Chương 25: (25) Lãnh khốc phu quân × Nuông chiều nương tử

"Tô Nhan đang phiền não cái gì?" Nghe được cô thở dài, hệ thống rất hiếu kì hỏi, trong khoảng thời gian này hệ thống đều có thể cảm giác được Tô Nhan tinh thần sa sút, dù nó chỉ là một hệ thống, cũng không thể hiểu cảm tình nhân loại.

"Tôi, tính, cùng cậu nói cậu cũng thì cậu không hiểu đâu."

Tô Nhan không thể nói với hệ thống . Chỉ có thể đem tâm tư chôn sâu xuống đáy lòng. lần này Phong Kỳ trở về , thì sẽ cùng Phó Cẩm Nhiên ở bên nhau ?

"Ngũ hoàng tử thúc thúc, xem ta vẽ có được không?"

Tô Nhan mới vừa bước vào sân của Đồng Đồng, liền nghe được âm thành vui sướиɠ của Đồng Đồng, nghe con bé nói, trong lòng Tô Nhan hiểu , nhất định là Triệu Dật lại tới thăm Đồng Đồng.

Hai người ngồi bên bàn đá, trên bàn có đầy các loại dụng cụ vẽ tranh.

Từ khi Phong Kỳ xuất chinh, Triệu Dật thường xuyên đến ghé thăm phủ, nói là" Phong Kỳ muốn hắn chiếu cố Đồng Đồng", Tô Nhan lúc đầu không ưa hắn cho lắm, rốt cuộc chuyện hoa viên lần đó nếu không phải hắn nhiều chuyện, thì mình cũng không cần chịu khổ như vậy.

Nhưng về sau Tô Nhan lại có thái độ khác với lúc trước ,tuy hắn ra vào phủ nhiều lần, nhưng lại chưa bao giờ quá phận , hơn nữa hắn còn hài hước dí dỏm. Tuy là hoàng tử cao quý nhưng không phách lối, thường dỗ dành Đồng Đồng, hắn đến đây mấy tháng đã trở thành người Đồng Đồng yêu quý nhất. Nhiều thêm một người dỗ dành Đồng Đồng, Tô Nhan cũng thấy vui mừng, bởi vậy đối với Triệu Dật cũng coi như ôn hoà.

Tô Nhan vừa định lặng lẽ rời đi, đáng tiết thay lại bị Triệu Dật phát hiện.

"Tẩu tử tới đi, cùng nhau nhìn Đồng Đồng vẽ đi."

(*Tẩu tử: chị dâu)

Tô Nhan lúc này muốn đi cũng đi không được rồi.

Triệu Dật vốn dĩ đang cúi đầu xem Đồng Đồng vẽ tranh, liếc mắt thấy được hình bóng quen thuộc, từ sau ngày định mệnh đó trở đi, hình ảnh cô trong hoa viên dù hắn đã cố gắng quên nhưng hắn làm không được , vì thế hắn liền lấy danh nghĩa chăm sóc Đồng Đồng đi tới trong phủ Phong Kỳ, muốn tiếp xúc gần gũi với cô thêm một chút , mong thân ảnh mà hắn tương tư ngày đêm sẽ từ từ tiêu tan trong lòng . Nhưng vì cái gì càng tiếp cận, càng không bỏ xuống được vậy?

Cái này gọi là tự mình gây họa, không thể sống .

Hắn dấu đi cảm xúc trong mắt, nhanh chóng biến về trạng thái cà lơ phất phơ như ngày thường.

(*Cà lơ phất phơ: không đứng đắn, thiếu nghiêm túc , không đàng hoàng )

Tô Nhan đi đến bàn đá nơi Triệu Dật và Đồng Đồng ngồi,đúng lúc nhìn thấy bức tranh một nam nhân cao lớn cùng một nữ nhân xinh đẹp đang cùng nhau nắm tay một cô nhóc , rõ ràng đây là một nhà ba người.

"Mẫu thân xem , đây là cha, đây là mẫu thân, đây là con!"

Đồng Đồng dùng thanh âm thanh thúy giải thích ý nghĩa của bức tranh. Tô Nhan cười cười, nhìn bức tranh ,vẽ mặt đầy ôn nhu.

"Thật đau lòng quá đi, trong bức tranh của Đồng Đồng hoàn toàn không có ta!"

Triệu Dật dùng giọng điệu oán trách , tuy hắn cũng hơi buồn trong lòng , nhưng trong giọng nói phần lớn là tràn ngập trêu chọc, như vậy thì mới phong cách của hắn.

Nghe hắn nói xong, Đồng Đồng nhăn lông mày lại,

"Nhưng, cha muốn cùng mẫu thân ở bên nhau......"

Tô Nhan dùng ánh mắt cưng chiều nhìn Đồng Đồng, con bé ngốc nghếch này, Triệu Dật chẳng qua là nói giỡn, vậy mà con bé lại tin là thật .Cô xoa đầu con bé, vui vẻ nói:

"Vậy về sau con vẽ một bức con cùng Ngũ hoàng tử thúc thúc ở bên nhau là được rồi !"

Nghe cô nói xong , ánh mắt Đồng Đồng sáng lên:

"Đúng rồi, mẫu thân thật thông minh!"

Đôi mắt Triệu Dật cũng sáng, cô ấy thật là một người mẹ tốt, Phong Kỳ thật là có phúc . Đáng tiếc phát hiện vẻ đẹp của cô quá trễ, về sau, chỉ cần lẳng lặng nhìn cô như vậy , cũng tốt.

"Đồng Đồng cũng nên dùng bữa tối rồi, Ngũ hoàng tử muốn cùng ăn sao?"

Nhìn bức tranh trong chốc lát, Tô Nhan mở miệng nói, cô mời Triệu Dật chẳng qua là phép lịch sự mà thôi, cô biết hắn sẽ không ở lại. Tuy cô đối với hắn đã không còn ác cảm, nhưng cô là người đã kết hôn, không nên ở chung với hắn ở quá lâu, tuy rằng cô không phải người cổ đại, nhưng cái đạo lý này cô vẫn hiểu được.

Quả nhiên, Triệu Dật đứng dậy nói:

"Thật nhẫn tâm, mỗi lần đều lấy lý do như vậy tống cổ ta đi, tẩu tử lần sau có thể đổi lý do khác hay không?"