Chương 2: Bóp ngực

Mưa càng lúc càng lớn, đường ngày càng tắc, lúc Giang Niệm Kiều về đến nhà thì đã hơn 9 giờ.

Lớp trang điểm cẩn thận biến mất, chiếc váy ướt đẫm bó sát vào người khiến cô rất khó chịu.

Cô cởi giầy rồi đi thẳng vào phòng tắm, thay bộ quần áo ướt ra, đổ nước ấm lên người để gột rửa cảm giác lạnh lẽo khắp người.

Sau khi lau tóc xong, cô bước ra, việc đầu tiên cô làm là kiểm tra điện thoại.

Khung chat cố định trên cùng không có chút động tĩnh nào.

Không biết anh có đến đây không.

Nếu hỏi thẳng thì có vẻ cô không dè dặt một chút nào.

Cô khẽ cắn môi, gõ “Có cần em chuẩn bị đồ ăn khuya cho anh không?”

Ngón tay đặt ở nút gửi do dự, cuối cùng cô vẫn xóa nó đi.

Trong mối quan hệ với Tưởng Mục Nghiêu, cô luôn là người bị động, ai bảo ngay từ đầu cô đã có những suy nghĩ ích kỷ.

Chạy loanh quanh một ngày, đôi mắt sáng ngời của Giang Niệm Kiều tràn ngập mệt mỏi, dù đói nhưng cô vẫn lười cử động ngón tay để nấu ăn.

Cô ôm một chiếc gối trong lòng ngực, ngồi trên sô pha lướt điện thoại.

Ngón tay lơ đãng lướt, cô nhìn thấy vòng bạn bè của Trình Du.

【 Trình Du: Đêm nay đón gió tẩy trần cho thiếu gia Tưởng của chúng ta! Mọi người vui lên! 】

Giang Niệm Kiều hít thở khó khăn, ánh mắt dán chặt vào chín bức ảnh, nhìn anh ở giữa trung tâm bức ảnh.

Anh mặc một bộ đồ thể thao giản dị bằng lụa màu xám đậm, vắt chéo chân, dựa lưng vào ghế sô pha, cầm điện thoại trên tay, cụp mắt xuống, nghiêm túc chơi game.

Nửa tháng không gặp, thứ đầu tiên cô nhìn thấy không phải anh ở ngoài đời thực mà là từ bức ảnh do người khác chụp.

Hơn nữa anh nói về nhà cũ nhưng lại xuất hiện ở quán bar.

Anh không nói một lời nào, chẳng lẽ anh quên cô đang đợi anh sao?

Hay là cảm thấy việc cô đợi anh chỉ là chuyện râu ria, không quan trọng.

Giang Niệm Kiều không thể diễn tả cảm giác trong lòng, trái tim giống như có một nỗi đau âm ỉ.

Cô nhìn đi nhìn lại chín bức ảnh, anh xuất hiện trong ba bức, hoặc cúi đầu chơi game, hoặc lười biếng nhìn màn hình cầm mic hát, hoặc mỉm cười cầm ly rượu chụp ảnh selfie nhóm.

Dùng cổ họng thắt lại nhưng vẫn phải thừa nhận rằng trong đám đông toàn mỹ nam mỹ nữ thì anh vẫn là người thu hút sự chú ý nhất.

Giang Niệm Kiều nhìn đồng hồ trên tường, kim giờ đã chỉ hướng 10 giờ.

Cô không nhịn được mà bấm vào cửa sổ trò chuyện với anh, ngón trỏ lướt qua nút call video, cô hít một hơi thật sâu, ấn xuống.

Cô muốn hỏi hiện tại anh đang ở đâu, khi nào về.

Nhạc chuông của anh là bài hát 《Loser》của BIGBANG, khúc nhạc dạo đầu vừa mới vang lên thì anh đã cúp máy.

Giang Niệm Kiều sửng sốt.

Một lúc sau, điện thoại nhận được một tin nhắn.

【 Tưởng Mục Nghiêu: Không cần chờ anh. 】

Nổi giận sao?

Nhưng ngay từ đầu hai người đã thỏa thuận rõ ràng, anh không có nghĩa vụ phải báo cáo tung tích của mình cho cô.

Giang Niệm Kiều không biết tâm trạng lúc này của mình là gì.

Dạ dày hơi trống rỗng, co lại hơi đau.

Cô đặt điện thoại xuống, lấy một miếng bánh ngọt ra, trên đường quay lại cô đánh rơi nó xuống đất, lúc này cô mở giấy gói ra mới phát hiện nó đã nát một nửa, giống như mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, thật tệ.

Cô rót một cốc sữa, chất lỏng nóng hổi làm ấm dạ dày, sau đó cô lấy một miếng bánh mousse cho vào miệng, nhạt như nước ốc, không có hương vì gì, cô cảm thấy đầu choáng váng, dường như có chút nặng nề.

Cô vẫn luôn buộc mình chờ anh, nếu anh không đến, cô cũng không cần phải chờ nữa.

Giang Niệm Kiều quăng mình lên giường, chăn bông vừa mới phơi khô có mùi thơm sạch sẽ và ấm áp của ánh nắng mặt trời, cô tưởng rằng mình sẽ suy nghĩ linh tinh không ngủ được nhưng không ngờ vừa mới ngả lưng vào giường đã ngủ thϊếp đi.

Không biết qua bao lâu, một cơ thể nóng bỏng, rắn chắc áp sát vào lưng cô, cánh tay mạnh mẽ ôm eo cô, ngón tay chậm rãi luồn vào trong váy ngủ của cô.

Cô ngủ không bao giờ mặc áσ ɭóŧ nên không hề ngạc nhiên khi chạm vào hai quả bóng tròn trịa, đối phương thở gấp, lòng bàn tay áp sát đầṳ ѵú của cô, bóp mạnh.

Giang Niệm Kiều không nhịn được mà rêи ɾỉ, cảm giác đau nhẹ và khó chịu khi bị giam cầm khiến cô nửa tỉnh nửa mơ, cô mơ màng xoay người lại, nghênh đón là môi bị lấp kín.

Đối phương rất mạnh mẽ, trực tiếp cạy răng của cô ra, đưa lưỡi quét quanh miệng cô, mùi rượu thoang thoảng lập tức lan ra giữa môi răng hai người.