Chương 19: Sinh nhật - Đường Đường có thích ra ngoài không

Ngày hôm sau Lạc Uyên bày ra món quà đã được chuẩn bị tỉ mỉ.

“Đường Đường, sinh nhật vui vẻ!”

Tô Đường ngẩn ra...Sinh nhật? Của tôi? Hình như đúng thật.

Chỉ có điều cậu đã không ăn sinh nhật từ lâu, nhất là từ khi sau trung học, sinh nhật cũng giống như ngày thường.

Đột nhiên có người tỉ mỉ tổ chức sinh nhật cho cậu, cậu nhìn bánh kem dâu tây xinh đẹp trước mặt cảm thấy được sủng mà sợ, vui vẻ kinh ngạc lại có hơi không hiểu.

[ Điểm hảo cảm của Tô Đường +300]

“Cảm ơn…Tôi rất vui.”

Tô Đường cười mở hộp quà ra, nhưng vừa nhìn thấy thứ bên trong nụ cười lập tức cứng đờ.

Tô Đường nhìn chiếc váy Rococo trên tay, thật sự cười không nổi.

Lạc Uyên đang cố ý chỉnh cậu sao?

Bộ đồ này thoạt nhìn cũng không rẻ tiền, có thể sánh ngang với hàng với những nhãn hiệu xa xỉ quốc tế, chính là quần áo của các hoàng tộc châu Âu thời Trung cổ.

[ Điểm hảo cảm của Tô Đường -999.]

Lạc Uyên khϊếp sợ, sao lại thế này?!

Nhưng ngay sau đó.

[Điểm hảo cảm của Tô Đường +500, -200, +300, -100……]

Những con số liên tục xuất hiện trên đầu "Người nhỏ", nhảy qua nhảy lại giữa dương và âm, và giá trị hảo cảm lên lên xuống xuống, vừa rối rắm vừa hỗn loạn.

Lạc Uyên càng nhìn càng buồn bực.

Trò chơi này rút à? Xuất hiện BUG?

Lạc Uyên gõ bàn phím hỏi: “Thích không? Là tôi cố tình tìm người thiết kế. Lúc tôi cho người sửa sang lại phòng phát hiện trong góc tủ cậu có một cái váy, thấy cậu thích mặc thứ này nên mới tặng nó cho cậu.”

Tô Đường: "..."

Phần tình cảm này quá nặng nề, cậu có hơi hưởng thụ không nổi.

Mặc kệ như thế nào, dù sao đây cũng là món quà người ta tốn hết tâm tư chuẩn bị, Tô Đường không từ chối được, chỉ có thể kéo khóe miệng, gian nan cười gượng: “…… Ừm, váy rất đẹp, tôi…rất thích.”

Lạc Uyên thỏa mãn: “Cậu thích thì tốt.”

“Đúng rồi, cậu mặc thử xem? Tôi có thể giúp cậu chụp ảnh lưu lại.”

Đây cũng là chức năng trong game, người chơi có thể lưu lại những hình ảnh mình thích.

Tô Đường lập tức vội vàng lắc đầu, thiếu chút nữa ném bay dư ảnh.

Lạc Uyên có chút tiếc nuối, cho rằng "Người nhỏ" xấu hổ, khi ở một mình sẽ trộm mặc, hỏi tận hai lần "Người nhỏ" vẫn lắc đầu nên đành phải từ bỏ, nhưng hắn vẫn không quá thất vọng. Tô Đường đáng yêu như vậy mặc váy vào nhất định rất đẹp, không được nhìn sẽ rất đáng tiếc.

Trong trò chơi Tô Đường đang ăn bánh kem Lạc Uyên làm. Kem mềm mịn, mứt dâu no đầy.

Ngoài trò chơi, Lạc Uyên cũng đang ăn bánh kem, nhờ đầu bếp trong nhà dựa theo các bước trong trò chơi đưa ra mà làm, thành phẩm giống nhau, ăn rất ngon.

Cách di động mà ăn thế này giống như hai người đang cùng nhau ăn bánh kem chúc mừng.

Bánh kem không nhỏ nhưng có lẽ vì Tô Đường rất vui nên ăn sạch toàn bộ!

Lạc Uyên kinh ngạc: “Cậu không ngấy sao?”

Tô Đường liếʍ khóe miệng dính bơ, híp mắt cười: “Không có, bánh kem anh làm ăn rất ngon!”

Lạc Uyên nghe xong tâm trạng rất tốt, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, hắn vốn dĩ không thích ăn ngọt cũng ăn nhiều thêm hai phần.

Đó là tiệc sinh nhật chỉ độc thuộc về hai người, không có nhiều người náo nhiệt, không khí cũng rất tốt.

Trước đó Tô Đường càng nhiều là vì nhiệm vụ và vì rút thăm trúng thưởng nên mới lấy lòng Lạc Uyên, nhưng lần này cậu và Lạc Uyên trò chuyện rất vui vẻ, chờ Lạc Uyên nói đã khuya nên đi ngủ cậu mới phản ứng lại, kinh ngạc bọn họ đã trò chuyện lâu như vậy, rõ ràng chỉ mới qua một lát mà.

Ngày hôm sau Lạc Uyên còn phải làm việc, chỉ có thể off rồi đi tắm đi ngủ.

Nhưng nằm một lúc lâu hắn lại không nhịn không được lấy điện thoại ra mở game lên, phát hiện Tô Đường đã nằm im ngoan ngoãn trong ổ chăn ngủ say, không có giống như những lần trước, một hai phải để hắn xách lên giường ép ngủ.

Lạc Uyên sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ đáng tiếc.

Vốn tưởng rằng Tô Đường sẽ trộm mặc thử váy.

Lạc Uyên nhìn Tô Đường một lúc mới offline, không quấy rầy cậu ngủ.

Hệ thống khẽ meo meo nói: “Ký chủ, vừa rồi Lạc Uyên lén tới nhìn cậu.”

Tô Đường mở mắt ra, trên môi mang theo nụ cười, "Lại tới xem tôi có ngủ không? Anh ta có chỗ nào giống nhân vật phản diện chứ.”

Hệ thống nói: “Tôi cảm thấy anh ta đối với ký chủ rất tốt.”

Tô Đường cười cười, xem như đồng ý.

Một lát sau.

Trong bóng đêm Tô Đường nhìn trần nhà, nhẹ giọng nói: “Hôm nay tôi rất vui.”

Hệ thống nghe xong cũng vui thay cậu.

Sau sinh nhật, Lạc Uyên như được mở ra một cánh cửa mới, hay cho người thiết kế những bộ đồ đẹp đẽ thời trang cho cậu, thích nhìn cậu mặc những bộ quần áo mang khí chất khác nhau. Tủ quần áo không bao lâu thì đầy ắp, còn phải mở thêm một phòng chuyên để quần áo khác.

Tô Đường nhịn không được hoài nghi Lạc Uyên muốn biến cái game này thành game thời trang.

Hôm nay Tô Đường và Lạc Uyên trò chuyện về một bộ phim điện ảnh, nói về những điều thú vị đã xảy ra khi nhân vật chính đi du lịch.

Đột nhiên Lạc Uyên hỏi: "Đường Đường, cậu có muốn ra ngoài không?"