Chương 22: Sáu cách dưỡng thành si hán (4)

“Này này này, nhìn lâu thế!” Tống Bách Ngạn bất mãn dùng tay ngăn trở tầm mắt nhìn chằm chằm của cô đối Thời Dư đang tiến vào phòng học, “Cậu nhìn hắn chăm chú như vậy làm gì, tôi đẹp trai như vậy cậu còn chưa ngắm đủ à?”

Nam nhân thật biết tự luyến.

Bùi Ngôn hạn hán lời hất bay tay hắn ra, xoay người đi vào trong lớp ngồi về chỗ, cô không trả lời Tống Bách Ngạn càng không thuận theo mà buông tha, ở phía sau điên cuồng cầm bút chọt chọt sau lưng cô: “Này, cậu đừng tưởng rằng không trả lời liền có thể tránh được nha! Mau nói, tôi và Thời Dư ai đẹp trai hơn, cậu nếu không nói đêm nay tôi liền qua nhà cậu... cưỡиɠ ɠiαи cậu!”

Ba từ cuối cùng hắn hạ giọng ghé vào sau tai nàng nói, thanh âm rất nhỏ nhưng Giang Việt đột nhiên nhìn lại phía bọn họ.

Bùi Ngôn ở trong lòng trợn tròn mắt, nam sinh đáng thương hề hề như cún nhỏ mắc mưa chạy đâu rồi, mệt cô còn nghĩ rằng Tống Bách Ngạn thời cao trung quá ngây thơ, kết quả ----- hóa ra người tùy thời động dục bản tính vốn không đổi được!

Bùi Ngôn xoay người lại, thanh âm trầm trầm uy hϊếp hắn: “Tống Bách Ngạn, cậu nếu lại ở nơi công cộng nói loại chuyện này, tôi sẽ báo cảnh sát tới bắt cậu nha.”

“Được!” Tống Bách Ngạn rất thông minh mà làm cái động tác kéo khóa miệng, “Cậu yên tâm, về sau tôi chỉ lén nói cho cậu nghe!”

... Bệnh tâm thần.

Bùi Ngôn trừng hắn, liếc mắt một cái xoay người sang chỗ khác.

Bạn cùng bàn của Tống Bách Ngạn, Tông Tử Trạch là một trạch nam, thời gian mỗi ngày lên lớp đều dùng để lén đọc truyện tranh không quản nhân thế, lần đầu bị tiếng cười của Tống Bách Ngạn kéo về thế giới hiện thực.

Hắn nhìn bạn ngồi cùng bàn của mình, giáo thảo được nữ sinh toàn khối hoan nghênh nhất giờ đang ghé mặt vào bàn cười đến nhộn nhạo xán lạn, hắn thiếu chút nữa nổi hết da gà lên.

“Thằng này làm cái gì mà biểu tình như đang phát xuân, ghê vcl.”

Tống Bách Ngạn che miệng ngu ngốc cười: “Cô ấy phát giận, bộ dáng vờ hung dữ trừng người khác thật sự quá đáng yêuuu...”

_____________

Anh cũng đáng yêuuuu :3