Chương 7: Đừng có đánh thức đứa nhỏ!

Buổi tối, Tô Linh nằm trên giường ván gỗ rộng chưa tới một mét năm, bên cạnh là tấm màn được làm từ vải bố màu xanh biển. Ở bên kia tấm màn là cha mẹ cô ở đời này đang nằm.

Mười năm điểm giá trị thân mật là điểm mấu chốt để mở ra hệ thống thương thành. Cô click mở màn hình hệ thống, trong bóng đêm chỉ có một mình cô nhìn thấy cái màn hình đang phát ra ánh sáng này. Trên giao diện là đủ loại thương phẩm không khoa học, làm Tô Linh mở rộng tầm mắt.

Thuốc nhỏ mắt có thể làm cho đôi mắt trở nên ngập nước trong suốt. Tinh chất làm làn da trắng sáng, màn bảo vệ tóc đen nhánh….. Tô Linh lập tức muốn vọt tới Hoắc Thịnh một phát hạ gục anh ta. Thương thành có một bộ phận thương phẩm bị khóa lại, là những thứ có giá cả mà cô không đủ điểm giá trị thân mật để mua sắm.

Thuốc mỡ làm hoa huyệt bảo trì sự non mịn, tinh dầu làm to ngực không có bất kỳ tác dụng phụ….. Tô Linh lập tức quyết định đẩy nhanh tiến độ công lược Hoắc Thịnh hơn, vớt một chút giá trị thân mật.

Mười năm điểm giá trị thân mật ở thương thành không đáng giá nhắc tới. Cuối cùng lướt hơn nữa đêm Tô Linh mới mua một lọ tăng trưởng chiều dài lông mi tốn 5 điểm giá trị thân mật, một phần 1ml thuốc nhỏ mắt tốn 10 điểm giá trị thân mật.

Trong bóng đêm, Tô Linh thoa dung dịch làm tăng trưởng lông mi lên, rồi lại nhỏ nước vào đôi mắt. Đột nhiên, bên cạnh truyền đến âm thanh sột soạt.

“A, ưm, nhỏ giọng chút, đừng có đánh thức đứa nhỏ.”

Giọng nói cố gắng đè thấy của Mẹ Tô cứ thế truyền vào tai Tô Linh.

“Đã một giờ, đứa nhỏ nhất định ngủ rồi. Tố Phân, mở chân ra, để cho anh đi vào.”

Ọt một tiếng, Tô Linh biết đây là âm thanh dươиɠ ѵậŧ đàn ông cắm vào bím. Trong bóng đêm tiếng thở dốc thô nặng của đàn ông cùng với tiếng rêи ɾỉ do cực lực đè nén của phụ nữ, hòa cùng với tiếng tiếng nước nhóp nhép bị phóng đại lên vô số lần. Tô Linh cảm giác dưới thân đã chảy nước ướt nhẹp qυầи ɭóŧ.

Tô Linh ngứa ngáy khó chịu. Cũng may là thời gian không lâu, vẫn nằm trong phạm vi cô có thể chịu đựng được.Vợ chồng già hình thức hóa việc làʍ t̠ìиɦ không tiếng độngđể thư giải tỏa nhu cầu sinh lý.

Một trận kí©h thí©ɧ kịch liệt qua đi, mọi thứ thảy đều dừng lại. Rốt cuộc thì Tô Linh cũng đã có thể ngủ.

Buổi sáng ngày hôm sau thời điểm đối mặt với cha mẹ Tô, Tô Linh mặt không đổi sắc, cô đứng ở trước gương cẩn thận quan sát đôi mắt của mình.

Không hổ danh là vật phẩm của hệ thống. Lông mi rõ ràng đã dài và dày hơn, đôi mắt trong veo tựa như muốn nhìn thấy đáy, sáng tỏ có thần, điều này khiến cho Tô Linh càng muốn dùng thử những món đồ khác khác.

Tô Linh đi theo phía sau Giang Thính Âm và Hoắc Thịnh, bên cạnh là người anh em của Hoắc Thịnh, Trình Dự.

Hoắc Thịnh thật sự thích Giang Thính Âm, đối xử với Giang Thính Âm cẩn thận tỉ mỉ, trong mắt đều tràn ngập sự cưng chiều. Cho dù đôi lúc hai người cũng phát sinh mâu thuẫn nhưng anh sẽ là người chịu thua trước.

Bốn người do dự đứng ở đầu đường không biết nên đi đâu. Trình Dự nhìn bên cạnh Tô Linh đang đứng im lặng, hỏi: “Bạn học Tô Linh này, em muốn đi chơi chỗ nào?”