Chương 23: Bọn họ là người thân chứ không phải người yêu

Có trời mới biết khi Kiều Noãn nghe được tên Kiều Ôn Từ, trái tim đều bị dừng nửa nhịp.

Nhưng lại nghe được bạn gái gì đó, lập tức như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.

"Bạn gái gì?" Kiều Noãn hỏi.

Hoàng Sa Vũ vỗ đùi một cái: "Quả nhiên cậu biết Kiều Ôn Từ, buổi sáng ngồi xe của anh ấy tới có phải là cậu hay không!"

Kiều Noãn: "..."

Cô thật sự không nghĩ tới Hoàng Sa Vũ lúc này còn lừa cô, bình thường người mà không biết Kiều Ôn Từ, khi nghe được lời của Hoàng Sa Vũ, khẳng định sẽ hỏi Kiều Ôn Từ là ai trước.

Mà cô thì không, cô hỏi bạn gái gì trước.

"Đúng là buổi sáng mình ngồi xe của anh ấy đến trường."

Nhưng mình không phải bạn gái anh ấy.

Lời sau còn chưa kịp nói ra miệng, đã bị Hoàng Sa Vũ cắt đứt: "Vậy sao hôm qua mình hỏi cậu, cậu nói không biết anh ấy."

Kiều Noãn: "Hả?"

Hôm qua cô ấy có hỏi sao?

Kiều Noãn vắt hết óc hồi tưởng lại một chút: "A, cậu nói hội trưởng hội học sinh kia sao?"

Hoàng Sa Vũ gật đầu.

Kiều Noãn: "Kiều Ôn Từ là hội trưởng hội học sinh? Mình không biết."

Chẳng trách anh lại bảo cô đén phòng nghỉ hội học sinh vào buổi trưa.

Hoàng Sa Vũ: "Thì ra vấn đề nảy sinh ở đây."

Thật ra cô ấy có rất nhiều chuyện suy nghĩ bát quái, ví dụ như anh ấy và cậu ấy có quan hệ gì, tại sao lại ngồi xe của anh ấy đến trường, nhưng ngẫm lại, người ta vừa chuyển trường tới đây, cũng chẳng quá quen thuộc với cô ấy, hỏi như vậy hình như không thích hợp lắm.

Cuối cùng, Hoàng Sa Vũ chỉ có thể khéo léo hỏi: "Cậu có quen anh ấy không?"

Kiều Noãn nghiêm túc suy nghĩ một chút vấn đề này, do dự nói: "Cũng không tính đi."

Cô và anh trai mười hai năm không gặp, nói rất quen thật đúng là không tính là quen, không biết sở thích của đối phương thích cái gì ghét cái gì, nhưng nói không quen, tối hôm qua bọn họ đều đã làm như vậy, hình như cũng không thể nói không quen.

Quan trọng nhất là, Kiều Noãn không dám đơn phương nói mình và anh có quen biết, chẳng may trả lời khiến Kiều Ôn Từ nghe thấy, chọc anh bất mãn thì làm sao bây giờ?

Hoàng Sa Vũ không nhận được tin tức mình muốn, mặc dù trong lòng ngứa ngáy muốn chết, nhưng cũng không tiếp tục truy vấn.

Bạn học bên cạnh đợi nửa ngày không đợi được một câu trả lời có ích, thấy Hoàng Sa Vũ không tiếp tục hỏi, chính mình nhịn không được: "Cho nên cậu và Kiều Ôn Từ rốt cuộc là quan hệ gì?"

Kiều Noãn không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, Kiều Ôn Từ hình như không thèm để ý bị người khác phát hiện quen biết với cô ở trường, nhưng trước đó lại không cho phép cô gọi anh là anh trai ở trường, cô thật đúng là không tìm được vị trí của mình.

Không đợi cô nghĩ ra câu trả lời như thế nào, cửa phòng học "phanh" một cái bị đá văng ra, Quý Úc "vèo" một cái chạy vào, khϊếp sợ nhìn Kiều Noãn: "Trên diễn đàn đều nói cậu và Kiều Ôn Từ hẹn hò?"

Kiều Noãn: "Không đâu."

Quý Úc thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi."

Hoàng Sa Vũ nhíu mày: "Sao cậu còn thở phào nhẹ nhõm? Chẳng lẽ..."

Bạn học chung quanh lập tức theo lời Hoàng Sa Vũ mà phát ra thanh âm ồn ào với Quý Úc: "À~~~~~"

Quý Úc "chậc" một tiếng: "Các cậu nghĩ đi đâu vậy, mình chỉ đơn thuần cảm thấy Kiều Ôn Từ không xứng với cậu ấy mà thôi."

Hoàng Sa Vũ: "Anh ấy không xứng thì cậu xứng sao?"

Quý Úc: "Haiz không phải, sao cậu cứ kéo mình vào vậy, thật không phải ý này."

Quý Úc: "Mình thừa nhận, Kiều Ôn Từ đẹp trai học giỏi, lại là hội trưởng hội học sinh, nhưng các cậu nhìn bộ dạng mềm mại này của Kiều Noãn, lại nhìn bộ dáng Kiều Ôn Từ, sợ là bị ăn sạch sẽ còn giúp người khác đếm tiền."

Kiều Noãn đêm qua thiếu chút nữa bị ăn sạch sẽ:

Vậy mà không cách nào phản bác.

Hoàng Sa Vũ cũng không biết vì sao lại đối đầu với Quý Úc, lại hỏi: "Vậy ngộ nhỡ Kiều Noãn thích anh ấy, cậu ấy cam tâm tình nguyện thì sao."

Quý Úc: "Vậy vạn nhất Kiều Ôn Từ không phải thật lòng đâu."

Hoàng Sa Vũ hiểu, cậu ta chính là có ý kiến đối với Kiều Ôn Từ.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng, bọn họ từ tiểu học đã học cùng trường với Kiều Ôn Từ, từ khu tiểu học đến sơ trung rồi đến cao trung, Quý Úc luôn bị Kiều Ôn Từ đè lên một đầu, đặc biệt là Kiều Ôn Từ cao hơn cậu ấy một lớp, các thầy cô đều thích nói một câu như vậy: Kiều Ôn Từ khóa trước thế nào, thì em cũng phải cố gắng được như thế ấy.

Thời gian lâu dài, cũng khó trách Quý Úc vừa nhắc tới Kiều Ôn Từ liền tâm lý vặn vẹo.

Hoàng Sa Vũ vỗ vỗ bả vai Quý Úc, nói: "Nhiều năm như vậy vất vả cho cậu rồi."

Quý Úc: ?

Kiều Noãn mỉm cười nhìn hai người trước mặt cãi nhau như giống như ngày hôm qua, tâm tư đã sớm bay đến bên Kiều Ôn Từ.

Không biết khi anh trai biết tin đồn vô lý này lan truyền trong khuôn viên trường, có tức giận hay không?

Sau khi ăn trưa xong, các học sinh có hơn một giờ nghỉ trưa.

Không có yêu cầu bắt buộc phải nghỉ ngơi trong lớp học, sân chơi hay bãi cỏ đều có thể ở lại.

Kiều Noãn thừa dịp Hoàng Sa Vũ và Quý Úc không chú ý, len lén chạy qua phòng nghỉ của hội học sinh.

Buổi sáng khi cô tập thể dục, cô đi qua sơ đồ trường học và ghí nhớ vị trí phòng nghỉ của hội học sinh, cho nên hầu như không đi nhầm đường, Kiều Noãn liền đến cửa phòng nghỉ hội học sinh.

Không thể không nói, giáo dục của trường này là thứ Kiều Noãn chưa từng thấy qua.

Giống như trường học trước đây của cô, chưa cần đề cấp đến việc có hội học sinh hay phòng nghỉ nào đó, tất cả học sinh đều không có khả năng vượt trội hơn giáo viên, cho dù là lớp đầu tiên.

Mà trường này so với quản lý quân sự hóa, càng phóng túng tự do hơn, điểm này cũng có quan hệ với việc phần lớn học sinh đều là nhà có tiền, bọn họ cho dù học tập không tốt cũng có thể bỏ tiền ra nước ngoài.

Kiều Noãn thật lòng cảm thấy mình có thể đến trường này thật tốt quá, cho tới bây giờ cô chưa từng cảm nhận được bầu không khí tự do tự tại như vậy.

Quan trọng nhất chính là, trường này có anh trai.

Kiều Noãn nhẹ nhàng gõ cửa phòng nghỉ, nghe được tiếng bước chân từ xa đến gần cửa.

Cô vội vàng cúi đầu nhìn quần áo của mình có lộn xộn hay không, không đợi cô sửa sang lại vạt áo, cửa đột nhiên mở ra, một bàn tay đột nhiên vươn ra kéo cô vào.

Kiều Noãn lảo đảo một chút, theo bản năng muốn giãy dụa, lại ngửi thấy mùi quen thuộc trên người người tới, thoáng chốc làm cho cô buông lỏng cảnh giác.

"Anh" Kiều Noãn vừa há miệng, đã bị Kiều Ôn Từ đặt lên tường hôn như phát tiết.

Kiều Noãn thuận theo nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên phối hợp với nụ hôn của anh trai, tay nắm chặt quần áo anh trai kéo anh về phía mình, làm nụ hôn này thêm sâu.

Sự nóng nảy của Kiều Ôn Từ rất nhanh đã được Kiều Noãn thuận theo trấn an, sau khi buông cô ra, đặt mặt lên vai cô nói: "Em nói với bọn họ là em không quen biết anh."

Lúc này Kiều Noãn mới hiểu được tại sao Kiều Ôn Từ đột nhiên bị như vậy.

"Em không biết trả lời thế nào, anh không cho em gọi anh là anh trai ở trường." Kiều Noãn ủy khuất chết đi được, rõ ràng lời nói đều là anh nói, cuối cùng giống như cô đã làm sai.

Kiều Ôn Từ ôm cô không nói gì, một hồi lâu mới buông cô ra.

Biểu tình của Kiều Ôn Từ vẫn lạnh như băng, chỉ có đôi môi vừa mới bởi vì hôn môi mà hơi ướŧ áŧ nên phá vỡ một tia lạnh như băng.

Buổi sáng khi anh biết được Kiều Noãn nói với người khác là không quen biết anh, luồng khí tức trong l*иg ngực gần như muốn nổ tung.

"Cho em gọi là anh trai, em có thể nói cho bọn họ biết em và anh thân mật đến mức nào." Kiều Ôn Từ kéo cô lên sofa trong phòng nghỉ, trực tiếp đặt cô dưới thân mình, ôm chặt cô nói: "Cách cái tên Quý Úc kia xa một chút, anh nhìn khó chịu."

Kiều Noãn ôm anh lại, cười cong con ngươi lên: "Được."

"Sau này giờ nghỉ trưa đều tới đây, nơi này có sô pha ngủ thoải mái một chút." Kiều Ôn Từ nói.

Kiều Noãn tiếp tục gật đầu đáp ứng.

"Anh ôm em ngủ." Kiều Ôn Từ lại nói.

Kiều Noãn trực tiếp rụt vào trong cùng sô pha để lại chỗ cho anh.

Kiều Ôn Từ nhìn chằm chằm cô một lúc rồi hỏi: "Em có trách anh không?"

Kiều Noãn: "Cái gì?"

"Con đường này của chúng ta, không dễ đi, rất khó đi, sẽ không có người chúc phúc, sẽ chỉ bị người khác chọc vào xương sống." Kiều Ôn Từnói.

Kiều Noãn to gan hỏi: "Anh, vậy bây giờ chúng ta có quan hệ gì?"

Kiều Ôn Từ nhìn cô không nói gì.

Kiều Noãn ngẩng đầu lên hôn lên cằm anh, mềm nhũn làm nũng: "Anh."

Kiều Ôn Từ cúi đầu ngậm lấy môi cô: "Quan hệ như vậy, là anh trai em gái, là tình nhân, là người yêu, là quan hệ tương lai mỗi ngày đều sẽ trải qua cùng nhau."

"Nụ hôn đầu tiên của anh đều là của em, đêm đầu cũng sẽ là của em."

Kiều Noãn bị hai chữ "đêm đầu" làm náo đỏ mặt, vùi vào trong ngực anh lẩm bẩm không nói lời nào.

Thật kỳ lạ.

Bọn họ rõ ràng gặp mới gặp lại chỉ có hai ba ngày, tình cảm nồng đậm từng không biết phóng thích như thế nào này, lại được phóng thích toàn bộ vào người đối diện này.

Bọn họ là người thân.

Bây giờ là người yêu.

Kiều Ôn Từ thích quan hệ như vậy, cùng chảy dòng máu giống nhau, có quan hệ thân mật hơn bất kỳ đôi tình nhân nào.

Sẽ không giống như ba mẹ họ nói ly hôn liền ly hôn, sau khi ly hôn ngay cả quan hệ với người xa lạ cũng không bằng, cũng sẽ không giống như khi còn bé nói bị tách ra là bị tách ra, bởi vì anh đã trưởng thành, có thể tự mình lựa chọn.

Kiều Ôn Từ cô đơn mười hai năm, cuối cùng cũng biết điều anh vẫn luôn khát vọng là gì.

"Anh." Kiều Noãn bị Kiều Ôn Từ ôm sát vào thân thể, ngay từ đầu còn chưa có cảm giác gì, đột nhiên đã bị thứ dưới thân chống đỡ.

Anh trai cứng.

Kiều Noãn có chút không biết làm sao, hiện tại đây là ở trường mà!

Lại nói vừa rồi đầu óc cô nóng lên không kịp phản ứng, hiện tại cô lại cùng anh trai ôm nhau nằm trên một chiếc ghế dài ở trường.

Nếu bị người khác phát hiện tuyệt đối sẽ xong đời đi!

Kiều Ôn Từ hướng về phía trước chọc cô một chút: "Cảm nhận được?"

Kiều Noãn bây giờ đâu còn bận tâm đến chuyện này, vội vàng ngẩng đầu hỏi: "Đóng cửa chưa? Cửa có khóa trái không?"

Kiều Ôn Từ nhìn bộ dáng kinh hoảng thất thố của muội muội mình, khẽ cười một tiếng: "Yên tâm, anh cũng sẽ không để cho người khác nhìn thấy bộ dáng này của em."

Mềm mại nhu thuận như vậy, chỉ có thể để một mình anh nhìn.

"Nhưng đây là trường học." Mặt Kiều Noãn đều đỏ thấu.

Kiều Ôn Từ vốn không chuẩn bị làm cái gì, bị cô thẹn thùng nhìn như vậy, nhất thời cũng có chút nhịn không được.

"Hôn nó có được không?" Kiều Ôn Từ thấp giọng khẽ dỗ dành hỏi.

Nội tâm Kiều Noãn giãy dụa do dự trong chốc lát, cuối cùng lựa chọn anh trai: "Được."

Thời gian nghỉ trưa hơn một tiếng đồng hồ, trên sô pha trong phòng nghỉ hội học sinh, Kiều Ôn Từ bắn vào miệng Kiều Noãn một lần.

Một học kỳ kế tiếp, Kiều Ôn Từ và Kiều Noãn vẫn duy trì quan hệ không chọc thủng tầng cuối cùng, nhưng mỗi ngày đều tìm cơ hội len lén ôm nhau làm các loại quan hệ thân mật.