Quyển 2 - Chương 6: Bạch Liên Hoa Nhát Gan Yếu Đuối

Một cánh tay trắng xoá vươn ra từ trong đất, nắm cổ chân Trương Đạo Lăng, Quỷ trảo không có thực thể, nhưng vào giờ khắc này lại sâu sắc lõm vào bên trong da thịt hắn, siết thành một vết máu.

“Bắt đầu rồi. . .” Mười lăm tháng bảy, quỷ môn mở ra, cơ hội tiếp xúc duy nhất giữ người xà quỷ, mà bây giờ tất cả âm hồn từ một thế giới khác mãnh liệt kéo đến, muốn cắn nuốt sạch mọi sinh mệnh còn sống.

Lâm Tử Thịnh nhìn thấy cảnh này không tiến lên hỗ trợ, cậu biết rõ người này cũng không cần sự giúp đỡ của cậu, ít nhất bây giờ không cần.

Quả nhiên, sau một lát trên người Trương Đạo Lăng hiện ra một tầng hào quang nhạt, sau đó bắt lấy cái quỷ trảo kia giống như bị cái gì đánh văng ra , tiêu tán trên không trung, hoá thành ánh huỳnh quang.

“Doanh Thanh Huyền, ngươi phải cẩn thận, mặc dù ngươi không phải là mục tiêu công kích, nhưng mà…” Trương Đạo Lăng còn lời muón nói, nhưng bị trận công kích tiếp theo cắt đứt.

Mặc dù lời còn chưa dứt, nhưng Lâm Tử Thịnh hiểu rõ ý tứ trong đó, tuy bây giờ cậu không phải là mục tiêu bị công kích, nhưng thân yêu hồn huyết mạch Cầu Long của cậu vẫn hấp dẫn một ít quỷ vật cường đại, nếu thật sự bị ăn, có thể khiến một ít quỷ vật cường đại tiến hoá.

【Kí chủ đại nhân xin cẩn thận, một ác linh cường đại đang tiếp cận.】

Lực lượng ác linh kia gần ngang bằng với Lâm Tử Thịnh, mà là dưới tình huống cậu không bị phong ấn áp chế, vì vậy Lâm Tử Thịnh bây giờ căn bản cũng không phải là đối thủ của đối phương.

“Mục tiêu của hắn là?” Lâm Tử Thịnh khẽ nhíu mày, lúc này bọn họ rơi xuống hạ phong, nếu lại xuất hiện ác linh cường đại, e là hai người bọn họ không có cách toàn thân rời khỏi.

【Không xác định được.】

001 chỉ có thể phán đoán ác ý của đối phương, nhưng chuyện ác ý này là vì ai, nó thật sự không đoán được.

“A Lăng, có thứ gì đang đến gần, chúng ta phải rời khỏi nhanh lên.” May mắn vị trí bây giờ cách ký túc xá không xa lắm, chỉ cần quay về ký túc xá, một người quỷ bọn họ liền an toàn.

“Không được!” Trương Đạo Lăng cũng cảm nhận được có cái gì đang tiếp cận, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, biệt là sau khi hắn cảm nhận được vật kia là gì, sắc mặt trở nên càng khó coi, “Không thể trở về, vật kia khát máu thành tính, nếu bây giờ chúng ta quay về ký túc xá, e là nó sẽ đại khai sát giới!”

Ác linh kia chính là ngày đó hắn khai đàn thu thập, kết quả thất bại nên kết thúc, nếu hôm nay cậu thật sự trốn về ký túc xá, vật kia vì bản thân lớn mạnh hơn, không chừng sẽ tàn sát sạch sẽ hết người trong trường học.

Sau khi nghe Trương Đạo Lăng nói, Lâm Tử Thịnh chau mày, hướng 001 đặt câu hỏi, “Có thể tìm được nhược điểm vật kia không?” Nếu như có thể tìm được nhược điểm vật kia không chừng còn có thể có vài phần thắng.

【…】001 trầm mặc nửa ngày sau đó thận trọng nói:【Có lẽ là… ánh mặt trời.】

Lâm Tử Thịnh: … Ha ha, ngươi đang nói giỡn với ta sao?

Đương nhiên Lâm Tử Thịnh biết rõ những vật kia sợ ánh mặt trời, trên thực tế, âm trên thế giới này không sợ ánh mặt trời đúng là không có mấy cái, sở dĩ Doanh Thanh Huyền có thể đi dưới ánh mặt trời bởi vì huyết mạch Chân Long làm cho cậu có một chút đề kháng ánh mặt trời.

Về phần âm hồn gϊếŧ chóc quá nhiều sinh linh cắn nuốt bọn họ sau đó có thể đi dưới ánh mặt trời căn bản chính là lời nói vô căn cứ, đồ sát càng nhiều sinh linh nghiệp chướng trên người càng nặng, người như vậy thiên đạo bất dung, làm sao có quyền sinh tồn dưới ánh mặt trời.

“Cái khác đâu? Đừng nói với ta chỉ có một cái!” Nhìn 001 hơi rụt rè sợ hãi, Lâm Tử Thịnh khiêu khiêu mi, lần đầu tiên cảm thấy hệ thống ngu xuẩn này thật sự rất vô dụng.

【Trước khi nhìn thấy đối phương không có cách đoán được, xin kí chủ chờ chút.】

Cảm thấy Lâm Tử Thịnh không vui, 001 cứu chữa kịp thời, tuy nhiên nó cũng không nói dối, đợi đến sau khi nhìn thấy ác linh, thứ biết được khẳng định nhiều hơn bây giờ.

“Đến thật nhanh.” Trương Đạo Lăng nhìn phương hướng cách đó không xa, ánh mắt hơi trầm xuống.

Đó là một nam tử áo đỏ, áo đỏ tóc đỏ đồng tử đỏ như máu, mặc dù đều mặc áo đỏ giống Lâm Tử Thịnh, nhưng trên người Lâm Tử Thịnh là xinh đẹp và không bị trói buộc, mà trên người của người kia trở thành huyết tanh và ngoan lệ.

“Tiểu bối Long Hổ sơn, lại gặp mặt, lần này xem ngươi chạy trốn ở đâu!” Lần trước vì Kim Tiền Kiếm để cho người này chạy, lần này nói gì gã cũng không tha cho hắn!

Thiên sư a, huyết nhục đại bổ, ăn hắn không chừng bản thân gã có thể trở thành Quỷ vương!

“Lần trước ngươi không bắt được ta, lần này ngươi nghĩ sẽ được?” Trương Đạo Lăng nhìn hung linh xuất hiện, ánh mắt đặc biệt ngưng trọng, hắn biết trận chiến hôm nay rất nguy hiểm, có khả năng chết tại chỗ.

“Đạo, Đạo Lăng…” Vào thời điểm một người một thăm dò là bài chưa lật của đối phương, một âm thanh yếu ớt run rẩy vang lên, thiếu nữ áo trắng cả người run rẩy đứng cách đó không xa.

【Cản trở đến.】

001 mở miệng trước, với thế giới Bạch Liên Hoa này, nó không biết phải nói làm sao mới tốt, rõ ràng rất sợ quỷ, nhưng mỗi lần vẫn tiến về phía trước, tuy nhiên, nếu cô ta thật sự có thể giúp đỡ thì đỡ, kết quả mỗi lần đều gây trở ngại.

“Quay về!” Nhìn thấy Bạch Mạn Mạn sắc mặt Trương Đạo Lăng xanh mét, bởi vì hắn biết, nếu ả đàn bà này không xuất hiện, có lẽ hắn sẽ cửu tử nhất sinh, nhưng nếu ả xuất hiện sẽ biến thành thập tử vô sinh!

“Ta không muốn! Ta muốn giúp ngươi!” Mặc dù thân thể Bạch Mạn Mạn run rẩy, sắc mặt trắng bệch, nhưng mà thái độ lại hết sức lại hết sức kiên định, cô phải giúp đỡ Đạo Lăng, cô nhất định phải ở lại đây.

“Ngươi rời khỏi là giúp chúng ta rồi, ít nhân không có người cản trở.” Rốt cuộc, Trương Đạo Lăng không thể nhịn được nữa liền bạo phát, nói chuyện không còn khách khí, từng câu từng chữ mãnh liệt đâm vào nội tâm Bạch Mạn Mạn.

Vì đối phương là con gái, mặc dù Trương Đạo Lăng không thích người này xuất hiện bên cạnh, nhưng lời nói cũng không quá khó nghe, nhưng trong thời điểm nguy hiểm như hiện tại người này vẫn không tự hiểu mình, làm sao Trương Đạo Lăng nhịn được.

Mà sau khi Bạch Mạn Mạn nghe được, sắc mặt tái nhợt chớp mắt mợt cái, sau đó lộ ra nụ cười kiên định, “Ta biết ngươi lo lắng cho ta nên mới nói như vậy, ta không thèm để ý!”

001 & Lâm Tử Thịnh: … Mặt người nọ hình như hơi dày?

Quả nhiên, sau khi Trương Đạo Lăng nghe được sắc mặt càng khó coi, nếu không phải bây giờ không thích hợp, hắn thật sự muốn trực tiếp ném Bạch Mạn Mạn!

Ngay trong nháy mắt hoảng thần này, ác linh nắm cơ hội vươn móng vuốt thật dài đâm tới trước ngực Trương Đạo Lăng, hiển nhiên là muốn khoét tim hắn

【Hệ thống quét hình, giá trị nguy hiểm của nam chính trước mắt vượt quá cảnh giới!】

【Ding dong, chúc mừng ngài, phát động nhiệm vụ kỳ ngộ.】

Lâm Tử Thịnh: Ha ha, tại sao ta không cảm thấy vinh hạnh chút nào?

【Nhiệm vụ kỳ ngộ: Đảm bảo nam chính có thể sống thọ và chết tại nhà, chết một cách bình thường. Kiểu nhiệm vụ: Cưỡng chế nhận. Độ khó nhiệm vụ: Cấp độ SS. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm tích lũy 5000, điểm thuộc tính ban đầu: 10, mở điểm tích luỹ chuyển chuyển chuyển công năng rút thưởng : 开启积分转转转抽奖功能: khai khải tích phân chuyển chuyển chuyển trừu tưởng công năng, hơn nữa tặng hai cơ hội rút thưởng. Thất bại trừng phạt: Ba ngày phòng tối chờ ngài nhá ~】

Mặc kệ vì sao nội tâm thổ tào, Lâm Tử Thịnh vẫn phải nhanh chóng bay tới bên người Trương Đạo Lăng, vươn tay chặn một đòn của ác linh, kim sắc quang mang nhợt nhạt hiện ra lòng bàn tay của cậu, cảm giác không chói mắt, nhưng cảm nhận rất rắn chắc.

Nên sau khi ác linh thấy cảnh đó, ánh mắt bạo xạ xuất hào quang khϊếp người, “Chân Long huyết mạch? Xem ra hôm nay bản tôn gặp không ít thứ tốt, như vậy bản tôn liền thu nhận!”

Ác linh tuỳ tiện cười cười, móng tay vốn thật dài lại tăng vọt thêm, sau đó đâm về thân thể Lâm Tử Thịnh, hào quang đen trên móng tay, hiển nhiên tuyệt đối không phải là vật gì tốt.

【Hệ thống quét hình, phát hiện kỹ năng mới của ngài: Huyết mạch áp chế. Hiệu quả: Trong thời gian ngắn có thể áp chế người huyết mạch thấp hơn, làm cho không có cách hành động. Có trang bị kỹ năng không?】

“Có!” Lâm Tử Thịnh cũng cảm nhận được sát ý của đối phương, nên 001 quét được kỹ năng không thể nghi ngờ là giúp đỡ lớn vô cùng đối với hai người, có thể gia tăng tỷ lệ sinh tồn của bọn họ lên rất lớn.

【Trang bị kỹ năng hoàn tất, đếm ngược khởi động 5, 4, 3, 2, 1.】

Trong nháy mắt lúc âm thanh 001 biến mất, một cỗ uy áp cường đại trên người Lâm Tử Thịnh tràn ra, âm hồn xung quanh không tự chủ được xác định không dám làm một cử động nhỏ nào, vì bọn hắn cảm giác được, nếu ai không thức thời khẽ động, sẽ bị cỗ uy áp này nghiền thành mảnh vỡ.

“Huyết mạch của ngươi vậy mà…” Uy áp cường đại ép tới ác linh không có cách nào thở dốc, đã chết nhiều năm gã lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác hít thở không thông, vào lúc này gã phát hiện mình đã xem thường linh hồn thoạt nhìn có hơi yếu ở trước mặt.

“Huyết mạch của ngươi vậy mà lại kích hoạt,, điều này không có khả năng!” Mặc dù ác linh cảm giác trên người Lâm Tử Thịnh có chứa huyết mạch Chân Long, nhưng rất mỏng manh, căn bản không có khả năng kích hoạt.

Mà bây giờ uy áp trên người cậu truyền đến, hơn nữa khí thể khiến nguồi khác không thể khinh thường cũng làm ác linh hiểu rõ, bây giờ cho dù huyết mạch của Lâm Tử Thịnh cũng chưa hoàn toàn được kích hoạt, nhưng ít ra cậu đã có thể vận dụng thuần thục.

Lâm Tử Thịnh không trả lời vấn đề của gã, chỉ lạnh lùng nhìn gã, kim quang giữa hai tay trở nên càng đậm hơn, thậm chí ác linh cảm nhận được tay của mình bị kim quang chậm rãi hoà tan.

“Hừ, hôm nay bản tôn buông tha các ngươi, sớm muộn gì các ngươi cũng trở thành đồ ăn của bản tôn!” Để loại lời nói ngoan độc, ác linh liều mạng toàn lực tránh thoát uy áp của Lâm Tử Thịnh trốn mất dạng, gã biết rõ, nếu bây giờ không trốn, một lát nhất định không còn cơ hội bỏ trốn.

Sau ác linh khi rời khỏi, Trương Đạo Lăng chỉ nghe được một tiếng rặc rặc nhẹ vang lên từ trong túi áo trước ngực, mà thân ảnh Lâm Tử Thịnh vốn bán trong suốt lại trở nên càng mờ ảo, giống như lúc nào cũng có thể biến mất không còn tăm hơi…