Chương 32

"Vậy để em ngồi với chị một lát nhé." Nói xong, cô kéo chiếc ghế lại gần Hợp Hương, cô gái nói với Hợp Hương bằng giọng điệu tự nhiên rằng bạn của cô là người không đáng tin cậy, họ hẹn nhau nhưng lại để cô ngồi đợi. Cuối cùng cô phải một mình và chẳng có chút vui vẻ nào cả.

Hợp Hương lặng lẽ lắng nghe và dần dần bắt đầu trò chuyện với cô gái. Không có cách nào để ngắt lời, cô gái quá nhiệt tình, luôn có thể tìm được chủ đề để nói chuyện với Hợp Hương. Trong điện thoại di động của cô gái có cuộc gọi đến, cô nghe máy thì nói cô sắp đi, Hợp Hương nhìn cô nói: "Không sao đâu, bọn họ chắc chắn đang ở đây, tôi sẽ không phải đợi lâu nữa đâu."

Cô gái trẻ đứng dậy, trước khi quay người rời đi, đột nhiên đến gần Hợp Hương và nói: "Chị ơi, em thấy chúng ta rất hợp nhau phải không? Em tên Trì Nguyệt Sơ, em có thể kết bạn với chị được không?"

Hợp Hương sửng sốt, nhìn mã QR được đưa cho cô, chậm rãi lấy điện thoại di động ra quét mã và thêm cô.

Tình huống này thực sự mới mẻ đối với cô vì cô đã mất bạn bè trong nhiều năm.

Trì Ngự dẫn Tiểu Bảo quay lại, từ xa chỉ nhìn thấy bóng lưng của Hợp Hương và một người phụ nữ, nhưng người phụ nữ này đã nhanh chóng rời đi. Khi anh và Tiểu Bảo ngồi cạnh Hợp Hương, Hợp Hương vẫn đang xem WeChat của cô gái vừa được thêm vào.

Cô nhìn ảnh đại diện và tên của cô gái - "Trì Nguyệt Sơ", rồi ngước lên nhìn Trì Ngự, người đang ôm Tiểu Bảo đối diện với cô với vẻ mặt dịu dàng.

Có nhiều người họ “Trì" đến vậy sao?

Tiểu Bảo sau khi ăn no bụng liền nắm lấy tay Hợp Hương, ngẩng đầu hỏi cô: “Mẹ, mẹ đã thấy khoẻ hơn chưa?”

Hợp Hương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, đứng dậy cùng Trì Ngự nắm tay cậu nhóc đi chơi .

Trì Nguyệt Sơ ở trong góc không rời đi, lúc này cô siết chặt chiếc túi trong tay, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng mảnh mai của Tô Hợp Hương. Hóa ra anh Trì Ngự có thể cười nhẹ nhàng đến thế, có thể rũ bỏ sự lạnh lùng thường ngày.

Nhưng hình như cô đã phát hiện ra điều gì đó thú vị.

Khi trò chuyện với Tô Hợp Hương, rất dễ thấy được cô ấy là một người phụ nữ hiền lành, tốt bụng. Tâm trạng thoải mái, thư thái của Tô Hợp Hương khi họ nói chuyện hoàn toàn khác với khi anh trai Trì Ngự xuất hiện. Sự chú ý của Tô Hợp Hương phần lớn đều tập trung vào con của cô, cô hiếm khi trò chuyện với anh trai Trì Ngự, thậm chí chỉ thỉnh thoảng mới liếc anh một cái.

Trì Nguyệt Sơ vừa mừng vừa ghen tị. Cô mừng vì Tô Hợp Hương xa lánh anh trai Trì Ngự, hóa ra gia đình ba người lại không hề hạnh phúc như vẻ ngoài. Nhưng cô vẫn ghen tị, cô ta có gì tốt đẹp? Tại sao cô có thể thờ ơ với anh trai Trì Ngự như vậy!

Điều làm cô đau lòng nhất là anh trai Trì Ngự rất quan tâm đến Tô Hợp Hương!

Cô thấy rằng trong khi cô quan tâm đến đứa trẻ đó thì Trì Ngự lại chỉ quan tâm tới Tô Hợp Hương…