Chương 41: Ngộ Độc Thực Phẩm (1)

Editor: Mộc An Chi

Ngộ độc thực phẩm!

Nhìn phần thưởng nhiệm vụ phía sau, 20 tích phân, có thể thấy được là chuyện hệ trọng liên quan đến mạng người.

Khương Khê biến sắc, muốn đi tìm người ngộ độc, nhưng trước khi đi, cô hơi ngập ngừng, làm một thầy thuốc, cô không có ngân châm, không có thuốc, hai tay trống rỗng thì cứu trị bằng cách nào?

Việc cấp bách là tìm dược liệu.

Vừa hay dược liệu của hệ thống có thể sử dụng.

Còn lại 21 tích phân, Khương Khê theo bản năng nắm chặt tay Bùi Hạ Quân, nói: "Hệ thống, có hoắc hương, bạc hà, quả phật thủ đã xử lý không..."

Hệ thống: 【Có, bao nhiêu?】

Khương Khê báo trọng lượng, hệ thống: 【Phân lượng ngài cần khá ít, tổng cộng 15 tích phân】

Còn ổn, vẫn mua nổi.

Khương Khê lập tức đồng ý mua, đồ vật rất nhanh xuất hiện trong cái rương nhỏ cô mang theo lại đây, cô mở ra nhìn, bên trong là những gói dược liệu được bọc bằng giấy nằm chỉnh tề ngay ngắn.



Ngay sau đó bên ngoài vang lên động tĩnh: "Vợ Hạ Quân! Hôm nay vợ tôi vẫn luôn nôn không ngừng, hiện tại đã bị chuột rút, cô xem tình huống của cô ấy thế nào rồi?”

Khương Khê bước nhanh ra ngoài, chỉ thấy một người đàn ông thật thà hàm hậu đặt một người phụ nữ cao gầy nằm trên mặt đất, sắc mặt người phụ nữ cực kỳ khó coi, có thể nói đã thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.

Hốc mắt người đàn ông đỏ lên: "Vợ Hạ Quân, cô mau xem cho cô ấy đi!”

Khương Khê ngồi xổm xuống bắt mạch cho cô ấy, nhìn thêm các đặc điểm khác, kết hợp với hệ thống thông báo nhiệm vụ ngộ độc thực phẩm, cơ bản đã xác định được chứng bệnh, sau đó nói: "Mọi người chờ tôi một lát.”

Cô sải bước chạy vào phòng bếp, mẹ Bùi cũng chạy vào, phía sau còn có một bà cụ.

Mẹ Bùi sốt ruột nói: "Tiểu Khê, con không biết xem những thứ này, chúng ta đừng làm bậy, nếu không sẽ xảy ra chuyện thật đó!”

Cô vợ Hỉ Sinh kia vừa nhìn là biết đã không tốt lắm, thật sự xảy ra chuyện, nương Hỉ Sinh sẽ không bỏ qua cho cô, đến đó dù thế nào cũng phải nhả ra một khoản to, nếu như người không còn, phỏng chừng sẽ lớn chuyện.

Khương Khê cười cười: "Không sao đâu, con có thể chữa được.”

Mẹ Bùi sợ đến toát mồ hôi lạnh, muốn ngăn cản: "Nếu thật sự xảy ra chuyện sẽ không hay, chúng ta đừng..."

Nhưng lúc này Khương Khê đã bưng nước đi vào, mắt thấy trong nước kia có thêm xà phòng? Sau khi tan chảy còn tạo ra bọt biển, cô cầm muỗng múc định cho vợ Hỉ Sinh uống, đây là muốn làm cái gì?!



Mẹ Bùi hoảng hốt không chịu nổi, cảm thấy cô đang chơi với lửa, muốn xông tới ngăn cản, lại bị nương Hỉ Sinh ở phía sau kéo lại, người sau cười nói: "Chị Quế Chi, chúng ta đừng ồn ào làm phiền con bé, con dâu chị lợi hại như vậy, nhất định có thể chữa khỏi.”

Mẹ Bùi kéo không lại bà ta, thất khiếu như sắp bốc hỏa quát: "Buông bà đây ra mau!”

Nương Hỉ Sinh sống chết không cho bà đi qua, bà ta mới không thèm quan tâm con dâu bà ta sống hay chết, nếu chết, vừa lúc để Bùi gia bồi thường tiền, nếu sống thì cũng là chuyện tốt, còn không cần trả tiền thuốc men.

Mẹ Bùi không còn cách nào khác, tức giận đấm đá nương Hỉ Sinh vài cái, giãy dụa không thoát, đứng dậm chân ở một bên, trong lòng mắng Từ Thúy đến máu chó đầy đầu.

Hỉ Sinh kia cũng là một cái chày gỗ, rõ ràng thấy vợ mình không khỏe, lại thực sự nghe lời mẹ hắn ta nói đưa đến nhà bà.

Mắt thấy nước xà phòng kia rót vào, mẹ Bùi hoàn toàn câm nín, xong thật rồi, chỉ còn nước bồi thường tiền.

*

Khương Khê không biết mẹ chồng cô đang trên bờ vực sắp sụp đổ.

Cô rót nước xà phòng vào, người đàn ông kia cũng thành thật, động tác nhanh nhẹn hỗ trợ cạy miệng vợ ra, nước thuận lợi đi xuống, rót khá là nhiều, nhưng rất nhanh người phụ nữ kia nôn mửa, nôn ra hết toàn bộ, mặt đất biến thành một bãi hỗn độn.

Khương Khê bảo người đàn ông kia cầm: "Anh tự đút cho vợ anh đi, dù có nôn ra cũng phải đút vào, đút xong hẵng để cho cô ấy nôn sạch sẽ.”

Người đàn ông vội vàng gật đầu, tỉ mỉ làm theo.