Chương 28: Cọ nhiệt độ

Đầu tiên Thời Tiêu Ngư bắt đầu băm gừng thành bột nhuyễn, thịt ba chỉ băm thành thịt vụn.

Sau khi nêm gia vị, thêm gừng, lại thêm hai thìa canh dê và một chút tinh bột.

Thịt heo cháo quấy hồ, dùng tay nắm thành viên thịt vào nồi.

Làm canh chả viên bắp cải không phải rất phức tạp, nhưng Thời Tiêu Ngư cũng không có bởi vì đồ ăn đơn giản, sẽ tùy ý làm, mỗi một món ăn, cô đều làm chuyên tâm cực hạng.

Chẳng mấy chốc, canh chả viên bắp cải cũng đã ra nồi.

Ông anh nhϊếp ảnh lại một lần chụp cận cảnh canh chả viên bắp cải, này vừa thấy không quan trọng, anh ta đói hơn.

Chỉ gặp mùi hương của canh chả viên bắp cải nhàn nhạt tản ra, khác với cảm giác tồn tại rất mạnh của thịt kho tàu sườn dê nhỏ, hương vị của canh thịt vò viên rất nhạt, nhưng hiệu quả của thị giác nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng, cũng làm người ta lần nữa không cách nào khống chế bản thân muốn ăn.

Canh chả viên bắp cải rốt cục cũng hoàn toàn thu phục, Thời Tiêu Ngư dùng lửa nhỏ giữ ấm nó, đồng thời mở nồi ra nhìn sườn dê vẫn còn đang sôi sùng sục trong nồi.

Chỉ thấy sườn dê hầm gần chín, Thời Tiêu Ngư thấy vậy, thì thêm đồ ăn kết hợp, khoai tây cà chua và cà rốt, tiếp tục hầm.

Còn lại, không cần phí quá nhiều tâm tư, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.

Lúc sau làm xong tất cả, Thời Tiêu Ngư rốt cục thở phào một cái, đi ra phòng bếp.

Hai người đã sớm sửa sang lại phòng khách xong, bộ đồ ăn cũng đều đã bày sẵn, chỉ còn chờ cô.

Sau đó Thời Tiêu Ngư đi tới, Tiêu Nhã lập tức nghênh đón tiếp lấy, bạn thân giúp cô xoa vai: “Vất vả vất vả.”

Thời Tiêu Ngư nhìn bộ dáng khó nhịn của cô, nhịn cười không được: “Yên tâm, rất nhanh là xong, chỉ là cái kia. . . . . . Sao Lâm Vũ Phi đến đây? Cần chúng ta đi đón cậu ta không?”

“Lần này tổ chương trình có một chút lương tâm, bọn họ trực tiếp phái người đi tiếp, nếu như còn muốn chúng ta nghĩ biện pháp đón cậu ta, tôi sẽ trực tiếp tìm bọn họ phân rõ phải trái, cái này quá giày vò người khác.” Tiêu Nhã lập tức nói.

Thời Tiêu Ngư cũng ó chút thở dài một hơi.

Nghĩ lập tức phải đối mặt với Lâm Vũ Phi, trong lòng của Thời Tiêu Ngư liền tràn đầy thấp thỏm.

Chỉ hi vọng, đến lúc đó cậu ta không nên quá khó làm.

Cô đang còn muốn ở bên trong chương trình trôi qua hơi nhẹ nhõm một chút.

Ba người ngồi ở phòng khách, tùy tiện trò chuyện, trò chuyện chuyện hôm nay nhìn thấy ở Katmandu, những chuyện thú vị gì đó.

Thời Tiêu Ngư cũng được, Tiêu Nhã và Kính Gia Uyên nghe thỉnh thoảng có mùi thơm thổi qua, đều theo bản năng liên tiếp quay đầu.

Ngay tại lúc Tiêu Nhã nhịn không được, muốn hỏi Thời Tiêu Ngư hiện tại có thể ăn hay không, nếu có thể bọn họ liền trực tiếp ăn, không đợi thời điểm Lâm Vũ Phi tới.

Tổ chương trình rốt cục truyền đến tin tức.

Cuối cùng một vị khách quý, Lâm Vũ Phi tới, bảo bọn họ xuống dưới nghênh đón.

Mà lúc này, Lâm Vũ Phi đã đi tới dưới lầu homestay.

Cậu ta một thân quần áo thoải mái, trên cổ còn mang theo một cái khăn quàng cổ, khuôn mặt đẹp đẽ tràn đầy tinh thần, vừa mới làm xong kiểu tóc có vẻ rất có cảm giác trình tự, hơn nữa đuôi tóc tẩy và nhuộm một sợi màu trắng bạc, vì phong độ của tổng thể làm rạng rỡ.

Một đôi mắt hoa đào của cậu ta yên lặng đánh giá cảnh tượng xung quanh, nhìn đến tuyển chính là khách sạn homestay như vậy, cặp mắt đào hoa của cậu ta nhất thời hơi cong một chút, phảng phất dáng vẻ rất có hứng thú.

Thời điểm Thời Tiêu Ngư nhìn thấy cậu ta, thấy trên mặt cậu ta lộ vẻ tươi cười cực kỳ sáng lạn, ướng tới bọn họ vẫy vẫy tay.

Tươi cười này nhìn rất tốt tiếp xúc, thế nhưng Thời Tiêu Ngư biết, cậu ta muốn trở mặt, cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Giống như cảnh tượng trong trí nhớ, Lâm Vũ Phi trước một giây còn cười hì hì, một giây sau đã có thể dụng âm thanh lạnh nhạt hỏi cô, chị chính là Thời Tiêu Ngư người cọ nhiệt Kính Gia Uyên?

Nghĩ tới những thứ này, Thời Tiêu Ngư thầm nghĩ cố hết sức giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.

Tiêu Nhã bước nhanh đi tới hướng Lâm Vũ Phi, vì chờ cậu, cô ấy đã đợi đến nóng nảy.

Lâm Vũ Phi đến, bọn họ mới có đồ vật có thể ăn, điều này cô ấy đương nhiên rất rõ ràng, cho nên thời điểm Lâm Vũ Phi muốn tiếp đón nói chuyện phiếm với cô ấy trước, cô ấy liên tục thúc giục nói: “Được được được, lời gì chờ trở về lại nói, đi về ăn cơm trước.”

Lời Lâm Vũ Phi muốn chào hỏi nhất thời vướng ở trong miệng.

Cậu ta gãi đầu một cái, theo ba người đi đến phía trên cầu thang.

Chỉ là vừa mới bước chân, đã nghe PD Trương liên tục kêu lên ở phía sau: “Từ từ, từ từ, hai cái vali của cậu tự mình xách đi, từ giờ trở đi nhân viên công tác chúng tôi sẽ không tham gia du lịch cảu các cậu.”

Đang khi nói chuyện, thấy có một nhân viên công tác, từ phía sau cốp xe, từng bước từng bước gian nan xách ra hai cái vali lớn.

Chân của Lâm Vũ Phi đình trệ ở trên bậc thang thứ nhất.

Cậu ta cười gượng một chút, cặp mắt đào hoa kia lộ ra vẻ lấy lòng Kính Gia Uyên: “Anh?”

Kính Gia Uyên biết cậu ta muốn nói cái gì, chủ động đi tới hành lý trước, xốc lên trong đó một cái vali hành lý.

Chỉ là hơi cầm lên, anh liền nhíu lên lông mày: “Làm sao mang nhiều đồ như vậy?”

Lúc này Lâm Vũ Phi đang khó khăn mang theo một vali khác, nghe vậy hơi thở hổn hển nói: “Bởi vì phải ở bên ngoài ba tháng, đương nhiên đồ vật nhiều hơn một chút, chỉ là hơn một trăm miếng mặt nạ, còn có các loại khác nữa, trường hợp khác nhau phối hợp với các loại giầy quần áo khác nhau cũng đều muốn mang theo, đương nhiên nhiều.”

Thời Tiêu Ngư và Kính Gia Uyên: “...”

Tiêu Nhã cũng tràn đầy đồng cảm gật gật đầu, vô cùng hiểu Lâm Vũ Phi.

“Được rồi được rồi, tôi đi lên tán gẫu tiếp.” Lâm Vũ Phi thở phì phò nói.

Cái vali của cậu ta thật nặng.

Bốn người rốt cục tụ hợp, đi về hướng tầng ba.

Lúc này, PD Trương nhìn thấy bóng dáng của bọn họ biến mất ở tầm mắt, ánh mắt thời gian theo dần qua cũng hưng phấn lên.

Ông ấy lại thật sự tò mò, Thời Tiêu Ngư đối mặt với Lâm Vũ Phi nên xử lý như thế nào.

Cậu ta có thể khống chế mình không gây sự, nhưng đối mặt với người chủ động công kích, còn có thể nhịn xuống tính tình kia, bạn bè ở chung sao?

Nếu là Lâm Vũ Phi với công kích của cô, cô đều có thể hóa giải, vậy ông ấy tình nguyện xưng nàng là mạnh nhất.

Về sau gặp mặt sẽ kêu cô một tiếng chị Ngư!

Homestay lại không có thang máy, thời điểm xách hành lý lên tầng ba, Kính Gia Uyên cũng được, chỉ là hô hấp thoáng có chút loạn, Lâm Vũ Phi lại không ổn, toàn bộ mệt mỏi nằm bò, lúc sau bỏ vali vào trong phòng, cả người đều ghé vào trên vali.

Có thể nói là không có hình tượng chút nào.

Cậu ta tiện tay đem khăn quàng cổ bỏ lại đằng sau, ghé vào trên cái vali thở hổn hển một hồi sau, ngẩng đầu nhìn nhìn ba người.

“Tiêu Nhã, trong thời gian tôi không tới đây, có phải vô cùng trống vắng không?” Lâm Vũ Phi mi mắt cong cong, nói với Tiêu Nhã.

Tiêu Nhã hơi có chút ghét bỏ liếc cậu ta một cái.

Lâm Vũ Phi cũng coi là nửa người của giới thời trang, lúc trước hai người cũng đã có cơ hội hợp tác vài lần, xem như tương đối quen.

Tiêu Nhã đã quen việc Lâm Vũ Phi gặp ai cũng nghịch ngợm một chút, ngày bình thường cô ấy còn có tâm tình cùng cậu ta trêu ghẹo hai câu, nhưng lúc này, đầy trong đầu cô ấy đều là trong nồi thịt kho tàu sườn dê ở trong phòng bếp, nơi đó còn có tâm tư tán gẫu với cậu ta hơn.

“Cậu thu dọn nhanh lên, thu dọn xong chúng ta ăn cơm.” Tiêu Nhã thúc giục nói.

Lâm Vũ Phi cười hì hì, đẩy hành lý về phía trước, đứng thẳng người.

“Anh, đã lâu không gặp, trước anh đồng ý viết cho em một bài hát, thế nhưng em vẫn nhớ rõ.” Lâm Vũ Phi và Kính Gia Uyên ôm nhau.

“Ừ.” Kính Gia Uyên đáp lại.

Tổng cộng ba thành viên, hai người đều đã chào hỏi xong, chỉ còn lại có cuối cùng một mình Thời Tiêu Ngư.

Thời Tiêu Ngư có chút khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi một ít.

Mà bên trong tình huống của chương trình giống nhau, lúc sau Lâm Vũ Phi nhìn Thời Tiêu Ngư, ánh mắt của cậu ta hơi híp lại.

Nụ cười trên mặt đã thu lại, giọng nói bên trong cũng hoàn toàn không có ý cười: “Chị chính là Thời Tiêu Ngư người cọ nhiệt Kính Gia Uyên?”

Thời Tiêu Ngư hỉ cảm thấy trong đầu oanh một tiếng, nên đến dù sao vẫn đến.

Cô hít sâu một hơi, nhanh chóng suy tư phải đáp lại phải như thế nào.

Chỉ là lúc trước cọ nhiệt độ là sự thật, cô cũng không thể nào phủ nhận, nhất thời trong lòng hơi có mấy phần bối rối.

Mà Kính Gia Uyên cùng Tiêu Nhã cũng không ngờ tới cậu ta bắt đầu đã hỏi một câu như vậy, àm hai người cũng có chút trở tay không kịp.

Kính Gia Uyên chính là người đó, đối với chuyện khi đó cũng không có cảm xúc đặc biệt nào.

Chẳng qua là ở bên trong giới giải trí quen dùng thủ đoạn thôi.

Lúc ấy chỉ là không thích, nhưng cũng không có vì thế nhiều phản cảm.

Hơn nữa mấy ngày nay, sau khi anh chân chính tiếp xúc, phát hiện Thời Tiêu Ngư cũng không giống trước kia, cũng sẽ không so đo chuyện khi đó.

Anh lựa chọn lãng quên, lại không nghĩ rằng Lâm Vũ Phi nhất định bắt đầu nhắc tới, anh lập tức lên tiếng ngắt lời: “Lâm Vũ Phi.”

Lâm Vũ Phi cũng vươn tay ngăn cản: “Trước tiên anh đừng nói, lúc ấy em nghe nói đã muốn tìm chị ấy, chính là người đại diện em ngăn cản em, hiện tại thật vất vả gặp mặt, có mấy lời em phải hỏi rõ ràng.”

Tiêu Nhã cũng không nghĩ tới sự việc lại đột nhiên biến thành dạng này.

Trước khi cô ấy chân chính tiếp xúc với Thời Tiêu Ngư, bên ngoài đánh giá Thời Tiêu Ngư.

Nghĩ tới mấy ngày này cô ấy bởi vì mình đã từng vậy mà tin tưởng đánh giá của bên ngoài, hối hận ngay từ đầu biểu hiện thù địch với Thời Tiêu Ngư, muốn ngăn cản Lâm Vũ Phi.

Cùng lúc, không muốn để cho Lâm Vũ Phi độc đoán như bản thân mình trước đây, nghe gió chính là mưa.

Còn nữa, trải qua mấy ngày nay ở chung, cô ấy cũng thiệt tình thích Thời Tiêu Ngư, lúc này tự nhiên muốn che chở cô.

Vì thế quyết đoán nói: “Lâm Vũ Phi, có một số việc không thể chỉ nghe đồn đại của bên ngoài.”

Lâm Vũ Phi có chút nghiêng đầu, đương nhiên nói: “Đồn đại? Vậy chị ấy rốt cuộc là cọ hay không có nhiệt thôi mà.”

Tiêu Nhã: “...”

Cái này vẫn thật là tồn tại khách quan.

“Cọ, đúng không, khách quan tồn tại, cho nên lần này tôi muốn tìm chị ấy...” Lâm Vũ Phi nói được nửa câu, đột nhiên dừng lại.

Trong phòng bếp, từng trận hương vị sườn om nhẹ nhàng lại đây.

Lâm Vũ Phi hơi hơi nhắm mắt lại, cái mũi giật giật, dùng sức hít hít khí: “Hương vị gì thế, thơm quá! Là chuẩn bị cho em sao?”

Nói xong, cậu ta đột nhiên mở mắt, hướng phía phòng bếp nhìn sang.

Bên trong cặp mắt đào hoa của cậu ta lóe ra vẻ hưng phấn mà chờ mong, hướng phía phòng bếp đi đến.

Ngay lúc cậu ta nhanh đến trước cửa phòng bếp, Kính Gia Uyên ngăn ở trước mặt của cậu ta, anh có chút nhíu mày: “Trước tiên sự việc rõ ràng, ăn sau.”

Thời Tiêu Ngư vì bọn họ bận rộn lâu như vậy, tất cả nơi nầy, đều là thành quả lao động của Thời Tiêu Ngư, đương nhiên anh không cho phép Lâm Vũ Phi một bên công kích chuyện Thời Tiêu Ngư, một bên hưởng thụ thành quả lao động của Thời Tiêu Ngư, đây là anh theo bản năng giữ gìn.

Ăn ngon ngay ở trước mặt, không cho vào đi.

Đối với Lâm Vũ Phi tham ăn mà nói, đây quả thực so với người đại diện tịch thu tất cả sản phẩm điện tử của cậu một tuần còn làm người ta khó chịu hơn.

Chính là cậu ta rất rõ ràng tính cách của Kính Gia Uyên nói không cho ăn là sẽ không cho ăn.

Cũng được, ban đầu vấn đề này đã đặt ở trong lòng của cậu ta rất lâu, cậu đã sớm muốn tìm Thời Tiêu Ngư giằng co trước mặt, nếu không phải người đại diện nhốt cậu ta lại, từ lúc thời điểm lúc đầu ở trong nước, cậu ta cũng đã lên tiếng rõ ràng.

Bây giờ lập tức giải quyết, cũng được.

Thế là Lâm Vũ Phi tham ăn lưu luyến lại nhìn thoáng qua phòng bếp, hít sâu một hơi, nhíu mày cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía Thời Tiêu Ngư: “Đoạn thời gian trước cô cọ nhiên anh của tôi đúng không?”

“Ừ...” Thời Tiêu Ngư có chút gian nan đáp.

“Không chỉ như thế, trước đó còn cọ nhiệt của Vu Khôn, Dụ Sâm Trạch, Tống Nhất Thiên, có phải không?” Lâm Vũ Phi tiếp tục chất vấn.