Chương 22: Đau đớn xen lẫn với kɧoáı ©ảʍ (Cao H)

Người đàn ông hiếm khi thương xót Trình Mặc, động tác ra vào không hề thô bạo, dươиɠ ѵậŧ đỏ tía cắm vào trong tiểu huyệt của cô, tiểu huyệt căng chặt đến cực điểm, hơi chuyển sang màu sắc trắng.

Ân Duệ cúi đầu quan sát dươиɠ ѵậŧ của mình ra vào trong âʍ đa͙σ của Trình Mặc, cảm nhận đường hầm chật hẹp của cô bao vây lấy mình, thị giác kết hợp với sự kí©h thí©ɧ của cơ thể khiến da đầu anh tê dại, máu nóng dâng trào.

Ân Duệ liếʍ đôi môi hơi khô của cô, vùi khuôn mặt tuấn tú vào cổ Trình Mặc, dùng hai tay nắm lấy hai gò bồng đào to lớn của cô, từ từ đẩy hông cô.

Trình Mặc nhẹ giọng thở dốc, cô thích sự mạnh bạo của anh, nhưng thỉnh thoảng anh thả chậm tốc độ lại khiến kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt hơn.

Qυყ đầυ khổng lồ không ngừng ngoáy loạn trong động huyệt, len lỏi vào từng ngóc ngách, mang đến cho cô một kɧoáı ©ảʍ khác lạ, ngay cả những vùng đất trước đây chưa được khai mở, nay cũng đã được chạm tới.

Cây gậy cứng rắn nổi lên những đường gân xanh, điên cuồng cọ xát động huyệt của cô, làm cho những lớp thịt thêm phần nhạy cảm.

Đôi môi đỏ mọng của Trình Mặc hé mở, thủy triều dâng lên, khuôn mặt cô hơi ửng đỏ, giọng nói cũng dần dần tăng lên, càng lúc càng trở nên kiều mị.

“Ưʍ... Manh hơn nữa, không đủ...”

Thân thể hôm nay vô cùng khát khao được xâm phạm, xâm nhập, cô muốn thật đau, cảm giác đau đớn càng kí©h thí©ɧ ham muốn, càng khiến cô cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn.

Ân Duệ nhướng mày, anh có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh thấy Trình Mặc trong bộ dáng như vậy, dường như trước kia cô đã đè nén tính khí, còn hôm nay, sau khi nhìn thấy máu thì nó đã hoàn toàn bộc phát, toàn thân trở nên vừa kiều diễm, vừa quyến rũ, bình thường cô giống như một nữ vương cao cao tại thượng, gợi lên sự ngứa ngáy trong lòng anh.

Liếʍ chiếc cổ mịn màng của cô, Ân Duệ đặt lên tai cô một nụ hôn triền miên, anh thì thầm: "Được rồi, bảo bối, làm chết em!"

Sau khi nói xong, anh đè Trình Mặc lên bàn ăn, nắm lấy hai bầu ngực căng tròn của cô, xâm nhập một cách mãnh liệt, anh dùng cây gậy thịt vừa to vừa dài của mình đâm đến chỗ sâu nhất của động huyệt, hoàn toàn khai phá tiểu huyệt vừa khít khao vừa mềm mại của Trình Mặc.

Hai mắt Trình Mặc mờ đi vì động tác cuồng nhiệt của anh, vòng eo cong lên đau nhói vì sự thô lỗ của người đàn ông, vết thương bị xé toạc sau hai lần quấn băng sơ sài, dòng máu đỏ sẫm rỉ ra từ băng gạc.

Mùi máu và màu đỏ chói mắt khiến người đàn ông phía sau khó chịu, hai mắt Ân Duệ đỏ lên, bàn tay to xoa xoa hai nhũ hoa của cô, nắn bóp da thịt trắng nõn mềm mại cho đến khi xuất hiện dấu tay.

Người đàn ông như phát điên, anh luận động càng lúc càng kịch liệt, Trình Mặc đau đớn dữ dội, nhưng ham muốn tìиɧ ɖu͙© càng thêm mãnh liệt, âʍ ɦộ bị làm đến tê dại, người đàn ông rút ra gần hết dươиɠ ѵậŧ của mình, chỉ chừa lại qυყ đầυ tròn tròn, phụ nữ không thể chịu nổi mà đung đưa mông, sau đó Ân Duệ dùng lực đâm cả gốc lẫn rễ từ bên ngoài vào sâu bên trong Trình Mặc, chạm thẳng đến cổ tử ©υиɠ yếu ớt.

Những bộ phận mỏng manh nhất của cơ thể lần lượt bị va chạm, Trình Mặc ngẩng đầu rêи ɾỉ càng thêm dâʍ đãиɠ.

“A... A... Sâu quá... Nhanh hơn nữa đi... Ưʍ... A... A...”

Ân Duệ lấy tay vỗ bờ mông mềm mại của cô, âm thanh vang vọng rất lớn, chỉ trong vài giây đồng hồ, bên trên bờ mông non mềm, trắng nõn ấy liền xuất hiện một dấu lòng bàn tay.

"A!"

Trình Mặc bị đánh, cô kêu lên một tiếng dâʍ đãиɠ, rõ ràng là đau, nhưng cô lại cảm thấy nhiều hơn sự tê dại và thoải mái, đau đớn biến thành kɧoáı ©ảʍ, giống như từng dòng điện chạy quanh trong cơ thể, kí©h thí©ɧ đại não hỗn loạn của Trình Mặc.

Ân Duệ cũng thoải mái, trước đây anh chưa bao giờ cảm thấy sung sướиɠ như vậy, người phụ nữ dưới thân giống như một con mèo đen tao nhã, xiềng xích quanh cổ rốt cục cũng được cởi ra, duỗi ra nanh vuốt của mình, để bản chất thực sự hoàn toàn phơi bày.

Ân Duệ đem lòng yêu Trình Mặc, một người phụ nữ phong lưu, lẳиɠ ɭơ và quyến rũ, khiến người ta mê mẩn vẻ đẹp của cô, không thể kìm lòng được.

Da thịt va đập vào nhau, miệng huyệt vừa đỏ vừa sưng, những lớp thịt non mềm bên trong tiếp tục bao quanh sít sao dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, mỗi lần rút ra đều mang theo dâʍ ŧᏂủy̠, động tác của Ân Duệ càng lúc càng nhanh, dâʍ ŧᏂủy̠ bị đánh thành bọt trắng xóa ở vị trí hai người giao hợp, làm ướt cả đám lông đen của người đàn ông.

"Hừm... Bảo bối thật giỏi, âʍ ɦộ quá chặt, kẹp chặt đi, chồng sẽ để em đạt đến cực khoái!"

Sau gần nửa giờ làʍ t̠ìиɦ, Ân Duệ sắp bắn rồi, kɧoáı ©ảʍ và sự mệt mỏi đều đạt tới mức cao nhất, chỉ còn một lần chạy nước rút cuối cùng.

Người đàn ông lật người cô lại, Trình Mặc ngồi trên bàn, hai chân vòng qua hai bên hông anh, ôm cổ của anh, thân thể ngửa về sau, hai gò bồng đào đung đưa theo nhịp luận động của người đàn ông.

"Aaa... Thật là thoải mái... A..."

Người đàn ông đẩy nhanh tốc độ, phần eo cường tráng của anh như động cơ của một chiếc mô tô, di chuyển với tốc độ rất nhanh, dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào trong âʍ ɦộ đang không ngừng chảy nước, như muốn xuyên thủng cô, làm chết cô ngay tại đây.

“Aaaaa... Tới rồi... Aaa...”

Trình Mặc thực sự cảm thấy mình sắp chết rồi, cô chưa từng trải qua loại kɧoáı ©ảʍ tột độ như vậy, cô ôm lấy Ân Duệ, thân thể căng thẳng, ngón chân cong lên, cô cảm nhận được đỉnh cao sung sướиɠ mà một người đàn ông có thể mang lại cho cô.

Hai mắt Ân Duệ đỏ ngầu, vừa gầm gừ vừa luận động thêm mấy trăm lần, cuối cùng cũng phóng thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc của mình vào trong cơ thể Trình Mặc.

Sau khi tận hưởng dư âm của cao trào, Ân Duệ ôm Trình Mặc, bộ ngực cường tráng của anh đè lên bộ ngực mềm mại của Trình Mặc, kịch liệt thở hổn hển.

Vết thương trên người của cả hai đều đã nứt ra, hương vị dâʍ ɭσạи hoàn lẫn cùng mùi máu tanh quanh quẩn trong bếp, mãi lâu sau vẫn chưa tản đi.