Chương 10:(10) Lãnh khốc phu quân × Nuông chiều nương tử

"Tôi cũng chỉ muốn đối tốt với Đồng Đồng , muốn làm mẫu thân tốt mà thôi, như thế nào mà ở trong mắt anh ,tôi liền trở thành xảo quyệt ?" Tô Nhan tức giận bất bình nói. Nỗ lực của mình bị người khác nói thành mưu đồ bất chính, dù là sợ hắn nhưng cũng không chịu được giận dữ.

"Tốt nhất là như vậy." Phong Kỳ mặt vô biểu cảm mà nói.

"Chẳng qua, cô đừng quá nóng vội, nếu không thì lại tái diễn cảnh giống như vừa nãy, như vậy sẽ dọa đến Đồng Đồng.Thôi!cô gặp cô bé đi." Nói xong, đứng dậy liền đi.

Tô Nhan nhìn bóng dáng hắn yên lặng đến xuất thần, "Kỳ thật, hắn cũng không phải con người lãnh khốc vô tình gì mấy , đối với Tô Nhan cũng không phải , không có tin tưởng..." Âm thanh cô nỉ non thực mau liền trôi đi ở trong gió.

Thời điểm Tô Nhan trở lại phòng của Đồng Đồng , Đồng Đồng đã rửa mặt xong. Cô hỏi Đồng Đồng ngày thường làm cái gì, mới phát hiện con bé sinh hoạt tương đối đơn giản, buổi sáng được cô giáo dạy đọc sách và tập viết ,thời điểm giữa trưa thì đi ngủ trưa một chút , sau khi rời giường thì tự kỉ chơi một mình , buổi tối lại ôn tập một chút , liền lên giường đi ngủ.

Tô Nhan muốn phá vỡ cái sinh hoạt đơn giản đó, liền mỗi ngày cùng với Đồng Đồng đọc sách, chơi đùa, Đồng Đồng lúc đầu còn tương đối dè chừng.

Nhưng sau vài ngày ở chung liền đối với Tô Nhan nhiều phần thân thiết, dù sao cũng là một cô nhóc , cũng không mang thù, ai đối tốt với con bé thì con bé liền thích người đó , huống chi Tô Nhan là thiệt tình đối tốt với con bé, con bé liền tự nhiên đối với Tô Nhan hoàn toàn tin cậy, đem chuyện lúc trước Tô Nhan đối với con bé không tốt đều vứt ra sau đầu rồi .

Phong Kỳ thường xuyên lén lút tới xem các cô ở chung , có khi sẽ nhìn Tô Nhan cùng Đồng Đồng nghe cô giáo giảng bài và chơi đùa, ánh mắt ôn nhu của cô thỉnh thoảng sẽ thường dừng ở trên người Đồng Đồng , trên mặt mang theo tươi cười thỏa mãn .

Có khi sẽ bắt gặp một lớn một nhỏ nằm ở trên giường ngủ trưa, cô đặt tay lên trên người Đồng Đồng giống như tư thế bảo hộ , mặt mày tinh xảo đẹp đẽ, khuôn mặt an tĩnh ngủ làm người ta ngắm thế nào đều không đủ.Có khi sẽ nhìn thấy Tô Nhan cùng Đồng Đồng ở trong hoa viên chơi trốn tìm, cô rõ ràng có thể trốn thật kĩ nhưng lại cố ý lộ ra góc váy làm cho Đồng Đồng thấy.Rõ ràng đã sớm phát hiện ra Đồng Đồng nhưng lại cứ làm bộ ra vẻ không biết tìm khắp nơi , thẳng đến khi Đồng Đồng tự mình nhảy ra, vui vẻ mà nói "Mẫu thân thật ngốc".

Tô Nhan giơ tay lên đầu hàng tươi cười tươi đẹp, khen nói: "Đồng Đồng quả thật rất lợi hại!" Toàn bộ trong hoa viên đều quanh quẩn tiếng hai mẹ con cười đùa vui vẻ, tiếng cười giống như chuông bạc thanh thúy vang lên .

Buổi tối , khi hắn đứng ở cửa liền có thể nghe được Tô Nhan dùng âm điệu ôn nhu mà kể những câu chuyện dỗ ngủ cho Đồng Đồng, cô kể những câu chuyện mà ngay cả hắn cũng chưa bao giờ nghe qua, nghe thật mộng huyễn hư vô, rất làm cho người khác mê muội.

Phong Kỳ hắn không có phát hiện, hắn đã bị Tô Nhan mê hoặc làm si mê như điếu đổ trong một thời gian ngắn , nếu không, như thế nào mà khi biết rõ cô đối với Đồng Đồng không có ác ý gì hết , nhưng vẫn không tự chủ được mà tới gần cô , nghe giọng nói ôn nhu mà bay bổng của cô, lại ngắm nhìn dung nhan tinh xảo mềm mại của cô hả? Ngay cả quản gia cũng phát hiện khuôn mặt lạnh lùng của tướng quân mấy ngày nay đã ôn hòa đi rất nhiều!

Ngày này, Ngũ hoàng tử tới tìm Phong Kỳ thương lượng sự tình, khi đi ngang qua hoa viên thì ngẫu nhiên nhìn thấy một miếng vải có màu sắc nhã nhặn xinh đẹp không quá loè loẹt , liền tò mò mà tiến đến xem xét, hắn là khách quen của tướng quân phủ , đối với tướng quân phủ lại rất quen thuộc nên hắn liền đuổi tất cả các hạ nhân dẫn đường đi. Hắn cảm thấy hoa viên phong cảnh không tồi , một mình thưởng thức phong cảnh trong chốc lát rồi mới đi gặp tướng quân, . Chờ đến khi hắn đến gần bụi hoa đập trong mắt hắn chính là cảnh một nữ nhân tuyệt mĩ đang yên giấc , trong lòng không khỏi rung động dữ dội, tim đập nhanh liên hồi , là hoa yêu? Hay là hoa tiên?

(Híu:ai đây,ai đây quý dzị, Im lặng là vàng nhưng nói ra là kim cương nha quý dzị, nói đi quý dzị)