Chương 4

"Ngươi sợ ở góa trong khi phu quân vẫn còn sống sao?”

"Ngươi vẫn còn là thiếu nữ, nhưng Tiết Yêu thì không phải là nam nhân! Một hoạn quan đơn thuần thậm chí còn không thể đáp ứng nhu cầu cơ bản nhất của người, ngươi còn tại đây người si nói mộng hả?”

Khi ta thấy nàng ta lấy việc này giễu cợt Tiết Yêu, không hiểu sao trong lòng nổi lên một ngọn lửa.

"Thái giám thì làm sao? Thái giám là chính mình muốn làm thái giám sao!”

"Lúc trước, Tư Mã Thiên bị hoàng cung tra tấn viết "Sử ký", sau đó có ba thái giám đi xuống Thất Hải để đề cao uy tín của nước ta, những người có tham vọng lớn mới có thể đạt được mọi thứ, làm sao có thể coi thường mọi người vì chuyện này?"

“Trước có Tư Mã Thiên đã viết “Sử kí” sau khi bị thiến, sau đó người còn được dạy dỗ các thái giám ở Tam Bảo. Chỉ cần có chs lớn thì mọi việc đều thành, người sao có thể xem thường người khác chứ?”

Càng nói, ta càng tức giận, miệng còn nhanh hơn cả não.

"Vả lại, ai nói chàng không thể thỏa mãn ta!"

“Muội muội không biết đi, tỷ tỷ ta hàng đêm sênh ca, thỏa mãn thật sự! Tiết Yêu còn đau hơn cả đàn ông bình thường!"

Ánh mắt của Mạnh Dật Như nhìn về phía ta ánh mắt đã xảy ra biến hóa.

Chính xác là phía sau ta.

Ta chậm rãi quay đầu lại.

Tiết Yêu đang dựa vào ngoài cửa, hai tay vòng qua cánh tay, cười như không cười nhìn ta.

Muốn ch*t.

Ta chỉ cảm thấy một làn sóng nhiệt bốc lên từ khuôn mặt của mình, mặt giống như bị thiêu cháy.

Đêm đó, Tiết Yêu không ở lại thư phòng như thường lệ.

Thay vào đó, chàng đến phòng ngủ!

Ánh nến leo lắt, Tiết Yêu từng bước tới gần, đôi mắt hẹp dài dường như có du͙© vọиɠ cuồn cuộn.

Chàng một tay cởi đai ngọc bên hông, tay kia vuốt ve eo ta.

Đôi môi mát lạnh áp vào tai ta, trằn trọc cọ xát.

"Thưa phu nhân, chúng ta tựa hồ... Chưa động phòng.”

"Không biết phu nhân hài lòng như thế nào?"

“Không biết là phu nhân thỏa mãn như thế nào?”

Cả người ta run lên, theo bản năng mà lui lại phía sau một bước nhỏ.

Lại bị một lực lớn hơn đưa trở về, đầu đυ.ng phải l*иg ngực rắn chắc nóng bỏng của Tiết Yêu.

Hơi thở quanh quẩn tuổi trẻ nam tử, trong trẻo như suối mà lại nhuốm mùi du͙© vọиɠ.

Ta hơi nghiêng đầu, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Tiết Yêu.

Hai mắt hướng vào nhau, hơi thở loạng choạng.

Ánh mắt Tiết Yêu dừng lại trên mặt ta một lát, vẻ mặt mơ hồ.

Ta không khỏi rùng mình...