Chương 3: Bữa ăn đầu tiên

Sau khi biết một ít chuyện của thế giới kì lạ này Hạ Vân đầu tiên ưu thương một chút cho số phận của cơ thể này.Tìm kiếm khắp nhà liền phát hiện nhà này thế mà không có nơi nào chứa nước uống ngoại trừ cái giếng trước sân. Cắn răng dùng sức của cả cơ thể để kéo cái gào múc nước ở giếng lên liền uống vài ngụm lớn. Nước giếng mát lạnh tràn vào cổ họng khiến cơ thể đang căn thẳng của Hà Vân dần thả lỏng.

Nước giếng lạnh lẽo chảy qua dạ dày trống rỗng khiến cả cơ thể Hà Vân rung lên từng cơn sau đó bụng nhỏ lại vô cùng không nể mặt mà kêu lên từng hồi.

Hà Vân: “…..” cảm thấy đói thật a

Hà Vân một mạch đến nhà bếp tìm kiếm khắp nơi không thấy có gì có thể ăn được ngoài một bao nhỏ trong đó chỉ có khoai tây cũ và một rỗ trứng gà Trương thẩm vừa đem qua.

Phòng bếp thật sự trống rỗng ngoài bếp được làm bằng đất ra chỉ có một đống củi nhỏ và bao khoai tây gia vị trên bếp hoàn toàn không có gì…

Hà Vân: “…..” rất muốn hét thật to với ông trời sao lại bất công như vậy a.

Sau khi bi thương xong Hà Vân liền đi tìm bờ sông lấy một ít bùn khi đến bờ sông liền đánh giá xung quanh một chút. Sông này không biết bắt nguồn từ đâu và chảy đến đâu nhưng theo quan sát của cậu có thể là một nhánh sông nhỏ do con sông lớn chảy vào. Nhánh sông này không tính là lớn cũng không phải nhỏ vì chiều ngang cũng phải 10m chiều dày uốn lượn không thấy điểm cuối.

Hà Vân tìm vài cây cỏ ven sông liền ném xuống sau đó thấy vài con cá ngôi lên kéo cỏ xuống đáy xong. Khoé miệng Hà Vân câu lên khi thấy những con cá tham lam kia chuẩn bị tìm đường chết.

Tránh mất thời gian Hà Vân đến bờ sông lấy một ít bùn để lên lá môn gần đó liền hướng về nhà.

Khi về nhà Hà Vân liền cho một ít tro trên bếp vào bùn trộn đều cho đủ độ dẻo sau đó để trứng gà vào trong và xoay đều cho bùn hoàn toàn bao bọc lấy trứng. Sau đó bốn trứng tròn tròn đen đen và hai củ khoai tây liền được cho vào đống củi nhỏ được xếp đều dưới khoảng đất sau nhà. Hà Vân không định nướng trên bếp vì thân thể này căn bản không với tới.

Sau 2phút chiến đấu hừng hực vấn đề nan giải đối với Hà Vân giờ đây là nhóm lửa, vì dùng mọi cách cậu vẫn không thể nào tạo ra lửa từ hai viên đá đánh lửa đó được.

Hà Vân liền bỏ cuộc đành vào nhà tìm đệ đệ từ trên trời rơi xuống kia cầu cứu. Tìm từ phòng bếp đến phòng khách không thấy người đâu Hà Vân liền đi vào phòng ngủ liền thấy Yến Hoan đệ đệ từ trên trời rơi xuống này mắt nhìn mũi mũi nhìn tim đang ngồi ngốc ở cuối giường.

Hà Vân: “ Nhị….tiểu Hoan” Hà Vân bị Trương thẩm tha hoá nên gần như thuận miệng gọi đệ đệ mình là Nhị Cẩu. ‘Hắn là Nhị Cẩu khổng phải mình là Đại Cẩu sao không thể chấp nhận được’.

Yến Hoan khi nghe được giọng nói của cậu cả người nhỏ liền căng cứng mơ màng nhìn về phía Hà Vân.

Hà Vân thấy phản ứng của Yến Hoan liền cười hỏi: “ Tiểu Hoan ngươi có biết đánh lửa không?”

Yến Hoan khoé môi hơi động như định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng gật đầu.

Hà Vân: “ Vậy ngươi nhóm lửa ta nấu cơm” nói xong không đợi Yến Hoan phản ứng Hà Vân liền xoay người bước đi. Trong lúc Hà Vân không thấy Yến Hoan khi từ giường đứng lên vì ngồi một tư thế lâu quá hai chân liền vô lực mà run rẩy.

Ngồi một lúc Hà Vân liền thấy Yến Hoan từ từ đi ra sau đó hai tay nhỏ thành thục dùng hai viên đá đập vào nhau khiến những tia lửa chạm vào một ít lá liền bốc cháy. Sau đó Yến Hoan dùng miệng nhỏ thổi vài hơi vào đống lá lửa liền cháy mạnh lên.

Hà - há hốc mồm - Vân: “…..” thật sự bá cháy người anh em à.

Yến Hoan nhóm lửa xong đứng lên định đi nơi khác liền bị Hà Vân kéo tay lại loạn choạn sắp ngã.

Hà Vân: “……”

Yến Hoan: “……”

Hà Vân bị không khí hiện tại làm ngượng đến vành tai đỏ lên liền ra vẻ nghiêm túc nói: “ngươi ở lại ăn cùng”.

Đáp lại cậu là sự im lặng

Hà Vân: “……” cảm thấy mình thật là mất mặt thanh niên sống tận 22 tuổi lại bị đứa nhóc 7 tuổi không quan tâm nhưng vẫn rất thành thật ngồi xuống.

Sau 10phút mà Hà Vân lại tưởng thời gian như 10năm đôi tay cứng nhắt cầm nhánh cây đẩy 4quả trứng và 2củ khoai tây từ đóng than ra. Khi chia đều mỗi người 2quả trứng và 1củ khoai tây xong Hà Vân liền bắt tay vào bữa ăn.

Sau khi tách lớp than đã được nướng đến khô trứng gà hoàn toàn không bị cháy hay khét vẫn giữ được lớp vỏ vàng đặt trưng của nó. Khi tách đến lớp vỏ khói bay lên mang theo hương trứng gà khiến Hà Vân nuốt nước bọt.

Khi ăn xong cả khoai và trứng Hà Vân mới có thời gian nhìn sang Yến Hoan thì nhóc đã ăn xong từ bao giờ.

Hà Vân thấy vậy liền cười hỏi: “ No không?”.

Yến Hoan rất nể mặt cậu mà gật đầu hai cái.

Khi ăn xong Hà Vân cảm thấy bụng có chút no liền đến trước sân đánh giá cây trứng gà. Không ai biết cây trứng gà này từ đâu ra cũng như nó là cây gì vì vậy Hà Vân sẽ lấy trái bán có thể kiếm được một ít bạc. Nhưng thời gian ra trái của cây trứng gà khá lâu khoảng 7-10 năm mới có thể ra trái nên Hà Vân liền cho nó ra sau đầu.

Hà Vân đã chú ý ở xa xa sau căn nhà tranh có một ngọn núi rất lớn từ khi đến đây liền nuôi ý định lên núi khám phá xem có thể thu hoạch được gì không vì Hà Vân biết ở núi sẽ có nhiều thứ tốt nhưng vớt thân thể nhỏ bé này của mình đành thở dài.

Cuối cùng Hà Vân vẫn quyết định lên núi nhưng chỉ đi ngoài bìa rừng nếu vào sâu bên trong ngay cả xác cũng không còn.