Chương 1: Kẹo sữa

Tháng chín, tiết trời cuối thu nắng gắt khô hanh bao trùm khắp không gian, bầu trời trên cao trong vắt không có một đám mây, cái nóng oi bức làm người không thể bỏ qua được.

Thành phố A, hôm nay là ngày khai giảng của trường trung học Ninh Trí, xe hơi xe buýt xe máy đậu thành hàng trước cổng trường, tiếng bíp còi vang lên không dứt bên tai, trên trán cảnh sát giao thông đổ đầy mồ hôi chỉ huy các phương tiện không được đậu xe quá lâu tránh làm ảnh hưởng đến người đi đường.

Hạ Nhân mặc đồng phục lưng đeo balo, đi xuống xe buýt, từ phía xa cô đã nhìn thấy người của hội học sinh đứng trước cổng trường, đi theo thầy thể dục kiểm tra tác phong học sinh .

Trong đó gây chú ý nhất là nam sinh trên đầu mang dây buộc màu đỏ, dáng người rất cao chân lại dài, đồng phục mùa hè của Ninh Trí như được lấy số đo từ trên người cậu, ngũ quan quá mức tinh xảo, khi cười còn lộ một chiếc răng khểnh, bộ dáng cà lơ phất phơ thoạt nhìn có chút kiêu ngạo.

“Quý Dã đẹp trai quá đi.” Bạn học đi bên cạnh cô nhỏ giọng cảm thán hô, “Mỗi lần nhìn thấy cậu ấy trái tim mình lại được thanh lọc a.”

Hạ Nhân trầm mặc một lúc, cô cảm thấy không phải trái tim Đàm Hàm Xảo được thanh lọc, mà là đôi mắt bị thanh lọc, bằng không sao có thể cảm thấy nhìn Quý Dã mặt người dạ thú có thể thanh lọc trái tim.

“Cậu không cảm thấy cậu ấy lớn lên rất tuấn tú sao?” Đàm Hàm Xảo ý đồ từ trên người Hạ Nhân tìm được ánh mắt tán thành.

Cách Quý Dã càng ngày càng gần, Hạ Nhân ném xuống một câu ‘ không đẹp chút nào, càng lớn càng giống con gái ’ liền nhanh bước chân đi vào trong trường.

Đàm Hàm Xảo bị lời nói của cô dọa cho hít một hơi, ngẩng đầu nhìn Quý Dã tựa hồ không nghe được mới nhẹ nhàng thở ra đuổi theo, “Lá gan cậu thật lớn a, cũng không sợ bị cậu ấy nghe được.”

Hạ Nhân không trả lời, chỉ nghĩ cách Quý Dã càng xa càng tốt.

Kết quả mới vừa tiến vào cổng trường không tới hai bước, phía sau liền truyền đến giọng nói của nam sinh, “Bạn học, khoan đã.”

Đàm Hàm Xảo theo bản năng quay đầu lại nhìn thoáng qua, là đồng học đứng bên cạnh Qúy Dã, chỉ vào Hạ Nhân muốn cô chờ một chút.

“Chắc chưa nghe thấy đâu nhỉ.....” Đàm Hàm Xảo kéo kéo vạt áo Hạ Nhân, ý bảo cô dừng lại.

Tầm mắt người xung quanh cổng trường lập tức tò mò tụ tập lại đây, Hạ Nhân chỉ cảm thấy trên người như có hàng trăm mũi tên ghim vào, theo bản năng tránh phía sau Đàm Hàm Xảo, nhìn nam sinh kia từ từ đến gần, theo sau còn có Qúy Dã bộ dáng lười nhác.

Không thể nào, sẽ không nhỏ mọn như vậy a, nói cậu một câu giống con gái liền gọi cô lại đây.

Hạ Nhân hung hăng trừng mắt nhìn Quý Dã, Quý Dã câu môi cười nhạt, không chút nào để ý cùng cô đối diện.

“Bạn học, trường học cấm nhuộm tóc.” Nam sinh đến gần nói một câu như vậy, tức khắc liền rửa sạch oan khuất cho Quý Dã.

Đàm Hàm Xảo vội vàng giúp cô giải thích, “Tóc này không phải nhuộm, bẩm sinh cậu ấy đã có màu này, đây là do gien của ba cậu ấy.”

Màu tóc của Hạ Hân hơi sáng, dưới ánh mặt trời phiếm ra màu nâu nhạt, thoạt nhìn rất giống nhuộm tóc

Nhưng cô đã học ở trường này hai năm, người hội học sinh đều biết tóc cô không phải nhuộm, cho nên sẽ không bị ngăn cản, lần này lại bị ngăn lại cô có thể đoán được đây là người mới của hội học sinh, nhìn rất lạ mặt.

“Bẩm sinh?” Nam sinh có điểm hồ nghi quay đầu lại nhìn Quý Dã phía sau, “Quý ca?”

Quý Dã lúc này mới thu hồi ánh mắt xem náo nhiệt gật gật đầu, “Là bẩm sinh, giống như anh.”

Nói xong còn lắc lắc đầu mình.

Thầy thể dục đang kiểm tra bên kia nhìn về phía bên này, nhận ra Hạ Nhân, lập tức gân cổ lên hô một câu, “Em ấy không nhộm tóc, để em ấy đi vào.”

Nam sinh ngượng ngùng xin lỗi Hạ Nhân, Hạ Nhân liên tục phất tay tỏ vẻ không có việc gì, lần sau đừng cản cô là được.

Ở cổng trường bị nhiều người nhìn như vậy, cô có chút ngại ngùng, hận không thể chạy như bay về phòng học.

Thời điểm Hạ Nhân định xoay người rời đi, Quý Dã đột nhiên gọi cô lại, “Bạn học, khoan đã.”

Hạ Nhân quay đầu lại, một viên kẹo ném lại đây, cô luống cuống tay chân tiếp được.

“Qùa tạ lỗi.” Hai tay Quý Dã đút trong túi quần, khô khốc nói.

Hạ Nhân cúi đầu nhìn kẹo trong tay, một viên kẹo sữa hình thỏ trắng.

Còn có chút đáng yêu.