Chương 10

Mặc dù không có hương vị gì những mỗi lần sử dụng có thể kéo dài trong một đến hai tháng, rất thích hợp cho những chuyến du lịch đường dài.

Cứ như vậy, hệ thống vẫn lo lắng Nhu Nhu không đủ dinh dưỡng nên luôn bí mật tăng liều lượng cho Nhu Nhu.

Mặc dù chưa từng nhìn thấy bình sữa nhưng việc uống sữa này cũng không cần ai dạy, Nhu Nhu rất nhanh đã mυ"ŧ một ngụm nhỏ từ bình sữa.

Khoảnh khắc dòng sữa thơm thơm ngọt ngọt tràn vào miệng, biu một tiếng, Nhu Nhu lập tức mở to mắt.

Đôi mắt tròn xoe của cậu dường như muốn nói không thể tin được trên đời này lại có loại thức uống ngon như vậy.

"Ngon nha ~"

Nhu Nhu lấy lại tinh thần, hai tay ôm bình sữa, lắc lắc một cách hào hứng về phía ba ba.

Phí Chấp Diên nhìn vẻ mặt vui sướиɠ của Nhu Nhu, anh khoanh tay và tặc lưỡi.

Cuộc sống trước đây phải khốn khổ đến mức nào mà lại có thể hạnh phúc đến vậy chỉ vì một bình sữa?

Nhu Nhu cắn núm sữa, miệng nhỏ căng phồng hút sữa, trong một hơi đã hút hết nửa bình.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trong bình đã không còn một giọt sữa nào.

Nhu Nhu không hút được sữa nữa, lúc này mới cúi đầu, ôm bình sữa lắc lắc vài cái.

"Bá, nha nha…"

Nhu Nhu chưa biết nói chuyện lại bắt đầu nói bằng tiếng trẻ con, sợ ba ba không nghe rõ nên dùng hai bàn tay nhỏ bé giơ bình sữa trống trơn lên cho ba ba xem.

Phí Chấp Diên xoa xoa trán, đánh phải đi xuống lầu pha sữa cho cậu lần nữa.

Nếu không phải nhóc con có đuôi không thể mang ra ngoài, e là Phí Chấp Diên đã sớm ném nhóc con cho đầu bếp rồi.

Thật là tốn sữa.

Sau khi uống liên tù tì ba bình sữa, bụng nhỏ của Nhu Nhu phồng lên, cậu ợ một cái, lúc này mới ngừng uống.

Tia sáng cuối cùng ngoài cửa sổ đã chìm trong biển đêm đen tối, dãy đèn bên ngoài biệt thự lần lượt sáng lên.

Phí Chấp Diên rửa mặt xong , nhìn thấy Nhu Nhu lăn qua lăn lại trên giường, ôm đuôi của mình, không biết đang cười ngây ngô chuyện gì, thì bước tới xách người lên và đưa đến phòng ngủ khác.

Nhu Nhu vẫn chưa biết bản thân bị ba cho sang phòng khác, sau khi ăn uống no đủ thì ngoe nguẩy đuôi liên tục.

"Bá ——"

Phí Chấp Diên xách nhóc con sang phòng bên cạnh, mở cửa ra rồi đặt nhóc con lên giường.

"Ngủ."

Mặc dù Nhu Nhu không biết nói thành câu thành chữ rõ ràng nhưng cậu có thể nghe hiểu được rất nhiều từ, cậu biết ba muốn mình đi ngủ, nhóc con một lòng muốn làm một đứa trẻ ngoan vâng lời nằm xuống, đôi mắt nhỏ nhắm lại.