hung dữ muốn làm nàng, hay là muốn ăn nàng, khi biết được kết quả này A Phù chỉ cảm thấy sởn hết tóc gáy.

Để ngăn đối phương đuổi kịp mình, A Phù gần như đã dùng tốc độ nhanh nhất trong đời để trốn thoát khỏi cuộc rượt đuổi kinh hoàng này.

Nhưng thể lực giao nhân vốn có hạn, trước đó còn mới thoát khỏi nhân ngư đuôi mãng xà nên lúc này nàng đã gần như kiệt sức, không lâu sau đó nàng liền bị nhân ngư đuôi cá mập bao vây ở một phần vết nứt trên tảng đá nham thạch xám đen.

A Phù mở to mắt vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, cuộn tròn ở phía sau tảng đá, nhặt một hòn đá và ném vào ngực nhân ngư đuôi cá mập.

“Đừng lại đây!” Thiếu nữ giao nhân run rẩy quát lớn.

Nàng cũng biết lúc này nàng làm gì cũng không có tác dụng, đây chẳng qua là đang giãy dụa sắp chết mà thôi, cũng không trông cậy vào việc đối phương có thể nghe hiểu nàng nói, nhưng sau khi nàng vừa dứt lời, nhân ngư cường tráng và nguy hiểm kia lại thực sự dừng lại.

A Phù kinh ngạc một lúc rồi ngập ngừng hỏi: “Ngươi nghe hiểu được ta đang nói cái gì sao?”

Nhân ngư đuôi cá mập chăm chú nhìn chằm chằm thiếu nữ không chớp mắt, đôi môi tái nhợt mấp máy mấy lần, rồi cất tiếng nói có chút khàn khàn một cách chậm rãi nói:

“Ta… đã gặp….những người bạn giống với nàng.”

….

Ta đã đi tra cứu thông tin về cá mập, phát hiện ra rằng thực sự có hai cái đó …

Hơn nữa nếu một cái bị chặt đứt, hay bị hỏng thì cái kia có thể tiếp tục làm….