Chương 5

Kiếp trước, ta thiếu hoa đào, vài chuyện gia đình mà cha ta muốn đề bạt luôn là màu vàng không thể giải thích được.

Kiếp trước, số mệnh của ta không có một bông hoa đào, dù cho phụ thân đã cố gắng sắp xếp nhiều cuộc thành thân cho ta, nhưng luôn luôn có lý do không rõ ràng ngăn cản.

Đừng nói đến việc thành thân, ta thậm chí còn chưa bao giờ có kinh nghiệm ở chung với nam nhân.

Cho nên, tình huống trước mắt ta không biết phải đối phó như thế nào?

Ta có chút ngây đại, chỉ biết nhắm mắt lại.

Có lẽ cảm nhận được sự bất an của ta, Tiết Yêu đưa tay chậm lại, động tác cởi y phục cho ta dừng lại trong không khí.

Chờ mãi chờ mãi, không thấy động tĩnh gì, ta lặng lẽ nâng mí mắt lên.

Liền bắt gặp một tia do dự trong mắt đối phương.

đang bắt gặp dấu vết do dự trong mắt đối phương.

A……

Ta hiểu được.

Ta không khỏi liếc mắt nhìn chỗ kia của Tiết Yêu, trên mặt là một mảnh hiểu rõ.

Thấy ánh mắt của ta đột nhiên hướng xuống, Tiết Yêu cũng liếc mắt nhìn nó theo, vẻ mặt dường như trở nên hơi cứng đờ.

Ta thấy chàng trông khác hẳn, sau khi nghĩ về điều đó, ta giơ tay lên vỗ vai chàng ấy như một sự an ủi.

“Không sao, không sao.”

Tiết Yêu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.

Không biết vì sao nhìn qua lại giống như đang nghiến răng nghiến lợi.

Ta còn đang cân nhắc huyện gì đang xảy ra.

Ta cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm, và ta được ôm lấy eo mình.

Ta chỉ cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm, khi ta vừa chuẩn bị bước đi thì có người ôm lấy eo ta.

Chàng ném ta lên giường, sau đó ngã đè lên và hôn ta một cách hùng hổ.

Ta dần cảm thấy khó thở.

......

Bỗng nhiên, một giọng nói chói tai truyền đến từ bên ngoài—

“Tiết thiếu giám, Thái Tử thỉnh ngài đi Đông Cung một chuyến!”

Dường như là thị vệ bên cạnh thái tử, giọng điệu rất lo lắng.

Tiết Yêu đang chuẩn bị động tác, nhanh chóng lật người rời giường.

Chàng sửa sang lại quần áo cho ta, để ta tự mình đi ngủ rồi vội vã mở cửa.

Quả nhiên, cho đến khi ta ngủ thϊếp đi, Tiết Yêu vẫn không quay lại.

Sáng sớm hôm sau, ta liền nghe được tiếng gió.

Đêm qua, phủ của Thái phó nuôi nấng thái tử đã bị lục soát vì tội mưu phản.

Ngài Khương, người đã hơn bốn mươi tuổi, đã bị đưa vào ngục trong đêm qua.

Vị thái phó này không chỉ là sư phụ của thái tử, mà còn là trưởng lão mà Tiết Yêu kính trọng nhất.

Kiếp trước, không lâu sau khi Khương Thái phó bị giam, người đã ngã bệnh và qua đời.

Số tiền này cũng sẽ được ghi lại dưới danh nghĩa của tài khoản của phụ thân ta - Mạnh Phi cùng Tam hoàng tử.