Chương 15.2

Gian phòng của Diệp Dương Minh nằm ở bên trái, vừa vào bên trong, trông vẻ chó săn nhỏ này rất hưng phấn, rõ ràng là đã hiểu lầm cái gì, trực tiếp ép Đỗ Lâm lên trên cánh cửa.

Dáng vẻ hiện giờ của Đỗ Lâm vốn ướt nhẹp, những giọt nước bắn tung ra khi tắm gội cho Diệp Tú Ninh đã làm ướt hơn phân nửa áo sơ mi trắng như tuyết của anh, càng làm bật lên thân hình rắn rỏi trẻ trung mà xinh đẹp của anh.

Ngón tay đè lên cổ tay mảnh khảnh vẫn còn dính nước, nơi đó thoảng mùi sữa tắm hương cỏ tươi thơm ngát, xuất hiện ở trên cơ thể người này, phảng phất như mang theo loại cảm giác thúc tình kỳ lạ.

Vừa nghĩ tới việc người trong lòng đã tiến vào phòng mình, Diệp Dương Minh liền không nhịn được liếʍ môi một cái.

Không biết vì sao, nhìn thấy đôi mắt phượng lạnh lùng ẩn nhẫn muốn từ chối mình của đối phương, Diệp Dương Minh liền cảm thấy du͙© vọиɠ nơi dưới bụng đang dần ngẩng cao đầu.

—— Đứa con hoang vớ vẩn lão già nhặt về kia, cậu ta không thèm để ý nữa... cậu ta chỉ muốn người này, cậu ta chỉ cần anh, cậu ta chỉ cần Đỗ Lâm.

Cậu ta cọ cọ đầu Đỗ Lâm, giọng nói luôn thô bỉ hiếm khi mang theo ngây ngấy: “Ông đây chưa từng thử, nhưng mà, tôi sẽ cố gắng khiến anh thoải mái...”

Nhưng cậu ta không ngờ được rằng, quản gia thanh niên trước mặt lại nhẹ nhàng đẩy cậu ta ra.

Diệp Dương Minh cảm nhận thấy động tác này, trên mặt toát vẻ không hiểu.

—— Là sao đây?

Thoạt nhìn đôi mắt xinh đẹp của Đỗ Lâm sâu thăm thẳm, trong mắt có một chút bất an, nhưng giống như đã hạ quyết tâm, nói ra: “Cậu chủ Diệp, đây không phải điều tôi muốn nói với cậu.”

“Tiên sinh biết được tình cảm của tôi rồi.”

Sau khi nghe thấy câu này, cảm giác bất an điên cuồng lan tràn khắp l*иg ngực Diệp Dương Minh.

“Tiên sinh cũng đã cho tôi câu trả lời...”

“Tiên sinh nói sẽ thử một lần với tôi.”

Đỗ Lâm rủ mắt xuống.

Khuôn mặt vốn lạnh lùng giống như biển sâu sông băng không cách nào hòa tan, vậy mà lại kìm lòng không đậu lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Mà chính nụ cười như vậy... lại khiến người ta gần như phát điên vì ghen tỵ... khiến cho người ta không cách nào hiểu nổi, là hạng người gì có thể khiến thanh niên để lộ tình cảm sâu sắc và lệ thuộc như vậy.

—— Sao có thể chứ... sao có thể yêu một người khác như vậy chứ?

Khoảnh khắc này, Diệp Dương Minh giống như rơi vào hầm băng.

Hôm nay cậu ta mua một bó hồng muốn gặp Đỗ Lâm, cậu ta cho rằng quan hệ giữa mình và Đỗ Lâm có thể tiến thêm một bước...

Kết quả, cậu ta nhìn thấy Đỗ Lâm chăm sóc con của lão già kia ở trong phòng tắm.

Kết quả, Đỗ Lâm nói cho cậu ta biết, đêm nay lão già kia muốn lên giường với anh.

Cho nên cảm thấy ngọt ngào, muốn tắm rửa bản thân sạch sẽ... cơ thể mang theo hương thơm có thể khiến người ta nảy sinh du͙© vọиɠ này hoàn toàn không phải là chuẩn bị cho cậu ta.

Sắc mặt Diệp Dương Minh đột nhiên sầm lại.

Cũng không biết có phải bởi vì cùng là người nhà họ Diệp hay không, giây phút này, vẻ âm trầm trên mặt cậu ta cực kỳ giống Diệp Chi Phong.

Cậu ta nghe thấy Đỗ Lâm vẫn đang nói, mỗi câu mỗi chữ giống như con dao nhỏ đâm thẳng vào l*иg ngực cậu ta.

“Ngài ấy dặn tôi đêm nay tắm rửa sạch sẽ... ở trên giường chờ ngài ấy.”

“Cho nên, uy hϊếp lúc trước của cậu đối với tôi đã không còn tác dụng gì nữa, tiên sinh biết rồi.”

“Trước cậu đe dọa tôi, tạo thành quan hệ vớ vẩn giữa hai ta... bây giờ có thể kết thúc được rồi.”

—— Quan hệ vớ vẩn giữa hai ta... bây giờ có thể kết thúc được rồi.

Nghe thấy câu này, chó săn nhỏ hoàn toàn nổi giận, vẻ mặt u ám, nắm lấy cằm Đỗ Lâm nói: “Anh nói đùa gì vậy? Nói kết thúc là kết thúc sao? Anh cho rằng anh là người nào... có thể trực tiếp chi phối suy nghĩ của tôi sao?! Đỗ Lâm, lá gan của anh cũng to lắm, anh cho rằng lúc trước bên cạnh lão già kia không có người nào sao?!”

“Tôi đều gặp rồi... người từng lăn giường với hắn ta đều không được chết tử tế, hắn ta chỉ coi người có năng lực bên cạnh mình là một con chó mà thôi... anh cũng không ngoại lệ!”

[Ting —— kiểm tra đo lường —— kiểm tra đo lường —— ]

[Nhân vật thụ chính chó săn nhỏ Diệp Dương Minh: độ thiện cảm: 70% —— giá trị hắc hóa: 60% ——]

[Giấy da người: Giá trị hắc hóa tăng với tốc độ tên lửa này thật kí©h thí©ɧ, ký chủ, chỉ có thể chúc cậu may mắn thôi, hì hì.]

[Đỗ Lâm: ...]