Chương 4: Ngực lớn đương nhiên hữu dụng, có thể chơi đủ loại play

Thi xong, Miêu Diệu Diệu ôm cặp sách rời khỏi phòng thi, nghênh đón bạn cùng bàn kiêm học bá lớp trưởng đại nhân, Thi Ưu Phàm.

“Lớp trưởng.”

Thi Ưu Phàm nhìn thấy cô rất không cao hứng, đi qua vỗ bả vai Miêu Diệu Diệu, an ủi nói: “Làm sao vậy? Gần đây không phải ôn tập khá tốt sao, toán học đều tiến bộ, phát huy không tốt?”

Miêu Diệu Diệu thở dài, tư chất của cô không tốt, tiến bộ rồi nhưng vẫn rất kém cỏi, so sánh với bọn họ càng làm tổn thương lòng tự trọng của cô.

Mẹ Miêu cũng có dự kiến trước, biết thành tích con gái không tốt, nên cho cô học rất nhiều lớp nghệ thuật, vũ đạo, dương cầm. Cũng may Miêu Diệu Diệu có chút thiên phú nghệ thuật, có thể đền bù việc học tập.

“Được rồi, đừng buồn, sẽ không tệ lắm, đừng lo lắng.”

“Không…”

Cô mới vừa mở miệng còn chưa nói xong, giọng nói đột nhiên im bặt, Thi Ưu Phàm theo ánh mắt Miêu Diệu Diệu nhìn qua, Thẩm Kiều Ngôn cùng Giang Mộ Tình một trước một sau từ trong phòng học đi ra.

Thẩm Kiều Ngôn là người có ảnh hưởng ở trong trường học, không chỉ đứng nhất toàn tỉnh trong kỳ tuyển sinh, mà còn đứng nhất lớp, ở Kinh Xuyên là giáo thảo .

Mà Giang Mộ Tình là hoa khôi trường bọn họ.

Hoa khôi cùng giáo thảo, tên tuổi thực xứng đôi.

Trong đầu Thi Ưu Phàm chợt lóe lên một sự kiện, lúc trước trên diễn đàn trường Kinh Xuyên, Diệu Diệu lúc nào cũng ở trong danh sách bình chọn mỹ nữ của trường, cô nàng từng chính mắt nhìn thấy, Thẩm Kiều Ngôn đem phiếu bầu cho Giang Mộ Tình, mà phiếu của Miêu Diệu Diệu, vẫn luôn bị ép..

Nhưng chuyện này ở trong bụng Thi Ưu Phàm đã thành dĩ vãng, bởi vì cô nàng cùng Miêu Diệu Diệu và Giang Mộ Tình đều là bạn tốt, cũng biết rõ Giang Mộ Tình có người trong lòng.

“Lớp trưởng! Diệu Diệu!” Vẫn là Giang Mộ Tình nhìn thấy các cô trước Thẩm Kiều Ngôn.

Miêu Diệu Diệu, Thẩm Kiều Ngôn, Giang Mộ Tình cùng Thi Ưu Phàm bốn người học cùng lớp năm cấp hai, khi đó Thi Ưu Phàm cũng là lớp trưởng, Giang Mộ Tình là bạn ngồi cùng bàn.

Hiện tại học cấp ba, Miêu Diệu Diệu ngồi cùng bàn với Thi Ưu Phàm, cũng được phân vào các lớp khác nhau, những đều gọi theo thói quen.

Miêu Diệu Diệu hé miệng gọi một tiếng: “Anh Kiều Ngôn.”

Giang Mộ Tình chọc đầu nhỏ của cô, “Trong mắt cậu chỉ có anh Kiều Ngôn, đem tớ đặt ở đâu?”

Miêu Diệu Diệu sờ đầu, cười ngượng ngùng nói: “Tình Tình đương nhiên cũng ở trong lòng tớ.”

“Cắt, đừng dỗ tớ, trái tim cậu nào chứa được tớ cơ chứ.”

Thẩm Kiều Ngôn đương nhiên cũng thấy cô, anh và Miêu Diệu từ nhỏ cùng nhau đọc sách, cùng nhau lớn lên, sống trong cùng một tòa nhà, ngay cả tan học cũng là cùng nhau về nhà.

Anh không có ý đến gần, đứng từ xa, nhìn Miêu Diệu Diệu nói: “Anh có hẹn, có chút việc phải làm, hôm nay em tự về nhà đi.”

Mới nhận được điện thoại khẩn của Cố Nham, bảo anh đi qua một chuyến.

Miêu Diệu Diệu truy vấn hỏi: Anh hẹn ai? Có chuyện gì?”

“Kiếm tiền, người em không quen biết.”

Thẩm Kiều Ngôn nghĩ kiếm được số tiền này, có thể đổi đàn dương cầm mới cho cô, chẳng phải cô rất thích cái màu trắng hay sao.

Anh muốn kiếm tiền mua cho cô.

Miêu Diệu Diệu mất mát, không phải… Không phải vừa mới làm trước khi thi sao? Tiểu huyệt cô còn hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, sao lại có thể như vậy! Cái gì kêu cô không quen biết?

Chẳng lẽ anh có chuyện gì gạt cô sao?

Cô có chút tức giận, rầu rĩ nói: “Ồ, vậy anh đi đi.”

Thẩm Kiều Ngôn thật sự có việc gấp, bản tính cũng không mẫn cảm, không nhận ra cảm xúc của cô, liền xoay người rời đi.

Miêu Diệu Diệu khổ sở trong khoảng thời gian ngắn, không rảnh lo chạy nhanh về nhà tắm rửa, nhìn Thi Ưu Phàm cùng Giang Mộ Tình nói: “Tớ mời các cậu đi ăn cơm.”

Thi Ưu Phàm sửng sốt, tâm tư cô nàng so với Giang Mộ Tình tinh tế hơn, cảm giác được đến Miêu Diệu Diệu không thích hợp, nhưng Giang Mộ Tình là cái đồ tham ăn, nghe thấy đồ ăn, đôi mắt lập tức tỏa sáng: “Được được, tớ biết một tiệm đồ nướng, chúng ta cùng đi đi.”

Miêu Diệu Diệu nói: “Ừ, cùng đi.”

Giang Mộ Tình nắm lấy cánh tay Miêu Diệu Diệu, lại ôm bả vai Thi Ưu Phàm, siêu cấp thân mật nói: “Lớp trưởng thân ái, Diệu Diệu đáng yêu, giúp tớ một việc được không.”

“Cái gì?”

Năm đầu tiên vào trường, Giang Mộ Tình cùng Thẩm Kiều Ngôn học lớp 1, Miêu Diệu Diệu cùng Thi Ưu Phàm tới lớp 2, mà Giang Mộ Tình yêu thầm Ninh Tinh Trạch cũng ở lớp 2.

“Tớ muốn các cậu giúp tớ quan sát Tinh Trạch một chút, xem có nữ sinh nào cùng cậu ấy thổ lộ hoặc đến gần cậu ấy, các cậu liền nói cho tớ, được không?”

Thi Ưu Phàm buông tay: “Loại chuyện này, cậu cùng Diệu Diệu thảo luận tương đối tốt.”

Giang Mộ Tình thích Ninh Tinh Trạch giống như Miêu Diệu Diệu thích Thẩm Kiều Ngôn, là một bí mật mọi người đều biết, tâm tư con gái luôn yêu cầu có một người hiểu được cùng chia sẻ.

Miêu Diệu Diệu gật đầu nói: “Tớ giúp cậu nhìn Ninh Tinh Trạch, cậu cũng phải giúp tớ nhìn anh Kiều Ngôn.”

“Không thành vấn đ!” Giang Mộ Tình vỗ ngực, “Với tính cách của Thẩm băng sơn kia, ngoại trừ cậu, có cô gái nào có thể đến gần cậu ấy.”

Đây là lời nói thật, ngoại trừ Miêu Diệu Diệu, không ai chịu nổi tính tình của Thẩm Kiều Ngôn.



Giang Mộ Tình nói nhà hàng kia không chỉ bán đồ nướng BBQ, mà còn kinh doanh khá tốt, các cô đợi hơn nửa ngày mới có bàn trống.

Miêu Diệu Diệu gọi món xong, mới vừa buông thực đơn, di động liền vang lên.

【Mẹ: Hôm nay mẹ phải tăng ca, không trở về bồi con ăn cơm, muốn ăn gì thì tự mình mua, bảo bối ngoan. 】

Tiếp theo tin nhắn WeChat chuyển khoản 5000 tệ.

Mẹ cô là giám đốc điều hành của một công ty quần áo thương hiệu quốc tế lớn, thường xuyên tăng ca, giống như cô cùng Thẩm Kiều Ngôn ở nhà ăn cơm, bởi vậy Miêu Diệu Diệu cũng luyện được một ít trù nghệ.

Miêu Diệu Diệu nhìn người phục vụ nói: “Có rượu không?”

“Có bia cùng rượu trắng, tiểu thư yêu cầu loại nào?”

“Hai chai bia.” Miêu Diệu Diệu nói.

Người phục vụ đi ra khỏi ghế lô sau khi nhận món xong.

Thi Ưu Phàm gõ gõ cái bàn nói: “Dám uống rượu? Kỳ phản nghịch tới rồi? Đã quên chuyện lần trước? Không sợ dì Miêu, chẳng lẽ còn không sợ anh Kiều Ngôn nhà cậu?”

“Hôm nay mẹ tớ không về nhà, anh Kiều Ngôn phỏng chừng đi đến nửa đêm cũng sẽ không trở về… Chắc sẽ không bị anh ấy phát hiện.” Miêu Diệu Diệu chắp tay trước ngực, “Tớ muốn nếm thử một chút ~ lớp trưởng, phiền toái cậu lúc đó đưa tớ về nhà.”

Giang Mộ Tình cũng đồng dạng: “Cha mẹ tớ cũng không ở nhà, lớp trưởng làm ơn cũng đưa đưa tớ về nhà.”

Thi Ưu Phàm nói: “Hy vọng hai người đừng hối hận.”

Đồ ăn dọn lên, Giang Mộ Tình hoan hỉ mở chai, rót cho ba người mỗi người một ly.

Giang Mộ Tình vĩnh viễn là tay chơi hoạt bát, rõ ràng lớn lên thanh thuần động lòng người, giống như tiên nữ không cẩn thận rơi xuống phàm trần, nhưng sở thích yêu nhất là nằm ở trên giường xem phim cấm, mộng tưởng lớn nhất là lên giường với Ninh Tinh Trạch.

Ở những buổi tụ tập bình thường, nếu để những nam sinh nhìn thấy nữ thần mình tôn sùng, nhất định sẽ tiêu tan ảo ảnh.

Một thế hệ hoa khôi sa đọa.

Rót rượu xong, Giang Mộ Tình liền bắt đầu.

Đầu tiên là trên dưới nhìn hai cô, sau đó thở dài nói: “Ngực các cậu so một cái lớn hơn người kia, tại sao tớ lại là thái bình công chúa? Như vậy sao có thể câu dẫn Tinh Trạch!”

Thi Ưu Phàm nói: “Tớ còn hâm mộ cậu chân dài, hai chúng ta có thể đổi cho nhau thì tốt rồi, ngực to có ích gì?”

Từ trước đến nay Thi Ưu Phàm đối với ngực mình rất ghét bỏ, cô nàng muốn nhất chính là một đôi chân dài, cô nàng chỉ cao 1m55, lùn nhất khối.

Giang Mộ Tình cười hì hì nói: “Ngực lớn đương nhiên hữu dụng, có thể chơi đủ loại tình thú play ~”