Chương 12:(12) Lãnh khốc phu quân × Nuông chiều nương tử

Phong Kỳ nhìn bộ dáng của Triệu Dật như đang mơ tưởng về cuộc sống vợ chồng tốt đẹp với vợ của hắn , trong lòng sớm đã tức điên rồi, bộ dáng Tô Nhan ngủ có bao nhiêu mê người hắn cũng biết, bộ dáng ngủ không chút phòng vệ làm cho không ít nam nhân không thể chống cự được, Triệu Dật thân là hoàng tử, từng gặp qua vô số mỹ nhân, nhưng lại cũng bị cô mê hoặc cho thần hồn điên đảo, có thể thấy được bộ dáng hôm nay cô ngủ trong bụi hoa có bao nhiêu dụ dỗ! Nữ nhân này thật đúng là không an phận, một giấc ngủ thôi cũng có thể câu dẫn nam nhân!Phong Kỳ rốt cuộc nhịn không được sự tức giận đang dâng trào lên não, đứng dậy lao tới hoa viên với tốc độ chóng mặt.

Triệu Dật thấy hắn lao tới hoa viên với tốc độ như thể, thầm niệm trong lòng, KHÔNG ĐƯỢC, chẳng lẽ hắn nghe mình miêu tả mỹ nhân xong liền động lòng , muốn cướp mỹ nhân của mình? Không được, mỹ nhân không thể bị cướp đi, vì thế, hắn cũng lao tới hoa viên.

Khi Phong Kỳ đuổi tới hoa viên , thấy Tô Nhan vẫn ngủ trong bụi hoa , Đồng Đồng ngồi ở một bên, chống cằm ngắm cô không chớp mắt. Phong Kỳ sợ dọa đến nữ nhi, liền đè nén cuồng phong trên người, kêu người làm mang Đồng Đồng đi ra khỏi hoa viên, hắn mới chăm chú đánh giá Tô Nhan .

Không nói tới khuôn mặt tuyệt mỹ kia , nam nhân chỉ cần nhìn vào dáng người đơn thuần lại có thêm một chút quyến rũ của cô,liền dư sức làm cho bao nhiêu nam nhân điên cuồng vì cô . Thế nhưng Tô Nhan có bao nhiêu mê người,thì Phong Kỳ liền có bao nhiêu tức giận, cô rất thích câu dẫn nam nhân đúng không ?

Hắn không chút thương hoa tiếc ngọc nào mà túm Tô Nhan từ trong giấc mộng , gắt gao đem cô giam cầm trong ngực .

"A... Làm sao vậy? Tướng..., tướng quân?" Tô Nhan đang ngủ ngon lành, lại bị người ta túm chặt cho tỉnh, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, mở mắt xem,kết quả là nhìn thấy Phong Kỳ, hơn nữa nhìn biểu tình của hắn liền biết hắn tới không có ý tốt, trong lòng không khỏi nghi hoặc, cô ngủ một giấc ngon thôi mà , cô đâu có đá động, làm phiền gì hắn đâu ?

"Tướng quân, trước tiên anh có thể buông em ra không?" Tô Nhan bị Phong Kỳ giam cầm trong ngực , thực không thoải mái, nhưng cô lại không dám giãy giụa như ngày hôm đó , lỡ như lại xuất hiện tình huống như thế thì làm sao bây giờ, vì thế, cô phải thật cẩn thận mà dò hỏi.

"Tướng quân? Hồi lúc không phải em kêu tôi là phu quân sao?" Âm thanh Phong Kỳ có chút lạnh lẽo ở bên tai cô vang lên, mang theo một tia nguy hiểm.

"Em..." Tô Nhan bị hắn hỏi đến á khẩu không trả lời được, ở trong lòng cô, cô cùng Phong Kỳ cũng không phải quan hệ phu thê , Phong Kỳ đối với cô mà nói chẳng qua là nam chính trong tiểu thuyết mà cô đang làm nhiệm vụ thôi , giờ kêu cô mở miệng gọi Phong Kỳ là phu quân, cô thật sự là không gọi được.

"Phong Kỳ, cậu mau thả mỹ nhân của tôi ra!" Triệu Dật vừa mới đuổi theo Phong Kỳ tới hoa viên ,liền thấy Phong Kỳ đem mỹ nhân mà cậu mơ ước , ôm chặt vào trong ngực , trong lòng quýnh lên, liền hô một tiếng thật lớn nhằm ngăn lại hành động của Phong Kỳ .

Tô Nhan đang lo việc nên trả lời như thế nào cho hợp lý , liền nghe thấy âm thanh chúa cứu thế của Triệu Dật , không khỏi nhìn hắn với ánh mắt cảm kích vô cùng. Không may bị Phong Kỳ thấy, trong lòng hắn càng thêm tức giận, tay đặt ở bên hông Tô Nhan bỗng nhiên càng buộc chặt , xem như đối với cô trừng phạt. Bên hông Tô Nhan bị hắn ôm chặt đến phát đau, nhưng lại không dám phát ra tiếng , rốt cuộc là có người ngoài , chỉ có thể yên lặng nhịn, trong lòng đem Phong Kỳ nguyền rủa không biết bao nhiêu lần, sao lúc trước cô có thể nghĩ hắn là người tốt vậy trời ?

Phong Kỳ "Trừng phạt" Tô Nhan xong, liền nhìn về phía Triệu Dật , lạnh lùng nói: "Mỹ nhân của cậu? Cô ấy là nữ nhân của tôi!"

"Cậu không muốn đem mỹ nhân cho tôi cứ việc nói thẳng, cần gì phải gạt tôi hả, kinh thành này ai cũng biết cậu Phong Kỳ Đại tướng quân ,trừ bỏ một mình Tô Nhan ra, ở ngoài không có nữ nhân nào khác!" Triệu Dật trong lòng tức giận mà gào lên.

"Rõ ràng, cô ấy là vợ của tôi, Tô Nhan!" Phong Kỳ tuyên bố chủ quyền từng câu từng chữ mà nói, trong lòng càng thêm không vui , Triệu Dật dám vì Tô Nhan mà chỉ trích hắn? Cô là vợ của hắn, từ khi nào đến phiên nam nhân khác mơ ước!

"Cái gì? Không có khả năng, Tô Nhan rõ ràng không xinh đẹp như vậy..." Triệu Dật hú hồn hú vía không thể tin vào sự thật nói, nhưng khi chú ý quan sát thật thật kĩ thì cũng phát hiện có một vài nét giống dung mạo Tô Nhan , chỉ là khí chất hoàn toàn khác với trước khi, làm hắn xem nhẹ vài điểm giống nhau này , trực tiếp nhận sai cô thành một người xa lạ không quen biết .

(Híu:hihihi,đa tạ Đỗ Quyên chinh đẹp nhìu nhìu nhìu nhìu nha)