Chương 21: Nữ vương ghen tị

Chương 21: Nữ vương ghen tị

Phó Tình ra cửa thư phòng, thì thấy được Phương Ngôn rất nghiêm túc nhìn màn hình laptop, tư liệu vốn nên là rải rác ở bốn phía đã toàn bộ thu dọn xong, đặt ở trên bàn trà

"Ngươi đã viết xong?" Phó Tình vừa nói chuyện vừa xuống lầu đi tới phía Phương Ngôn, Phương Ngôn ngẩng đầu nhìn được chỉ có một mình Phó Tình xuống, quay đầu liếc nhìn thư phòng

"Ừm, viết xong rồi" Phương Ngôn biết Phó Tình lại đây nhất định là muốn xem bản kế hoạch nàng viết, nàng đem laptop xoay qua chỗ khác, cũng không thể để Phó Tình cũng ngồi lên tấm thảm nhìn đâu

Phó Tình ngồi ở trên ghế sofa đối diện Phương Ngôn, một mặt lạnh nhạt nhìn bản kế hoạch, thế nhưng tay trái của cô đã véo thành nắm đấm. Ngươi có thể cùng thím thân mật ngồi cùng một chỗ, tại sao cùng ta liền phải như vậy, ta thì không thể cũng ngồi ở bên cạnh ngươi sao? Vừa rồi còn nói từ bỏ, hiện tại lại bắt đầu ghen, Phó Tình ngươi thì không thể tùy tâm đi làm, nhất định phải ngược đãi chính mình như vậy sao?

Phó Tình không dám nghĩ tiếp nữa, cô nhắm mắt lại ngưng tụ tâm thần, còn tiếp tục như vậy nên làm gì. Phương Ngôn thấy được Phó Tình nhắm mắt lại, cho rằng cô đang suy tư, ngoan ngoãn đem đầu đặt ở trên bàn trà, mở to mắt to trong suốt đơn thuần của nàng, rất chờ mong rất chờ mong nhìn Phó Tình

Phó Tình mở ra con mắt thấy được cặp mắt kia của Phương Ngôn, cô cảm giác mình sắp điên rồi, "Làm cơm đi"

"Ya... Sớm như vậy liền làm cơm?" Phương Ngôn quay đầu nhìn chuông đại ngốc, vừa mới hơn năm giờ, liền làm cơm?

"Ta hôm nay còn không có ăn qua đồ đâu, đều là ngươi làm hại" Không được, nhất định phải đem nàng đuổi đi, nếu không mình căn bản là không tĩnh tâm được xem kế hoạch này

"Tôi lập tức đi, cô làm sao không nói sớm a, tiếp tục như vậy dạ dày làm sao chịu được..." Phương Ngôn hôm nay trách rồi? Bị dì Lý dông dài lây bệnh?

"Câm miệng! !" Phó Tình thật hoài nghi người này đến cùng có nhớ hay không, buổi sáng mới vừa phát ra một trận hỏa lớn như vậy với mình, nàng buổi chiều thì quên? Hiện tại thì có thể như vậy như không có chuyện gì xảy ra nói chuyện với chính mình

Phương Ngôn ngoan ngoãn về nhà bếp nấu ăn làm cơm, Phó Tình mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng có thể bình tĩnh lại tâm tình xem thật kỹ kế hoạch nàng viết. Hai người đều rất chuyên tâm làm chuyện của chính mình, không có ai phát hiện dì Lý đã từ thư phòng đi ra, đứng ở lan can cửa thư phòng nhìn hai người họ

Phương Ngôn ngốc này thì không cần nhìn, thời điểm nàng nấu ăn đều là bộ dáng này, thế nhưng Phó Tình... Vẫn rất có thứ đáng xem. Bởi vì cô đang mỉm cười nhìn kế hoạch, phỏng chừng cả bản thân cô cũng không nhận ra được chính mình cười, là cảm động như vậy, bởi vì đó là nụ cười phát ra từ nội tâm

Phó Tình cuối cùng xem xong toàn bộ kế hoạch, tuy vẫn còn có chút địa phương không đủ, nhưng ngày hôm trước địa phương chính mình nhắc tới với Phương Ngôn nên chú ý, nên sửa chữa, nàng cơ bản đều làm được rồi. Lời của mình nàng vẫn là nghe vào, cũng tiêu hóa trở thành đồ của bản thân nàng, Phó Tình rất hài lòng

Phó Tình mới sẽ không quản có đã tan ca hay không, cô cầm điện thoại di động lên thì gọi điện thoại cho Vương Mân

"Vương Mân, thông báo bộ phận lập kế hoạch và tổ nhỏ chấp hành hạng mục A, chiều nay hai giờ họp"

Phó Tình nói xong cũng không đợi Vương Mân trả lời cô, thì cúp điện thoại, muốn đem kế hoạch này một lần nữa xem một lần, một lần nữa nhìn có chỗ sơ suất gì hay không

"Tình Tình, con muốn làm thế nào thì làm thế đó đi, thím không muốn nói thêm gì nữa. Ta chỉ hi vọng sau này con đừng hối hận, thím không muốn nhìn thấy dáng vẻ con thống khổ. Tiểu Ngôn, dì đi đây, trong cửa hàng có việc gấp"

Phương Ngôn vội vã tắt xong lửa, đầu đầy mồ hôi chạy tới, ".... Lý phu nhân, dì không ăn xong cơm rồi đi sao? Chỉ cần đợi thêm 15 phút, lập tức liền xong rồi"

"Ha ha, Tiểu Ngôn tốt nhất, dì thật sự có chuyện phải đi, ngày mai ta tới bồi ngươi" Nàng còn từ trong túi lấy ra khăn giấy giúp Phương Ngôn lau mồ hôi dưới trán, lông mày của Phó Tình lập tức nhăn lại, thím là cố ý, tuyệt đối là cố ý. Thế nhưng biết quy về biết, cô vẫn bị kí©h thí©ɧ

"Thím ngày mai thím không cần đến, ta muốn dẫn cô ấy đi công ty, cô ấy cần phải đi thuyết minh kế hoạch của cô ấy"

"Được, vậy ta thì không chạy không rồi. Vốn là ngày mai là ngày cuối cùng giúp Tiểu Ngôn, ngày mai các ngươi có việc, cứ tính như vậy, chủ nhật ta sẽ không tới, tự các ngươi an bài đi." Hừ, không cho ta đến, ta còn không nghĩ đến đó, qua đây thấy cái mặt thúi của ngươi làm gì. Nhưng mà không nghĩ tới Tình Tình sẽ là người đố kị như thế, ha ha... Từ bỏ, được a, ta ngược lại là muốn xem thử ngươi làm sao từ bỏ

"Ừm, ta biết rồi" Trong lòng Phó Tình không biết có bao nhiêu hối hận, biết rõ thím đang kí©h thí©ɧ cô, cô vẫn là không quản được trái tim của chính mình. Xem ra quyết định từ bỏ này của Phó Tình, còn cần một đoạn thời gian dài dằng dặc

Phó Tình tiễn thím ra ngoài trở về, thấy được Phương Ngôn còn ngốc ở tại chỗ bất động, thực sự là giận không chỗ phát tiết

"Còn không đi làm đồ ăn, ngươi muốn đói chết ta à"

"Ngày... Ngày mai tôi thật sự phải đi theo cô tới công ty? Thật sự muốn tôi thuyết minh kế hoạch?" Thì ra Phương Ngôn là bị Phó Tình nói ngày mai muốn đồng thời đến công ty, nàng cần nói rõ kế hoạch dọa sợ. Nàng không phải là không có từng thuyết minh, thế nhưng Phó Tình trong công ty đều là mấy người không quen biết, nàng có chút sợ sệt

"Nhìn ngươi dạng kinh sợ này, ngươi viết kế hoạch tốt như vậy, chính mình sẽ không biết giải thích thế nào?" Vốn dĩ là không cần dẫn nàng đi, nhưng nhìn thấy thím cùng nàng thân mật, mặc dù biết không phải là như mình nghĩ tới, thế nhưng...Cô chính là không muốn nhìn thấy họ thân mật như vậy. Biết rõ ràng thím là cố ý, cô vẫn là... Tự nguyện đi cắn câu

"Tôi biết, thế nhưng...Tôi đều là theo bạn học và giáo viên hướng dẫn thuyết minh kế hoạch. Tôi chưa từng có cùng nhiều người không biết thuyết minh như vậy, tôi có chút khẩn trương"

Cho nên ngươi muốn đói chết ta, như vậy ngươi cũng không cần đi phải không?" Thím cuối cùng đi rồi, Phó Tình tâm tình cũng chẳng phải nóng nảy, lại còn sẽ nói đùa với Phương Ngôn

"Ya... Chờ tôi 15 phút, lập tức xong" Vừa nghĩ tới Phó Tình còn đói bụng, nàng nhanh chóng vào nhà bếp tiếp tục nấu ăn

Hai người lần đầu tiên chân chính cùng bàn ăn cơm, hình ảnh thú vị cũng xuất hiện rồi

"Ngươi chuẩn bị ăn cơm trắng? Hay là muốn ta giúp ngươi gắp rau" Món ăn đều đặt ở trước mặt Phó Tình, Phương Ngôn cầm một bát cơm trắng ngồi ở cuối bàn, căn bản là kẹp không tới vị trí của món ăn

Phương Ngôn chỉ đành nhích rồi nhích, ngồi đến cách Phó Tình có chút xa, thế nhưng miễn cưỡng có thể kẹp đến vị trí của món ăn

"Ngày mai mặc chính trang đi, một chút ăn xong cơm, ngươi trước tiên thuyết minh một lần cho ta nghe thử"

"Được, tiểu thư" Phương Ngôn vừa nghe Phó Tình đồng ý trước tiên giúp nàng kiểm định, trong lòng nàng rất vui vẻ, không khẩn trương sợ hãi như vậy

Thấy được nụ cười vui vẻ này của Phương Ngôn, Phó Tình cảm giác lòng của mình ấm áp, rất thoải mái. Cô yêu thích loại nụ cười phát ra từ nội tâm kia của Phương Ngôn, đặc biệt là nụ cười bởi vì cô mà cười ra ra

Nghe xong Phương Ngôn thuyết minh kế hoạch của nàng, Phó Tình đối với năng lực làm việc của nàng thật sự càng ngày càng thưởng thức. Để cô cảm thấy đem Phương Ngôn để ở nhà làm một người làm, có phải thật sự đang chà đạp tài năng của nàng hay không. Nhưng khi đó đã nói liền để nàng làm người làm của mình, hiện tại nếu để cho nàng đến công ty giúp mình, hình như có chút không hợp lý. Cô còn đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể làm cho Phương Ngôn đến công ty hỗ trợ, Phương Ngôn cắt đứt dòng suy nghĩ của cô

"Tiểu thư, vậy ngày mai tôi phải mấy giờ gọi cô rời giường" Phương Ngôn không muốn tái phạm sai lầm của hôm nay, hay là hỏi rõ ràng trước

Phó Tình suy nghĩ một chút, "Mười giờ đi, chúng ta muốn tới công ty trước, để Vương Mân đem kế hoạch của ngươi in ra, hai giờ chiều mở họp phải dùng"

Ngày hôm sau Phương Ngôn thức dậy quét dọn xong gian phòng, ăn xong bữa sáng, cách mười giờ còn sớm. Tuần lễ này vẫn luôn đang bận viết kế hoạch, nàng từ trong thư phòng Phó Tình lấy ra sách còn chưa xem xong đó, nàng thoải mái ngồi ở trên ghế sofa đọc sách đợi thời gian

Dáng vẻ cũ, sớm mười phút gọi Phó Tình rời giường, Phương Ngôn biết thống khổ của lập tức rời giường, cho nên nàng cảm thấy có bước đệm thời gian mười phút, vừa vặn

Phương Ngôn thấy được Phó Tình ăn xong bữa sáng cầm báo lại cau mày nhìn mình, "Thức dậy phải quét dọn nhà cửa, cho nên tôi mặc quần áo lúc đầu, Lý phu nhân nói quần áo cô cho tôi đều rất đắt...."

"Cho ngươi thì mặc, đắt cái gì đắt, ta không muốn lại nhìn tới ngươi mặc quần áo như thế" Thì ra Phương Ngôn lại mặc quần áo vốn có của nàng, tuy Phó Tình có thể hiểu được ý nghĩ của Phương Ngôn, nhưng cô muốn nhìn thấy Phương Ngôn mặc quần áo cô cho, cô muốn nhìn thấy tất cả trên người Phương Ngôn đều là của cô

"Nga..." Vẫn may quần áo Phó Tình cho nàng cũng có thể giặt bằng máy, nếu không mình không phải rất nhanh sẽ không y phục mặc rồi.

"Báo của mỗi ngày ngươi rảnh rỗi cũng có thể nhìn, tiếp thu một chút dữ liệu mới cũng là việc ngươi nên làm" Báo của Phó Tình đều là từ nước ngoài chuyển phát nhanh đến, mặc dù không có nhanh như internet, thế nhưng so với xem ti vi phải nhanh rất nhiều

"Đều là anh văn, tôi năng lực phân tích có hạn" Phương Ngôn không phải chưa từng xem, nhưng không phải hoàn toàn có thể xem hiểu, cho nên nàng liền từ bỏ

"Chào đại tiểu thư" Tiểu Vũ thấy được mặt sau của Phó Tình, cư nhiên Phương Ngôn đi theo ăn mặc chính trang, trong tay nhấc theo túi laptop. "Chào Phương tiểu thư"

"Chào Tiểu Vũ" Phương Ngôn mỉm cười hướng về tiểu Vũ gật đầu lấy lòng, vẫn may nàng ở phía sau Phó Tình, nếu không Phó Tình thấy được lại muốn tức giận

Phó Tình thấy được Phương Ngôn kéo ra cửa ghế phụ xe, "Ngồi phía sau, ngươi ngồi ở chỗ đó, để tiểu Vũ ngồi chỗ nào?"

Tiểu Vũ giúp Phó Tình mở ra cửa xe, sau khi đợi Phó Tình lên xe đóng kỹ cửa xe, đi tới một bên khác giúp Phương Ngôn mở cửa xe. Phương Ngôn chỉ đành đóng cửa xe của ghế phụ, lên xe cùng Phó Tình ngồi cùng một chỗ

Phương Ngôn lần đầu tiên đến Phó thị, lần đầu tiên đến văn phòng của Phó Tình, lần đầu tiên thấy được trạng thái làm việc của Phó Tình, tất cả lần đầu tiên cũng làm cho nàng rất chấn động

Cao ốc làm việc của Phó thị tọa lạc tại đoạn đường phồn hoa của trung tâm thành phố, Phó Tình ở cửa lớn cao ốc xuống xe, Phương Ngôn vội vã xuống xe đuổi tới

Ở cửa thang máy Phó Tình không nhúc nhích, nàng cũng ngây ngốc đứng phía sau của cô, nhìn tiểu Vũ lấy ra một tấm thẻ quẹt lên máy quẹt thẻ một cái, mở ra một cửa thang máy, thì ra đây là thang máy chuyên môn của Phó Tình. Phải nói là thang máy chuyên môn của đổng sự trưởng, bởi vì đây là phụ thân của Phó Tình Phó Uyên vì chính mình cố ý bố trí. Nút bấm tầng trệt của thang máy nói cho nàng biết, cao ốc có 39 tầng, văn phòng của Phó Tình đương nhiên là ở tầng cao nhất

Đến tầng 39 cửa thang máy mở ra, thì thấy được một gương mặt xem như là quen, Vương Mân rất kinh ngạc lại thấy được Phương Ngôn theo Phó Tình đồng thời lại đây, "Chào đổng sự trưởng, Phương Ngôn đã lâu không gặp"

"Chào Vương tiên sinh" Đối với Vương Mân, Phương Ngôn vẫn là rất cảm kích hắn, là hắn giúp mình xử lý tốt hậu sự của ba mẹ

"A, mới mấy ngày thời gian thì khách khí như vậy, cô nên gọi tôi anh Mân" Lạnh... Làm sao đột nhiên lạnh như thế, mới vừa rồi còn cảm thấy vừa vặn

Phó Tình dùng ánh mắt đông chết người nhìn Vương Mân, "Gọi ngươi tới đi làm, hay là gọi ngươi tới tán gẫu ôn chuyện cũ?"

Vương Mân không dám nói nữa, len lén liếc Phương Ngôn một chút, Phương Ngôn hôm nay mặc như thế, còn khá vui tai vui mắt. Tiểu Vũ mẫn cảm liếc mắt nhìn Phương Ngôn, nhíu mày một cái

Phương Ngôn theo Phó Tình đi vào văn phòng cô, văn phòng thật lớn... Thật xa hoa. Cùng với thư phòng của Phó Tình kỳ thực phong cách trang trí gần như nhau, chỉ là giá sách đã biến thành tủ chứa đồ, bên trong đầy cặp văn kiện

"Đem laptop ngươi mở ra, để Vương Mân đi in" Phó Tình vừa vào văn phòng, lập tức tiến vào trạng thái làm việc của cô, băng sơn nữ vương bắt đầu phát hiệu lệnh

"Vâng, Phó tiểu thư" Phương Ngôn cảm thấy ở công ty Phó Tình gọi cô tiểu thư, hình như có chút quái quái, cho nên lại tự chủ trương thêm vào họ. Thấy được ánh mắt thưởng thức của Phó Tình, Phương Ngôn biết mình cuối cùng làm chuyện tốt rồi

"Đổng sự trưởng, đây là hợp đồng ngày hôm qua nghĩ xong, mời cô xem qua. Còn có đây là tư liệu hạng mục chiều hôm qua đưa lên, chờ cô phê chuẩn" Vương Mân trước tiên đem tập tin ngày hôm qua Phó Tình chưa kịp xử lý để tới trước mặt cô, lấy thêm ra máy tính bên người đi in kế hoạch của Phương Ngôn. Ồ, cái laptop này rất quen mắt, đây không phải mình mua sao? Hóa ra Phó Tình là giúp Phương Ngôn mua a

Phó Tình thấy được tiểu Vũ còn đứng ở cửa, biết hắn đang chờ mình dặn dò. "Tiểu Vũ, 12 giờ chuẩn bị cơm trưa, hai phần"

Tiểu Vũ và Vương Mân đều rời phòng làm việc, Phó Tình nhìn Phương Ngôn còn đứng. "Ngươi tới đây, đây là tư liệu hạng mục mới. Ta không phải muốn ngươi viết kế hoạch, mà là muốn ngươi xem hạng mục này có thể được, sau đó nói cho ta biết đáp án. Cái này cũng là một người ưu tú trù hoạch chắc học được, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng"

Phương Ngôn đi tới nhận lấy văn kiện trong tay Phó Tình, Phó Tình rất muốn đi mở ra dưới cổ áo kia của Phương Ngôn, hai cái nút cài kia, muốn thấy được xương quai xanh xinh đẹp lại gợi cảm của nàng. Thế nhưng nơi này là văn phòng, tuy hôm nay chỉ có Vương Mân theo chính mình tăng ca sẽ đi vào, thế nhưng cô không muốn để cho bất luận người nào thấy được một mặt gợi cảm của Phương Ngôn. Hơn nữa quan trọng nhất là, như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng chính mình, cô sẽ phân tâm

Hết chương 21