chương 5

Cô không thể đặt cho nhân vật phản diện những biệt danh dễ thương như "Yến Yến" hay "Tẫn Tẫn", chỉ cần nghĩ đến thôi cô đã nổi hết da gà.

Hoắc Tử thật sự không nghĩ ra được gì, tùy ý gõ vào chữ "Đại ca", nhưng khi bấm vào "Được" lại cảm thấy không có phù hợp lắm.

Cô hơi sợ khi gọi "Đại ca" và muốn chọn một biệt danh có thể khiến mình dạn dĩ hơn. Vì vậy cô xóa chữ "đại ca" và nhập vào hai chữ "Cún con", bấm xác nhận.

Cô mang một bụng đầy nghi ngờ, tiếp tục làm theo sự hướng dẫn.

[Tiếp theo, vui lòng đặt tên cho hệ thống mà Cún con sẽ bị ràng buộc. ]

Hoắc Tử suy nghĩ một chút, nhập vào mấy chữ.

—-----

Bây giờ là giờ nghỉ trưa, trong phòng học lớp 2 và lớp 3, mọi người đang làm việc riêng, có người trò chuyện, có người đang xem phim truyền hình.

Yến Tẫn vừa từ bên ngoài trở về, liền nghe thấy một giọng nữ máy móc:

[Xin chào, Cún con]

Yến Tẫn cho rằng chính mình xuất hiện ảo giác.

[Chúc mừng bạn đã được trói định với hệ thống "Làm người đi". ]

Yến Tẫn: [Cái quái gì vậy? ]

Hắn hỏi Ngụy Phàm đang chơi game bên cạnh: "Ngươi có nghe thấy âm thanh gì kỳ lạ không?"

Ngụy Phàm đang trong trận chiến ác liệt bất đắc dĩ ngẩng đầu lên: "Âm thanh kỳ lạ gì vậy, anh Tẫn?”

Giọng nói tiếp tục vang lên trong đầu:

[Anh cần hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống giao trong thời gian quy định, nếu không sẽ bị phạt điện giật.]

Yến Tẫn: [???]

[Nhiệm vụ bắt đầu.]

[ hãy giúp người khác qua đường hai lần trong ngày hôm nay. ]

Yến Tẫn: [Tự giúp mẹ ngươi đi,cút]

[ Nở nụ cười thân thiện với bạn cùng lớp. ]

Yến Tẫn: [Nghe không hiểu tiếng người hả?]

[Cún con, cố lên.]

Yến Tẫn: [Cút khỏi đây đi.]

Ngụy Phàm đang chơi game đột nhiên cảm giác được bầu không khí xung quanh mình có gì đó không ổn. Hắn ngẩng đầu, phát hiện một cỗ lạnh thấu xương tràn ngập xung quanh Yến Tẫn, vẻ mặt lạnh lẽo đến đáng sợ.

"Cái gì, có chuyện gì vậy, anh Tẫn?"

—-------

Trong phòng y tế, Hoắc Tử nhìn vào thanh nhiệm vụ phụ bên phải giao diện. Chú thích ghi rằng nếu nhiệm vụ thất bại, Yến Tẫn sẽ bị điện giật.

Wow, thật thú vị.

Nhiệm vụ được cô đưa ra sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng.

Cuốn sách này lúc đầu khá hay, nhưng càng về cuối nội dung lại càng sơ sài. Bối cảnh gia đình của vai ác thậm chí còn quyền lực hơn cả nam chính. Tác giả mô tả quá cường điệu nên về sau khó cứu vãn được, cuối cùng còn khiến nam chính suýt nữa không thể chiến thắng được nhân vật phản diện. Kết cục, vai ác lẽ ra phải chiến thắng lại bỗng nổi điên, phóng hỏa và tự sát, tác giả không giải thích rõ ràng điều gì, làm tác phẩm trở nên một cốt truyện đầu voi đuôi chuột.

Tóm lại, Yến Tẫn là một vai ác đoạn tình tuyệt ái, biếи ŧɦái, điên cuồng đến cuối cùng tự dưng phát điên, thiêu chết chính mình.