Chương 11

Tuy cậu còn muốn dùng thêm chút sức, nhưng nhìn tấm lưng Tào Văn đã căng chặt, hẳn là đau không chịu được.

Trong lòng có một tia kɧoáı ©ảʍ, nhưng cậu cũng không tiếp tục dùng sức chà lau, dùng một loại phương thức trả thù ấu trĩ như vậy để trả thù.

Tào Văn da dày thịt béo, hơn nữa hắn sớm đã quen với mấy vết thương nhỏ này trên chiến trường, dù hơi đau nhưng hắn vẫn chịu được.

Hơi nước mờ mịt phiêu đãng, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, không khí mạc danh liền ái muội lên.

Hắn cả người căng thẳng, tay đặt ở trên đầu gối không tự giác nắm chặt.

Tào Văn nhịn không được buồn rầu, cô nương người ta nhu tình như nước, ôn nhu lại chủ động, nếu, nếu chờ lát nữa nàng đề nghị cái yêu cầu kia thì phải làm sao bây giờ?

Vợ chồng son lưỡng tình tương duyệt, lại còn tiểu biệt thắng tân hôn. Hiện tại thật vất vả mới ở chung một phòng, củi khô bốc lửa, nàng đề nghị chuyện đó rất hợp tình hợp lý mà cũng hợp pháp, một chút cũng không quá phận.

Nếu mình trực tiếp cự tuyệt, nàng liệu có hoài nghi mình không? Người cổ đại mê tín như vậy, hẳn sẽ đem hắn mang đi trừ tà?

Vậy nếu không kháng cự… Không được, tuyệt đối không được! Hắn không thể có loại ý niệm xấu xa này!

Thân thể nguyên thân chỉ mới mười sáu mười bảy đi. Tào Văn trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ vì ý nghĩ của chính mình.

Không được, không được, nàng muốn nói lời yêu thương gì cũng được, nhưng chuyện này hắn tuyệt đối không đồng ý.

Nghĩ đến đây, Tào Văn có điểm nôn nóng, cơ bắp toàn thân cũng căng chặt lên.

Đường Yên đang rửa sạch tóc ở một bên nhìn thấy cơ bắp nam nhân phồng lên, hô hấp không tự chủ được mà ngừng lại.

Hắn lại muốn làm gì?!

Thành thân mấy ngày nay, khó khăn lắm mới gặp lại, tiểu tử này khẳng định đêm nay muốn...

Người này sức lực lớn như vậy, nếu thật sự động tay động chân, chỉ sợ cậu giãy giụa cũng không thể.

Cậu còn đang nghi hoặc vì sao hắn thay đổi như vậy, thì ra là đợi ở chỗ này. Đều đã bị thương thành như thế còn không an phận, hừ!

Cậu híp mắt, nếu lát nữa hắn dám nhắc tới yêu cầu này, cậu liền phóng dược làm hắn bại liệt luôn!

Đang lúc cả hai suy nghĩ, khăn vải trong tay Đường Yên liền vô tình trượt vào cổ áo Tào Văn.

Tào Văn đột nhiên thấy ngón tay thon dài xuất hiện ở trước ngực mình, chuông cảnh báo tức khắc xao vang.

Tào Văn lập tức che ngực lại, đứng lên.

“Không được, ta, ta hôm nay không tiện!”