Quyển 1 - Chương 5: Bạch Liên Hoa Hắc Hóa Trùng Sinh

Nghe Lạc Yên nói, sắc mặt Bạch Vi trở nên trắng bệch, dùng ánh mắt cầu cứu mọi người, nhưng bọn họ chỉ cười trào phúng nhìn ả, bây giờ ai cũng nhìn ra, phụ nữ này đến đây với mục đích thấy người sang bắt quàng làm họ!

“Em không…” Ả không cam lòng, hôm nay vất vả lắm mới gặp lại A Mạc, quà còn chưa kịp tặng, làm sao có thể cứ bị đuổi ra như vậy được!”

“Bạch tiểu thư, cô không còn lựa chọn khác, nếu cô còn tiếp tục quấy rối, chúng tôi sẽ báo cảnh sát.” Lông mày Lạc Yên từ từ nhăn lại, đối với người không biết chừng mực mặt dày mày dạn này, trong lòng của cô tràn đầy chán ghét.

Lúc cô được giáo dục, phụ nữ đều phải có lòng tự trọng, bây giờ ả ta chẳng những không hề tự ái, còn mặt dày mày dạn quất lấy nam nhân, khiến cô cảm thấy hành động của Bạch Vi thật sự làm cho phụ nữ mất mặt!

Càng làm cho Lạc Yên cảm thấy chán ghét chính là Bạch Vi không biết thức thời.

Người tham gia buổi tiệc đều là con cháu của thế gia, danh môn vọng tộc, mà Bạch Vi cũng không giống là người có bối cảnh cao, cho dù ả có khí chất thanh thuần, bộ váy màu trắng mặc trên người của ả có cảm giác xuất trần nhưng cũng không che giấu được nó chỉ là hàng rẻ tiền, thân phận Bạch Vi tuyệt đối không có tư cách nhận được thư mời.

“Bạch tiểu thư?”

Nhìn nụ cười trên mặt Lạc Yên, Bạch Vi hiểu rõ, cho dù hôm nay ả có nói thêm điều gì cũng không còn biện pháp nào có thể ở lại đây, dây dưa nữa sẽ làm bản thân càng thêm khó xử, với lại Lạc Yên ở đây, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng từ trước đến giờ ả chưa từng chiếm được tiện nghi trên người Lạc Yên.

Phẫn hận rời đi, chẳng qua trước khi rời đi, ánh mắt Bạch Vi vẫn lưu luyến không rời nhìn Tô Mạc và Lâm Tử Thịnh, giống như bị ủy khuất lớn, bước chân lảo đảo rời đi.

“Lâm tiên sinh, xin tha thứ tôi nói chuyện có thể có chút khó nghe” Lạc Yên trước tiên xin lỗi vì lời nói tiếp theo của mình, sau đó mới chậm rãi nói: “Người như vậy thật sự không xứng ngài, có lẽ ngài không nhìn ra, nhưng tôi có thể cảm nhận được khắp người cô ta đều ngấm ngầm mưu tính công danh lợi lộc, phụ nữ như vậy không thích hợp làm vợ.”

Cảm nhận được Tô Mạc có thiện cảm với người này, Lạc Yên nhắc nhở.

Mặc dù Tô Mạc rất hoa tâm, thế nhưng có một vài mặt lại càng xem trọng tình cảm, ví dụ như tình thân, tình bạn, chỉ là hắn đơn độc không tin vào tình yêu mà thôi, cho nên người có thể làm cho Tô Mạc để tâm, đương nhiên cô vui mừng giúp đỡ.

“Tôi biết, với lại vừa rồi tôi thực sự không phải đang nói dối, tôi với cô ta chỉ gặp hai lần, không biết tại sao lại bị quấn lấy.” Lâm Tử Thịnh gật đầu tỏ vẻ đã biết, trong giọng nói cũng mang theo cảm tạ đối với Lạc Yên.

Hiển nhiên, tiệc sinh nhật lần này bởi vì sự xuất hiện của Bạch Vi xen vào nên có một ít khuyết điểm nhỏ, suy cho cùng cũng coi như khách và chủ toàn bộ vui mừng.

Sau khi tiệc chấm dứt, Lạc Yên thấy ánh mắt của Tô Mạc như muốn dính trên người Lâm Tử Thịnh, trong lòng loé lên một tia kinh dị, hắn đối với Lâm Tử Thịnh không giống như là chỉ để tâm đơn giản như vậy, không lẽ…

“Mạc ca ca, anh thích cậu ta!?” Lạc Yên nhỏ giọng hỏi, dáng vẻ vẫn luôn kiên trì cũng bị cô ta quên mất, khẽ há miệng.

“Làm sao có thể, tiểu nha đầu, em mới mấy tuổi, hiểu cái gì gọi là thích không.” Dùng sức xoa nhẹ đầu Lạc Yên, Tô Mạc đốt một điếu thuốc, tựa vào ghế sa lon, chính bản thân hắn cũng không có phát hiện vẻ mặt có chút buồn bực.

Thấy Tô Mạc rõ ràng không thích hợp rốt cuộc Lạc Yên đã hiểu, Mạc ca ca có lẽ đã coi trọng người ta, chẳng qua là tính hướng trở ngại cho nên còn chưa phát giác mà thôi.

“Tiểu nha đầu, anh nói không thích chính là không thích, ánh mắt đó của em là sao!”

Thấy Tô Mạc thẹn quá hoá giận, Lạc Yên nhún nhún vai, dù sao không phải là cô thích người ta, cô không nhiều chuyện làm gì, có điều…

Tuy rằng không biết thân phận Lâm Tử Thịnh là gì, nhưng nhìn quần áo chắc không phải là người nghèo, lớn lên tốt như vậy cũng đủ khiến cho phần lớn phụ nữ điên cuồng, lỡ Lâm Tử Thịnh bị phụ nữ nào ngậm trong miệng rời đi, ngược lại không biết đến lúc đó Mạc ca ca biết sẽ khóc như thế nào!

Nghĩ tới đây, Lạc Yên cũng không nhắc nhở Tô Mạc nữa, ân, thỉnh thoảng xem náo nhiệt cũng là một chuyện rất tốt!

Hai người bên này đều có tâm sự, mặt khác Lâm Tử Thịnh cũng gặp phải phiền toái, bởi vì lúc cậu ra ngoài liền gặp được Bạch Vi đã bị đuổi ra nhưng cũng không chịu rời đi.

“A Thịnh, chúng ta quay về trường học đi.” Tuy rằng hôm nay vừa vào thu, nhưng thời tiết buổi tối đã lạnh, vì để cho Tô Mạc ấn tượng sâu sắc, Bạch Vi cố ý chọn một bộ áo đầm nhẹ nhàng màu trắng, thế nhưng bây giờ làm cho ả chịu đủ tội, cả người đều bị đông lạnh đến run run rẩy rẩy, liếc qua hoàn toàn không có mỹ cảm.

“Bạch Vi, hôm nay tôi phải về nhà, sẽ không quay về trường học, cô thuê xe trở về đi.” Thấy Bạch Vi vẫn không chịu bỏ cuộc, trong lòng Lâm Tử Thịnh càng thêm chán ghét, ả ta không có mắt sao!

“Cái này… trễ như vậy cũng không tiện thuê xe, hơn nữa em là một cô gái ngồi xe cũng rất nguy hiểm, A Thịnh, anh có thể thu lưu em một đêm không?” Nghe Lâm Tử Thịnh nói trong lòng Bạch Vi liền có tính toán, mặc dù hôm nay không có biện pháp bắt được Tô Mạc có chút đáng tiếc, nhưng mà bắt được Lâm Tử Thịnh cũng như nhau!

“Bạch Vi, người nhà tôi ghét nhất phụ nữ vội vàng đưa tới cửa, cho dù cô theo tôi trở về, cũng sẽ bị ném ra.” Nói xong lời này, Lâm Tử Thịnh đi tới chiếc xe đón cậu về nhà , mở cửa xe ngồi lên, sau đó trước mặt Bạch Vi đóng cửa xe lại, nghênh ngang rời đi.

Bạch Vi căn bản là không kịp phản ứng xe Lâm Tử Thịnh cũng đã rời đi, ả chỉ có thể đứng tại chỗ nghiến răng nghiến lợi.

“Nhị thiếu gia, vị tiểu thư kia vừa rồi là…?” Lái xe thấy sắc mặt khó coi của Lâm Tử Thịnh ngồi ở đằng sau cẩn thận dè dặt hỏi, Nhị thiếu gia tuy là có vẻ lạnh lùng, nhưng trên thực tế là một người trong nóng ngoài lạnh, bình thường người có thể làm cho cậu đối xử như vậy đều là người khiến cho cậu cảm thấy vô cùng khó chịu, chuyện này… có lẽ nên nói cho lão gia và phu nhân biết.

“Hôm qua và hôm nay gặp cô ta hai lần, vừa thấy mặt đã bị làm phiền.” Nói xong, Lâm Tử Thịnh nhắm mắt lại, thái độ này rõ ràng chính là nói cho lái xe biết bây giờ cậu không muốn nói thêm điều gì.

Chẳng qua cho dù bây giờ Lâm Tử Thịnh không nói nữa, trong lòng lái xe cũng đã suy nghĩ đại khái, người phụ nữ kia chắc chắn đã biết được thân phận của Thiếu gia nên ngài mới bị dây dưa không ngừng!

Nhất định là như vậy!

Lâm Tử Thịnh căn bản không biết chỉ vì một câu nói của mình đã làm cho lái xe suy diễn thành bộ dáng này, bất quá hiệu quả này cũng giống gần giống trong tưởng tượng của cậu.

Cứ như vậy, một đường không nói chuyện sau khi quay về biệt thự Lâm gia, Lâm Tử Thịnh đứng ở cửa ra vào lông mày nhăn lại.

Mặc dù biết hết toàn bộ về thế giới này, thậm chí có trí nhớ của Lâm Tử Thịnh, nhưng cậu vẫn có chút lo lắng sẽ bị lộ, dù sao thân phận ở nơi này của Lâm Tử Thịnh là Nhị thiếu gia hắc đạo thế gia, chắc chắn bản lĩnh vô cùng tốt.

Mặc dù cậu thích tập thể hình, nhưng không có học công phu gì, dù sao cậu chỉ là thương nhân, chẳng lẽ có người không có việc gì đuổi gϊếŧ cậu sao?

【Hệ thống đang quét, nhận được thân phận nam phụ Lâm Tử Thịnh, Lâm gia nhị thiếu gia hắc đạo thế gia, thu được kỹ năng: Xạ kích, vật lộn, chiến đấu, thẩm vấn.】

【Ding dong, ngài đạt được kỹ năng mới, có muốn trang bị không?】

Nghe 001 nói khóe miệng Lâm Tử Thịnh có chút co quắp, cậu phát hiện trí năng 001 ngày càng cao, hoàn toàn không cần lo lắng làm lộ chuyện.

“Có.”

【Kỹ năng đang được trang bị…】

【Kỹ năng đã trang bị xong , trước mắt thể chất của ngài +1, thể năng +5, tâm trí +5, mở khoá hệ thống tổng hợp thân thể , sau này ngài có thể thu được điểm thiên phú trong nhiệm vụ để cải thiện tiềm năng của ngài, cũng có thể mua bằng điểm tích lũy.】

Nghe 001 nói, Lâm Tử Thịnh hơi kinh ngạc, bất quá sau một khắc liền hiếu kỳ.

“Những món ta đổi được khi ta trở lại thế giới ban đầu sẽ biến mất sao?”

【Sẽ không, cho dù là thân thể ngài thay đổi, năng lực vẫn còn, bây giờ có trở về thế giới ban đầu cũng không biến mất, nhưng kỹ năng tương ứng của thế giới thượng cấp sẽ bị phong ấn hoặc yếu đi.】

“Thế giới thượng cấp là gì?” Lần đầu tiên Lâm Tử Thịnh nghe được khái niệm này.

【Tu chân, ma pháp, thế giới tinh cầu là thế giới thượng cấp, kỹ năng thế giới thượng cấp có thể huỷ diệt thế giới hạ cấp, vì vậy cần phải bị suy yếu và phong ấn.】

001 nói xong Lâm Tử Thịnh liền hiểu, làm như vậy chỉ là vì duy trì một thế giới cân bằng mà thôi.

Sau khi hỏi xong những chuyện cần biết, Lâm Tử Thịnh đẩy cửa đi vào.

Đập vào mắt chính là một thanh niên vẻ mặt cà lơ phất phơ đầu tóc màu trắng, trên tai trái đeo tai nghe, trên vành tai là một cái bông tai Hắc Diệu thạch thật to, nhìn Lâm Tử Thịnh cố ý hướng cậu khoát tay, “Ơ, nhị ca, anh đã về a.”

Người này chính là đệ đệ Lâm Tử Thịnh, Lâm gia Tam thiếu Lâm Tử Huy.

“ n, đại ca gọi điện thoại cho anh, nói hôm nay ảnh về, ba anh em chúng ta tụ họp lại, nên anh về nhà.” Lâm Tử Thịnh ngồi trên ghế sa lon kéo kéo cà – vạt, tháo nút áo ở cổ, cả người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

“Không… Không phải chứ, đại ca sẽ trở về!?” Lâm Tử Huy nghe được giống như bị giẫm vào đuôi mèo, cả người liền nhãy dựng, “Lâm bá, Lâm bá, ông có biết đại ca sắp trở về không?”

Chuyện trọng yếu như vậy làm sao Lâm bá quên nói cho cậu được, thảm rồi, thật sự thảm rồi!

“Bẩm Tam thiếu gia, Đại thiếu gia cố ý dặn dò không được nói với Tam thiếu gia, nói là muốn cho Tam thiếu gia một bất ngờ.” Có điều bây giờ nhìn lại dường như không phải là kinh hỉ, mà là kinh hãi.

“Xong rồi, hết rồi, kết thúc rồi, nếu đại ca thấy được hình dáng này của con, con nhất định sẽ chết!” Lâm Tử Huy vừa nói , vừa đi xung quanh phòng, hai người ở bên cạnh thấy được cũng nhịn không được muốn cười.

“Nhị ca, anh nhất định phải cứu em, bây giờ chỉ có anh mới có thể giúp em thoát khỏi ma chưởng của đại ca, nếu đại ca thấy được hình dáng này của em nhất định sẽ gϊếŧ em!” Thừa dịp đại ca nhà mình không có ở đây không có ở đây Lâm Tử Huy mới dám làm thành như vậy, nếu thật sự bị đại ca thấy được, nhất định sẽ bị lột một tầng da a!

“A? Nếu bị anh thấy được anh nhất định sẽ gϊếŧ em?” Trong lúc Lâm Tử Huy còn đang cầu cứu, một giọng nam trầm thấp vang lên, làm cho cả người Lâm Tử Huy cứng lại.

Cậu chỉ có thể thả chậm động tác giống như nhân vật trong đĩa phim hoạt hình, từng người một quay đầu lại, khi thấy người đàn ông cao lớn đứng ở cửa, Lâm Tử Huy cảm thấy trái tim nhỏ cùng cả người của cậu đồng thời nứt ra, đoán chừng gió thổi qua liền hoá thành cát…