Chương 24: Ăn dấm!

Tháng mười một là đại hội thể thao mùa thu của Học viên tư thục S, quy mô tương đối lớn, khuôn viên trường mở cửa cho công chúng và mời các vị phụ huynh đến xem, lực lượng an ninh gấp mười lần bình thường.

Có thể nói, cả trường không có góc vắng người.

Kiều Noãn không đăng ký tham gia hạng mục nào, nhưng Hoàng Sa Vũ và Quý Úc đều đã đăng ký, cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên khán đài trông cặp sách giúp hai người này.

Nói là cặp sách, bên trong mở ra tất cả đều là các loại đồ ăn vặt.

Trên tay Kiều Noãn mở một gói khoai tây chiên, cô gặm khoai tây chiên rột rột như Hamster nhỏ, tầm mắt thì không ngừng nhìn về phía đài chủ tịch bên cạnh.

Anh trai cô đang ở đó.

Kiều Ôn Từ cũng không đăng ký tham gia bất kỳ hạng mục nào, bởi vì anh là phóng viên của đại hội thể thao lần này, phụ trách ngồi trên bục chủ tịch đọc những lời cổ vũ mà mọi người viết cho các bạn cùng lớp.

Trên sân thể dục đều quanh quẩn âm thanh trầm thấp có từ tính của Kiều Ôn Từ, giọng nói rõ ràng giống như một phát thanh viên truyền hình, làm tai người nghe tê dại.

Tất nhiên, ngoài Kiều Ôn Từ, còn có một cô gái khác phối hợp với anh ấy, cùng nhau phụ trách phát sóng.

Hai người anh một tờ giấy, tôi một tờ giấy đọc, cách một thời gian sẽ nghỉ ngơi vài phút uống nước hoặc đi vệ sinh.

Kiều Noãn chuyển đến trường này hơn hai tháng, dưới Hoàng Sa Vũ mưa dầm thấm đất, cũng quen biết hoa khôi lớp 11-3, người đẹp tên cũng dễ nghe, tên là Giang Niệm Yên.

Nhưng Kiều Noãn không thích cô ta, lý do rất đơn giản, nữ sinh này thích Kiều Ôn Từ.

Tuy rằng quan hệ giữa cô và Kiều Ôn Từ không thể nói với người ngoài, nhưng ở trong lòng cô đã coi anh trai là vật riêng của mình, cô chỉ còn lại anh trai, vậy mà còn có người nhìn trộm anh.

Đặc biệt là từ sau khi thân phận Kiều Noãn là em gái của Kiều Ôn Từ truyền ra ngoài, Giang Niệm Yên bắt đầu tiếp cận cô.

Kiều Noãn biết cô ta không có ác ý, nhưng Kiều Noãn chính là không có biện pháp chịu đựng được việc cô ta thích anh trai mình lại không có lập trường lên tiếng ngăn cản, hơn nữa sau khi mình hết lần này đến lần khác cự tuyệt việc mai mối cho hai người, Giang Niệm Yên liền khắp nơi nói xấu cô.

Người đẹp thì sao, tâm là xấu.

Kiều Noãn vẫn chưa từng nói chuyện này với Kiều Ôn Từ, bởi vì cô cảm thấy mỗi ngày Kiều Ôn Từ ngoại trừ lên lớp còn phải phụ trách hội học sinh cũng đủ bận rộn rồi, có đôi khi buổi trưa cô nghỉ ngơi ở phòng nghỉ của hội học sinh, đều có thể nhìn thấy Kiều Ôn Từ đang xử lý các loại công việc, buổi tối về nhà mới có chút thời gian ôm cô nghỉ ngơi.

Cô không muốn vì chuyện của người không liên quan mà quấy rầy Kiều Ôn Từ nghỉ ngơi.

Nhưng ghen tuông của cô thật sự quá lớn, có đôi khi buổi tối sẽ cố ý quấn lấy anh hôn thêm vài lần.

Kiều Ôn Từ có nhận thấy được cảm xúc của cô hay không cô không biết, cô chỉ biết mình hiện tại đã coi khoai tây chiên trong tay như Giang Niệm Yên mà răng rắc nuốt xuống bụng!

Ngồi gần anh trai cô như vậy làm gì!

Anh trai cô cũng vậy, cũng không biết kéo ra chút khoảng cách sao!

Giang Niệm Yên vậy mà còn nở nụ cười với anh trai mình!

A a a a a, Kiều Ôn Từ vậy mà lại có tâm tình tốt đang nói chuyện với cô ta!

Kiều Noãn còn muốn nổ dấm, động một chút liền đi bổ não suy nghĩ xem hai người này tương tác có ý nghĩa gì, càng não bổ ghen càng lớn, cuối cùng phiền não đến mức ăn hết toàn bộ gói khoai tây chiên.

Hoàng Sa Vũ vừa tham gia nhảy xa một vòng chạy về, nhìn thấy vẻ mặt Kiều Noãn không vui, nhíu mày: "Ai chọc cậu vậy Kiều đại tiểu thư, sao lại tức giận vậy?"

Hoàng Sa Vũ từ khi biết Kiều Noãn là em gái của Kiều Ôn Từ, thường xuyên dùng xưng hô như Kiều đại tiểu thư trêu chọc cô.

Trước kia Kiều Noãn chưa bao giờ nói xấu người khác sau lưng, nhưng lần này thật sự là nhịn không được, dời vị trí hai cái đến bên cạnh Hoàng Sa Vũ, tố cáo: "Cậu xem nữ sinh kia cách anh trai mình gần như vậy!"

Hoàng Sa Vũ nghiêng đầu nhìn, vui vẻ: "Trách không được Quý Úc nói cậu là anh khống, khoảng cách này cậu cũng không tiếp nhận được?"

Kiều Noãn thầm nghĩ trong lòng: khoảng cách giữa hai người bọn họ dưới 50m là cô không thể tiếp nhận!

Cô không thể nào nhìn hai người này " Mắt đi mày lại"!

Quý Úc vừa mới tham gia xong một hạng mục trở về, cậu ấy báo danh tham gia hoàn toàn là góp đủ số lượng, trên cổ đeo một chiếc khăn quàng cổ bước đi, thoáng cái từ phía trên nhảy xuống ngồi xuống bên kia Kiều Noãn: "Nói chuyện gì vậy?"

Hoàn toàn ngăn cản hướng Kiều Noãn nhìn về phía Kiều Ôn Từ.

Tâm tình của Kiều Ôn Từ vốn rất tốt, dư quang của anh sẽ thỉnh thoảng quét về phía vị trí của Kiều Noãn, khi nhìn thấy cô nhìn mình, tâm tình càng tốt hơn.

Lúc tâm tình tốt, Kiều Ôn Từ vẫn rất vui vẻ nói chuyện phiếm với người khác, đặc biệt là cô gái bên cạnh rất chủ động dời đề tài đến trên người Kiều Noãn, khiến anh nhịn không được muốn đáp lại hai câu.

Ai biết chờ anh nhìn qua lần nữa, Kiều Noãn đã không để ý tới anh nữa, dư quang của anh quét qua vài lần, cũng không thấy cô nhìn qua nữa.

Kiều Ôn Từ có chút mất hứng, sự mất hứng này khi nhìn thấy Quý Úc ngồi bên cạnh cô lại càng sâu, đặc biệt là không biết tiểu tử này nói cái gì thế nhưng lại chọc Kiều Noãn cười.

Giang Niệm Yên còn không biết tâm tình của Kiều Ôn Từ đột nhiên hạ thấp xuống đáy cốc, vừa nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của Kiều Ôn Từ đối với mình rất tốt, liền cảm thấy mình có hi vọng, cao hứng đưa một khối đường qua, cố ý không tắt mạch, nói: "Ôn Từ, ăn đường không? Anh thích hương vị này mà."

Đây là điều khi lần đầu tiên cô ta tiếp cận Kiều Noãn, Kiều Noãn nói với cô ta.

Sau đó cô ta lại nghĩ đến việc tiếp cận Kiều Noãn, nhưg luôn bị thái độ không nóng không lạnh ngăn cản trở về.

Giang Niệm Yên nghĩ nếu không phải Kiều Noãn là em gái của Kiều Ôn Từ, cô ta mới lười nịnh bợ cô!

Nhưng cô ta không tức giận, bởi vì chỉ cần cô ta và Kiều Ôn Từ ở cùng một chỗ, Kiều Noãn phải gọi cô ta là chị dâu!

Vì thế gần như cả sân thể dục đều nghe được câu nói mang theo ôn nhu mềm mại của Giang Niệm Yên nói với Kiều Ôn Từ.

Quan trọng nhất là, Giang Niệm Yên gọi anh là Ôn Từ!?

Mọi người đều bị sốc.

Kiều Noãn cũng khϊếp sợ, nhưng cô và Kiều Ôn Từ bị Quý Úc cản gắt gao, cô lại không thể đứng lên nhìn, vậy quá cố ý.

Sau đó, cô nghe Kiều Ôn Từ lạnh lùng nói: "Tôi không thích ăn kẹo, còn nữa, đừng gọi tôi thân thiết như vậy."

Sau khi nói xong câu đó, Kiều Ôn Từ liền cất một xấp giấy trên tay đặt vào trong hộp, đứng dậy rời đi.

Mặt Giang Niệm Yên lúc đỏ lúc trắng, trước mặt phụ huynh học sinh ở sân thể dục mà làm mặt mũi mất sạch sẽ, mấu chốt là, lời anh nói cũng không chưa tắt mic!

Giang Niệm Yên không rõ mình sai ở một bước nào, rõ ràng lúc trước bầu không khí của hai người còn rất tốt, cô ta liền hỏi có muốn ăn đường hay không, cho dù không thích ăn thì khuôn mặt kia cũng không đến mức lập tức thối như vậy chứ!

Quả thực là nhấc tảng đá đập chân mình, Giang Niệm Yên dám khẳng định, chỉ cần cô ta vừa rồi không mở mic, dựa theo tính tình Kiều Ôn Từ cũng sẽ không mở mic cố ý đánh vào mặt cô ta.

Kiều Noãn không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi Kiều Ôn Từ đứng lên đi về phía sau, cô đã thành công xuyên qua thân thể Quý Úc nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo của đối phương.

Không biết chuyện gì xảy ra, trong lòng Kiều Noãn theo bản năng có chút thấp thỏm.

Chính là cái loại cảm giác rõ ràng mình cái gì cũng không làm, nhưng không hiểu sao lại giống như mình làm sai cái gì.

Vì thế Kiều Noãn nói với đám người Hoàng Sa Vũ, rồi vô cùng tự giác đi theo phía sau anh trai.