Chương 7

Ta biết nàng ta đang đợi, bởi vì ta cũng đợi, chúng ta đợi cùng một người.

Điểm khác nhau chính là, nàng ta chờ ca ca tốt kia về để làm chủ cho nàng ta, còn ta chờ hắn về là để thu phục!

Hạ nhân trong phủ đều có mắt nhìn, nhìn ra được ta không vừa mắt nàng ta, càng nhìn ra được tổ mẫu và phụ thân sẽ không làm chủ, Tống Cẩn Du trước giờ cũng chẳng phải chủ tử tốt lành gì. Hiện giờ nàng ta đến nông nỗi này họ tất nhiên là phải đến trả thù rồi.

Lúc Thanh Trúc chạy vào báo tin ta đang nằm trên ghế quý phi ăn nho.

“Chính nàng ta tự muốn ở lại, hậu quả tự đi mà gánh. Chẳng qua…”

Ta đổi giọng, nhìn Thanh Trúc nói đùa:

“Cho dù nàng ta đã thành ra như vậy ngươi vẫn nguyện ý trung thành làm việc cho nàng ta?”

Thanh Trúc sợ đến khuôn mặt trắng bệch, lập tức quỳ xuống:

“Thanh Trúc không dám.”

“Ngươi dám hay không ta cũng chẳng quan tâm.”

Ta đứng dậy, đi đến trước mặt, vỗ bả vai nàng ta rồi nói:

“Hôm nay thời tiết không tệ, kêu thêm mấy thị vệ trong phủ theo ta ra ngoài một chút.”

Ta dẫn Thanh Trúc tới con phố náo nhiệt nhất kinh thành, đây là của hồi môn của mẫu thân ta, có nghĩa là giờ tất cả cửa tiệm trên con phố này đều thuộc về ta!

Ta đến từng cửa tiệm một, con dấu đại diện cho thân phận của ta, đại đa số bọn họ đều cung kính nghe theo, nhưng cũng có ngoại lệ.

Thanh trúc cẩn thận hỏi:

“Tiểu thư, nô tỳ cảm giác như người đang tìm ai đó thì phải?”

“Ngươi đúng là thông minh.”

Ta nhìn nam nhân đang nằm trên ghế trước cửa tửu lâu tận hưởng không khí mát mẻ kia, híp mắt lại.

Cuối cùng cũng tìm được rồi. Nếu ta nhớ không nhầm thì người này chính là thuộc hạ thân cận của Tống Cẩn Du, gọi là Chu Nhị, kiếp trước những người hãʍ Ꮒϊếp ta trong miếu thổ địa chính là hắn tìm đến.

Trong số các cửa tiệm mẫu thân ta đứng tên, tửu lâu này là làm ăn có lời nhất. Tống Cẩn Du ngu xuẩn kia lại giao cho một tên tham lam vô sỉ quản lý, hàng năm hắn đút túi không ít bạc, còn tự hào nói nước phù sa không chảy ruộng ngoài.

Ta dẫn người đi vào, lấy ra ấn tín trực tiếp đòi kiểm tra sổ sách.

Tiểu tử kia cũng khá khéo, vội ra ngoài gọi Chu Nhị vào.

Y phục gấm bó chặt lấy thân hình hắn ta, mới đi được vài bước đã đổ đầy mồ hôi.

“Ngươi là ai? Đây là tửu lâu của thiên kim Tướng phủ, ngươi là cái gì mà đòi ta cho kiểm tra sổ sách!”

Tên ngu xuẩn này nói oang oang khắp tửu lâu, còn dám uy hϊếp nói với Tướng phủ tống ta vào đại lao.