Chương 17

Lận Thừa nói: "Hôm qua cậu còn gọi cô ấy là cô gái cuồng yêu, sao hôm nay lại gọi người ta là em gái?"

Ngụy Phàm: "Hạ Sơ Nguyên, cậu có điểm không thích hợp nha."

“Trước đây, tôi vốn là có thành kiến, nhưng sau khi trở thành bạn cùng bàn, tôi phát hiện ra rằng Hoắc Tử thực sự khá tốt."- Hạ Sơ Nguyên nói, "Cô ấy có tố chất thân thể yếu đuối như vậy, khiến người khác rất dễ nảy sinh ý muốn bảo vệ. Giống như em gái Lâm, nên gọi cô ấy là “em gái Tử” không phải là chuyện bình thường sao?"

Yến Tẫn: "Cậu và cô ấy đã trở thành bạn cùng bàn?"

"Đúng vậy!"

"Cô ấy không phải rất thích Sở Lâm Giang sao? Tại sao cô ấy và cậu lại ngồi cùng một bàn?”

Hạ Sơ Nguyên cười sâu sắc: "Đương nhiên là có lý do."

Về việc Hoắc Tử thích hắn, trước hết vẫn nên giữ bí mật cho cô ấy, hắn phải tôn trọng con gái.

—----

Hoắc Tử còn đang tức giận nhìn "Nữ Phụ Cứu Mình" thì Ngải Tiểu Tiểu và Hướng Hàm đã đến.

"Hoắc Tiểu Tử, chúng tớ đã chứng kiến mọi việc lúc nãy! Sao cậu và Yến Tẫn lại thân nhau như vậy!" Ngải Tiểu Tiểu hỏi.

Vậy mà gọi đó là thân mật à?

Rõ ràng là cô đang bị bắt làm con tin!

“Chắc cậu không phải tiếp cận Yến Tẫn chỉ để trả thù Sở Lâm Giang đúng không?”- Hướng Hàm nói: “Yến Tẫn không phải là người có thể coi thường.”

Ngải Tiểu Tiểu: “Nếu thành công như trong tiểu thuyết thì sao? Hôm nay Sở Lâm Giang từ chối Hoắc Tử, nhưng ngày mai cậu ấy lại là dì của hắn! Để hắn hối hận mà kính cẩn gọi một tiếng là dì!!"

Hướng Hàm: "Nếu là như vậy thì thật sự quá tuyệt vời!".

Yến Tẫn và mẹ của Sở Lâm Giang là chị em cùng cha khác mẹ. Ông ngoại của Sở Lâm Giang đã nɠɵạı ŧìиɧ và có một đứa con trai, Yến Tẫn chỉ được sinh ra khi ông ta đã bốn mươi tuổi. Cho nên Yến Tẫn và Sở Lâm Giang tuy bằng tuổi nhau nhưng Sở Lâm Giang lại gọi hắn là chú.

Hoắc Tử chỉ đơn giản là bị sốc bởi trí tưởng tượng của hai người bạn.

Chắc hẳn bọn họ đã bị đầu độc vì đọc quá nhiều văn chương cẩu huyết!

Dường như không có gì khác trong tâm trí của bộ não yêu đương ngoại trừ tình tình/ ái ái.

"Hai cậu có nhìn thấy hắn giúp mình đi qua bên kia đường rồi lại quay về không?"

Ngải Tiểu Tiểu gật đầu: "Có nhìn thấy!"

Hướng Hàm: "Mặc dù cần tạo ra nhiều cơ hội để hòa hợp, nhưng qua qua lại lại trên đường lớn khá nguy hiểm, các cậu có thể cùng nhau đi đến phố thương mại nha."

"...”- Hoắc Tử thực sự muốn mở rộng não của hai người ra xem bọn họ lấy đâu ra nhiều bong bóng màu hường như vậy.

"Ai cùng hắn tạo tình huống băng qua đường? Hắn đang lừa mình."

Ngải Tiểu Tiểu và Hướng Hàm nghĩ nghĩ cũng có lý: "Vậy thì hắn ta cũng quá đáng rồi!" "