Chương 11:(11) Lãnh khốc phu quân × Nuông chiều nương tử

Mỹ nhân ngủ trong bụi hoa kia đúng là Tô Nhan, hôm nay cô vốn dĩ nên cùng với Đồng Đồng chơi trò chơi, nhưng Đồng Đồng nói muốn tặng cho cô một món quà, thần thần bí bí, kêu cô ở đây chờ, trong chốc lát sẽ có kinh hỉ , nói xong Đồng Đồng liền chạy đi, Tô Nhan đành phải ở lại bụi hoa chờ, bởi vì tối hôm qua ngủ không ngon , cô bất tri bất giác liền ngủ mất.Tô Nhan vốn là sinh ra đã có gương mặt cực kì mỹ miều, lại có thêm một thân da thịt trắng tuyết, mịn màng như da em bé , bởi vì không có son phấn che lấp, da thịt trắng nõn đến trong suốt cô liền hiện ra ở trước mắt Triệu Dật , ngũ quan tinh xảo mềm mại giống như một bức tranh sơn dầu , mê người nhất vẫn là đôi môi đỏ của cô ,đôi môi nằm ở da thịt tuyết trắng càng làm nổi bật lên vẻ mị hoặc chết người.

Cô mặc một thân váy sam có màu xanh lục, tuy rằng không phải váy lụa nhưng lại thật mỏng manh,dán sát thân thể người mặc, phụ trợ tốt cho dáng người tinh tế yểu điệu của cô , hơn nữa bản thân nhan sắc của cô trong mùa hè nóng bức này có thể làm cho người trước mắt kinh ngạc, Triệu Dật ngắm mỹ nhân đang trong lúc ngủ mơ .

Phảng phất như không cảm giác được mùa hè nóng bức.

Vốn dĩ nguyên chủ luôn thích trang điểm lố lăng ô dề, đem gương mặt trời ban làm xấu, hơn nữa, bởi vì cô luôn luôn trang điểm nên đã che dấu ngũ quan tuyệt trần. Vốn dĩ Triệu Dật chỉ thấy cô vài lần nên lúc mà Tô Nhan không son phấn , Triệu Dật liền không nhận ra vị tiên nữ trước mắt hắn chính là nữ tử mấy ngày hôm trước nhắc tới nữ nhân ác độc .

Triệu Dật đang muốn đến gần một chút để thưởng thức mỹ nhân, lại nghe thấy một tiếng bước chân nhỏ vụn chậm rãi tới gần, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện là nữ nhi bảo bối của Phong Kỳ .

Thấy hắn tại đây, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc . Cô nhóc vừa định nói chuyện, đã bị Triệu Dật chặn miệng, mỹ nhân đang ngủ, sao lại dám quấy nhiễu mỹ nhân ? Xem bộ dáng cô nhóc này chắc là biết mỹ nhân này là ai .

Đến lúc đó kêu Phong Kỳ tra mỹ nhân này là ai, xong rồi đem cô bắt đi.

Một khối băng nhiều năm như Phong Kỳ cũng chỉ có một mình nương tử là Tô Nhan , trước mắt có thể khẳng định mỹ nhân này không phải vợ lẻ của Phong Kỳ , nghĩ đến mỹ nhân là của riêng hắn, Triệu Dật tâm tình vui vẻ xen lẫn háo hức mà sờ đầu tóc Đồng Đồng , nhẹ nhàng mà đi rồi.

Đồng Đồng chuẩn bị tốt kinh hỉ liền chạy tới kêu mẫu thân đi xem , lại thấy mẫu thân đang ngủ trong bụi hoa , một vị thúc thúc đứng cách đó không xa nhìn mẫu thân, cô biết vị thúc thúc này , thường xuyên tới tìm phụ thân, nghe hạ nhân kêu hắn Ngũ hoàng tử. Cô vừa định lên tiếng đánh thức mẫu thân, đã bị Ngũ hoàng tử ngăn lại, cô nghĩ nghĩ, cũng đúng, nếu là cô khi ngủ bị người khác đánh thức thì sẽ rất rất tức giận, mẫu thân chắc chắn cũng giống như thế này! Vì thế cô liền ngoan ngoãn ngồi ở bên người mẫu thân , chờ mẫu thân tỉnh lại.

"Phong Kỳ, trong phủ cậu có một nữ tử nào dung mạo đặc biệt hay không?" Triệu Dật mới vừa bước vào thư phòng của Phong Kỳ liền gấp không chờ nổi nữa hỏi.

Phong Kỳ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Dật một cái, lại tiếp tục chuyện trên tay.

Thấy Phong Kỳ tiếp tục không để ý tới hắn, Triệu Dật vội la lên: " Mới vừa rồi, tôi đi ngang qua hoa viên , phát hiện một nữ tử xinh đẹp nằm ở trong bụi hoa ngủ, khẳng định là người trong phủ cậu. Hai anh em chúng ta nhiều năm giao tình như thế . Bằng hữu cậu không thèm để ý, không bằng đem cô ấy cho tôi, tôi nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt!"

Phong Kỳ đang nghe ,đến khi Triệu Dật nói ở hoa viên , trong lòng nghĩ đến, không lẽ nữ nhân mà Triệu Dật nói đến là Tô Nhan đi? . Mấy ngày nay cô với Đồng Đồng thường chơi ở hoa viên .

Quả nhiên, ông trời đã chứng minh suy đoán của hắn là đúng, ngay sau đó, Triệu Dật liền nói tiếp: "Nữ nhân xinh đẹp như vậy, cậu ở trong phủ hẳn là đã biết, hơn nữa tôi cảm thấy nữ nhi bảo bối của cậu biết cô ấy..." Triệu Dật chưa nói hết câu, liền cảm thấy bầu không khí có chút đáng sợ , mắt hắn không biết bị cái gì mà thấy bộ dáng Phong Kỳ giống như muốn tức giận ,nếu mà hắn nói thêm câu nào thì chắc sẽ Phong Kỳ nhảy lên bóp cổ hắn mất, nên hắn liền đem câu nói kế tiếp nuốt trở về cổ họng.

"Cậu nói, nữ nhân kia ngủ trong bụi hoa ?" Khuôn mặt Phong Kỳ trầm xuống hỏi.

"Đúng vậy, cô ấy ngủ ở trong bụi hoa , giống như tiên nữ từ trên trời rơi vào phàm trần đầy rẫy những âm mưu !" Nghe được Phong Kỳ chủ động dò hỏi, Triệu Dật hưng phấn đến mức mà xem nhẹ giọng nói âm trầm của hắn, cao hứng mà miêu tả diện mạo tuyệt sắc của cô