Chương 8: Em đi đâu cũng được!

Tựa như kinh ngạc vì Trình Dự hỏi đến mình, gương mặt Tô Linh trở nên đỏ ửng, giả bộ thẹn thùng. Bộ dáng thật ngượng ngùng khi nói chuyện với con trai, đôi mắt ngập nước: "Em đi đâu cũng được.”

Giờ khắc này, thiếu nữ ngây ngô lộ ra một tia mỹ cảm khác biệt, cực kỳ hấp dẫn người. Trình Dự nói không nên lời, trong nháy mắt tim đập cực nhanh.

Dáng vẻ mềm mại đáng yêu của Tô Linh không chỉ mình Trình Dự phát hiện mà Hoắc Thịnh, Giang Thính Âm đều chú ý tới.

Bọn họ không biết dáng vẻ xinh đẹp của người phụ nữ này là biểu hiện của du͙© vọиɠ chỉ thuộc về đàn bà, thời thời khắc khắc đều tản ra hương vị câu dẫn.

Ngay cả Giang Thính Âm thân là phụ nữ, giờ phút này cũng cảm nhận được lực hấp dẫn của Tô Linh. Cô quay đầu nhìn về phía Hoắc Thịnh, thấy Hoắc Thịnh đứng ở một bên nghe điện thoại thì theo bản năng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Hoắc Thịnh sao không thấy được. Anh rõ ràng thấy được, vào khoảnh khắc kia anh rõ ràng cảm nhận được nét quyến rũ của Tô Linh, nhưng cũng chỉ là như vậy. Dù sao cũng chưa bao giờ ăn mặn, còn không quá khắc sâu mị lực của phụ nữ, huống chi anh đã có người trong lòng.

Cuối cùng bốn người quyết định đầu tiên là đi ăn cá nướng, sau đó sẽ đi quán bar.

Luôn có người đối rất thích hai chữ “Cấm Kỵ”, càng cấm kỵ càng khiến cho người ta kí©h thí©ɧ. Cũng vì thế cho nên có thể nghĩ lực hấp dẫn của quán bar đối với trẻ vị thành niên là lớn cỡ nào.

Tô Linh không biết tửu lượng của cơ thể này thế nào, nhưng cô biết đây là một cơ hội để cô có thể tiếp cận Hoắc Thịnh đạt được giá trị thân mật. Tục ngữ đã nói rồi, uống rượu loạn tính, rất nhiều chuyện bởi vì có rượu mà trở nên đặc sắc.

Giang Thính Âm là một cô bé có tính cách hướng ngoại, hừng hực giống như nắng gắt, ban đêm ở quán bar càng làm cho người ta chú ý. Chín mươi phần trăm đàn ông đều hướng ánh mắt lên trên người cô. Bị bầu thành hoa hậu giảng đường Giang Thính Âm đúng là đẹp. Ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy, khí chất hào phóng. Những điều này Hoắc Thịnh đều đặt ở trong mắt, trong lòng vừa kiêu ngạo cũng vừa chua xót. Tính chiếm hữu của anh rất mạnh, anh không muốn người đàn ông khác nhìn trộm bạn gái của mình. Khuyên bảo Giang Thính Âm uống ít một chút, nhưng thất bại. Hoắc Thịnh bất đắc dĩ chỉ có thể cẩn thận coi chừng cô.

Mà đối lập với đó, Tô Linh liền trở nên không được coi trọng, đặc biệt là khi đi theo phía sau con cưng của trời Giang Thính Âm cùng Hoắc Thịnh. Cô hơi cúi đầu, bộ dạng run run rẩy rẩy vừa nhìn chính là dạng tay mơ lần đầu tiên tới quán bar, lộ ra một vẻ không phóng khoáng.

Hoắc Thịnh, Giang Thính Âm đi ở phía trước, Trình Dự theo phía sau, che chở Tô Linh đi ở trong. Trong lòng Tô Linh cực kỳ hưởng thụ. Nếu Trình Dự không phải là bạn của Hoắc Thịnh thì cô còn có thể thu anh ta vào trong túi, nhưng ai bảo quan hệ giữa Trình Dự và Hoắc Thịnh tốt như vậy, cho nên xin lỗi, mọi chuyện đã được chú định là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình rồi.