Quyển 1 - Chương 21

Say mê, chất độc mà Hạ Đế bị trúng. Phát hiện tại tẩm cung Đức Phi. Người tra ra là người luôn thiết diện vô tư Hoắc Khải, ai mà không biết ngoài trừ tiên đế, không ai có thể mua được Hoắc Khải.

Thái y cầm son phấn cùng với "say mê" trở về Thái y viện, Hoắc Khải đương nhiên cũng đi theo.

"Phong tỏa Vân Hi cung, không cho người ngoài đến gần. Hạ tài nhân, mời về cung của mình." Hoắc Khải tuy rằng thiết diện, nhưng cũng không phải người bảo thủ, dù Hạ Tử Mặc ở đây, thế nhưng cũng không thể cho rằng nàng là đồng đảng, lúc này để nàng hồi cung là tốt nhất.

Đến lúc này Hạ Tử Mặc mới cảm thấy trút được tảng đá đè nặng trong lòng.

Trở lại Vân Hi cung, Hạ Tử Mặc cũng không thoát khỏi một thân mồ hôi lạnh. Viên Tinh Dã có ý muốn nàng tùy tiện đặt hầu bao ở nơi nào đó trong Vân Hi cung, thế nhưng vì không để Đức phi phát hiện đem bỏ, nên ngày nào nàng cũng phải đến Vân Hi cung, mãi cho đến khi nghe nói Hạ Đế có chuyện, mới đặt hầu bao lên bàn trang điểm của Đức phi.

Sau đó quay lại Vân Hi cung lần nữa, một là vì phòng ngừa hầu bao bị tìm thấy, hai là để Đức Phi chủ động lấy ra son phấn. Trước khi đi, nàng đương nhiên có nghe nói Hoắc Khải sắp đến Vân Hi cung, tuy rằng chỉ cần bị phát hiện vậy thì coi như đại công cáo thành, thế nhưng Hạ Tử Mặc không thể đánh cược.

Lỡ như đều không ai đi chú ý làm sao bây giờ?

Bây giờ cuối cùng cũng coi như là hoàn thành chuyện người ấy giao cho mình. Nàng vừa lo lắng lại vừa sốt ruột, chỉ là lẳng lặng chờ đợi tin tức.

Lúc này ở Trường Xuân cung, Viên Tinh Dã nghe nói Hoắc Khải đi Vân Hi cung, lúc đó Hạ Tử Mặc cũng có mặt, trong lòng không khỏi sốt sắng. Tuy rằng không hiện ra trên nét nặt, nhưng tách trà trong tay bể nát, nước đổ ướt người.

"Còn không qua đây thu dọn." Lạc Nhạn nói với thị nữ đứng bên. Cung nữ vội tới thu dọn, Viên Tinh Dã nghe Lạc Nhạn quát một tiếng mới giật mình. Cung nữ vội vàng thu dọn, Lạc Nhạn thừa lúc không có ai ở đây, mới nói: "Tướng quân không cần lo lắng, Hạ tài nhân tự nhiên có cách."

Viên Tinh Dã lộ ra một nụ cười khổ, "Vốn là chuyện của ta, lại khiến cho Tử Mặc dấng thân vào hiểm cảnh." Lần kia trúng độc cũng vậy, lần này cũng vậy, Tử Mặc! Tử Mặc! Ta có tài cán gì khiến nàng có thể vì ta như vậy chứ?

"Hạ tài nhân tài trí hơn người, nhất định sẽ không sao."

Viên Tinh Dã đứng dậy, "Chúng ta đi gặp Hoàng thượng."

Hạ Đế trúng độc, tự nhiên chuyện đại sự, bất luận Hạ Đế có muốn truy cứu hay không, các đại thần đều không cho phép việc trôi qua như vậy, coi như Hạ Đế không đồng ý, cũng không thể không nghe ý kiến của đại thần. Đại thần nhất trí đề cử Hoắc Khải điều tra, sau đó liền có một màn Hoắc Khải tra ra Vân Hi cung.

Lúc Viên Tinh Dã cầu kiến, Hạ Đế đang uống thuốc.

Vốn không gặp bất kỳ ai ở hậu cung, nhưng khi nghe Viên Tinh Dã cầu kiến, Hạ Đế liền chuẩn yết kiến. Sắc mặt hắn đã tốt hơn rất nhiều. "Tham kiến bệ hạ." Viên Tinh Dã quỳ bái.

"Ái phi bình thân." Hạ Đế cầm chén thuốc đưa cho cung nữ đứng bên, ra hiệu Viên Tinh Dã ngồi bên giường. Viên Tinh Dã đứng dậy, ngồi ở mép giường. "Hoàng thượng cảm thấy khỏe hơn chưa?"

"Đã không ngại." Hạ Đế cười nói.

Cùng Hạ Đế nói một hồi, thấy Hạ Đế có chút uể oải Viên Tinh Dã rời đi, lúc đi ra vừa vặn nhìn thấy mấy đại thần, quan lớn nhất ba tỉnh lục bộ đều ở đây. Bởi vì trước đây cũng từng đồng thời làm quan cùng triều, tuy rằng không quen nhưng đã gặp. Nhìn thấy Viên Tinh Dã đều hành lễ vấn an.

Mặc dù nói tài nhân cấp bậc cũng không cao, thế nhưng Viên Tinh Dã dù sao đã từng vì nước xuất lực, lại là huyết thống duy nhất của Viên Lạc tướng quân. Viên Tinh Dã cũng vội đáp lễ.

Bọn họ cũng nghe nói mọt chút chuyện hậu cung tranh đấu, có nghe phong phanh chuyện Viên Tinh Dã bị nói hạ độc hại Đức Phi, tuy rằng có chút hoài nghi, thế nhưng dù sao cũng là lão hồ ly chốn quan trường, ngoài mặt vẫn không để lộ chút gì.

"Các vị đại nhân, không biết chiến sự tiền tuyến thế nào?"

Nếu chỉ là một phi tử hỏi như vậy, mấy người này sẽ không trả lời, thế nhưng Viên Tinh Dã thì khác, hơn nữa hiện nay ở U Châu còn có năm vạn tinh binh của quân Chinh Tây trước đây, Viên Tinh Dã quan tâm cũng là lẽ thường.

Nói đơn giản một hồi chuyện chiến sự, Viên Tinh Dã nghe xong liền đứng im lặng, thật ra nàng đã biết chiến cuộc diễn ra thế nào, chỉ hỏi cho có thôi. "Lý đại nhân, Bùi đại nhân có nói đến chuyện quân Chinh Tây không phục thống lĩnh hay không?"

"Này ---" Binh bộ Thượng Thư Lý Di gượng cười.

Viên Tinh Dã cười nhạt nói "Quân Chinh Tây thành danh nhiều năm, tất nhiên sẽ có chút ngạo khí, nếu không xử lý tốt rất có thể sẽ xảy ra cục diện tướng soái bất hòa."

"Viên tài nhân nói không sai, Bùi tướng quân đúng là đã từng nói, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào khác." Ở đây đều là trọng thần quốc gia, những chuyện này bọn họ đều biết, Lý Di cũng không cần giấu.

"Chỉ cần tiếp xúc với họ nhiều một chút là được, năm đó phụ thân vì mở rộng lực lượng quân Chinh Tây nên đã mời rất nhiều người dân Tây Bắc và một số người trong giang hồ vào quân, tuy bọn họ là người lỗ mãng thế nhưng vẫn là người trung nghĩa, cần Bùi tướng quân đặt tâm lên người họ một chút." Viên Tinh Dã nói.

Phía sau nàng, Lạc Nhạn đưa một quyển sách đến trước mặt Viên Tinh Dã, Viên Tinh Dã nhận lấy đưa cho Lý Di. "Lý đại nhân, đây là một chút tâm đắc do phụ thân lúc còn sống đã viết, đây là bản chép lại, có thể giúp được Bùi đại nhân."

"Đa tạ tài nhân." Lý Di đưa hai tay tiếp nhận, Viên Tinh Dã còn nói thêm vài câu liền rời đi.

"Haiz, đáng tiếc! Nếu thân là nam nhi thì có thể kế thừa y bát của Viên tướng quân rồi." người lên tiếng chính là Lại bộ Thượng Thư Chu Thanh, hắn và Lý Di đều là nguyên lão hai triều, hắn vô cùng kính nể Viên Lạc, đối với cái chết cũng Viên Lạc cũng từng tiếc nuối.

Viên Tinh Dã trở về cung, lẳng lặng suy nghĩ bước kế tiếp, những chuyện trước đây tất cả chỉ vì làm nền cho chuyện tiếp theo, mặc dù mọi chuyện đều rất thành công, thế như bước cuối cùng ra sao còn phải xem ý trời.

Sự tình đã đến bước này, mặc dù nói bây giờ thu tay lại vẫn được, nhưng Viên Tinh Dã là tuyệt đối sẽ không từ bỏ như vậy. Chỉ là...khổ cho người kia.

Cung Hoàng hậu, khi Hoàng hậu biết Đức Phi bị Hoắc Khải mang đi, ban đầu là có chút lo lắng, đến sau đó liền biến thành bất đắc dĩ. Không phải bất đắc dĩ đối với chuyện của Đức Phi, mà là đối với hậu cung. Tuy rằng Hạ Đế cũng sẽ không bởi vì chuyện của Đức Phi phẫn nộ, thế nhưng nếu Đức phi chết, thì đám người Lý quý phi sẽ mạnh nhất, đến lúc đó tuy nàng là Hoàng hậu cao quý, nhưng cũng chỉ có hư danh. Nghĩ đến đây, Hoàng hậu không khỏi có chút cảm giác mệt mỏi.

Mai Tu Dung trong Cửu tần được sủng ái nhất, thế nhưng nàng không dứng về phía ai, có thể sống đến hiện tại ngồi ở vị trí Tư dung ngoại trừ việc có gia thế bên ngoài cũng nhất định có may mắn của nàng. Tám người còn lại chỉ có ba người đứng về phe nàng, năm người kia đứng về phía Lý quý phi.

Nếu là dựa theo thông lệ, đứng đầu Cửu tần là Trâm Chiêu nghi cũng là người của Lý quý phi, nhưng lại được sủng ái, thế nhưng nếu ngồi lên vị trí của Đức phi, không thể nghi ngờ đó là một đả kích với nàng. Bây giờ người bên nàng được sủng ái nhất chính là Hạ Tử Mặc. Nhưng dù sao Hạ Tử Mặc cũng chỉ mới vào cung không lâu, thời gian chưa đủ. Hơn nữa nếu đề nghị Hạ Tử Mặc, như vậy người cùng cấp với Hạ Tử Mặc là Viên Tinh Dã cũng có cơ hội. Dựa theo sự sủng ái của Hạ Đế, Hạ Tử Mặc còn còn kém rất rất xa Viên Tinh Dã.

Giữa lúc Hoàng hậu lâm vào tình thế khó xử, cungnhân báo Hạ tài nhân đến.

----

Edior: lết đến đây vẫn còn chưa hiểu vì sao lại phải hãm hại Đức phi!!!???