Chương 22: Tâm Tình Nhẹ Nhõm

“Tiền bối, cô yên tâm, tôi và Tề tổng không có bất cứ quan hệ gì.” Thời Y hít sâu một hơi, nuốt nước mắt ngược vào trong, cố gắng bình tĩnh nhất có thể.

“Thật sao?”

Trình Dĩ Tình hoài nghi mà nhìn chằm chằm Thời Y.

Thời Y gật đầu, che giấu niềm bi thương dưới đáy mắt: “Tôi sẽ tránh gặp mặt Tề tổng, tôi cũng biết…… thân phận của mình, càng sẽ mơ ước điều không thuộc về mình.”

“Như vậy cũng không tệ lắm.” Trình Dĩ Tình vừa lòng gật gật đầu, tùy tay chỉ chỉ về quần áo bên cạnh: “Đi thay đi! Đời này của cô có lẽ cũng chỉ có cơ hội này mới được mặc quần áo đắt tiền như vậy, nên biết quý trọng!”

Thời Y cắn chặt môi dưới, không rên một tiếng, nhìn chằm chằm kiện quần áo kia, không biết suy nghĩ cái gì.

Thừa dịp Thời Y không để ý cô, Trình Dĩ Tình khẽ liếc nhìn nàng một cái.

Nhìn Thời Y khổ tâm chưa kìa! Những câu cô nói đều vô cùng chí mạng, cứa sâu vào vết thương dẫm chết tâm người ta!

–Hệ thống, nhìn ta phải độc ác như thế, lương tâm ngươi không cắn rứt sao?

Trước khi xuyên vào Trình Dĩ Tình, hơn hai mươi năm qua, tính cách cô rộng lượng, thiện lương, hoạt bát, đâu có lúc nào trải qua sự tình này?

[ Ký chủ, cốt truyện yêu cầu như vậy ]

–Ha!

Trình Dĩ Tình trợn trắng mắt lên trời.

Thời Y đi thay đổ đổi sang một bộ lễ phục dạ hội váy cúp ngực trắng tối giản chi tiết nhưng mang lại cảm giác thanh thuần, nàng mặc lên lại khiến cả người thêm mong manh, yếu đuối.

Trình Dĩ Tình kinh diễm nhìn đến, ho nhẹ một tiếng.

Đẹp quá rồi!

Đợi chút nữa đi ra ngoài, khẳng định tên cẩu nam nhân Tề Văn Diên kia sẽ mê đắm thần hồn đảo điên.

“Đi.” Trình Dĩ Tình khinh miệt mà liếc Thời Y, ngoài miệng không lưu tình chút nào: “Bộ đồ sang trọng đắt tiền như vậy mặc lên người của cô thật là uổng phí.”

Thời Y khẽ cúi đầu xuống, nén hết tâm tư trong lòng không để người khác nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì.

Trình Dĩ Tình mở cửa, cố ý để Thời Y đi ra trước.

Tề Văn Diệu vẫn luôn chờ ở bên ngoài, mới vừa nhìn đến Thời Y, còn chưa kịp nhìn kỹ hay phản ứng gì, đã nghe được Trình Dĩ Tình ‘ nói ’.

–Cẩu nam nhân, ngươi bị nhan sắc của Thời Y chọc mù mắt chó rồi đúng không?

–Phát huy khí chất tổng tài bá đạo của ngươi đi, ôm lấy nàng, cưỡng hôn nàng, đưa nàng rời đi, cấp tốc thể hiện tình cảm, an ủi tâm hồn tổn thương của nàng!

???

Mặt Tề Văn Diệu lại sa sầm, trong lòng của Trình Dĩ Tình, hắn là loại người này sao?

–Cẩu nam nhân này là Bao Công chuyển thế à? Cả ngày mặt mày nghiêm túc thì thôi đi còn đen mặt doạ ai chứ?

“Trình Dĩ Tình.” Tề Văn Diệu hít sâu một hơi, lại phải kìm nén xúc động bóp chết Trình Dĩ Tình

“Anh Văn Diệu ca.” Trình Dĩ Tình cười tươi roi rói, đẩy Thời Y ra, bước nhanh vài bước đến trước mặt Tề Văn Diệu, ngọt ngào ôm lấy cánh tay hắn: “Anh đang cố ý đợi em sao?”

– y? Không phải chứ? Đại mỹ nhân Thời Y đang đứng đây ngươi không nhìn thấy hay sao? Gọi bà đây làm gì?

Tề Văn Diệu đẩy tay Trình Dĩ Tình ra: “Không phải.”

–Đúng rồi, cứ như thế, lạnh nhạt vài câu với ta rồi bênh vực Thời Y, cho nàng công đạo sau đó đưa nàng rời đi.

Tề Văn Diệu không để ý tới cô nữa, kéo Thời Y đi ra phía bên ngoài.



“Anh Văn Diệu.” Trình Dĩ Tình vội vã kéo tay Tề Văn Diệu níu lại, trong mắt ngập tràn bi thương: “Anh đừng không để ý đến em mà.”

Nói xong ánh mắt nàng lại như rắn độc sắc sảo, soi mói Thời Y, cả giận nói: “Đều tại cô, năm lần bảy lượt câu dẫn anh Văn Diệu, rốt cuộc cô có biết xấu hổ hay không?”

“Anh Văn Diệu, anh vẫn không hiểu rõ hay sao? Cô ta cố tình tiếp cận anh chỉ vì vinh hoa phú quý, leo lên xã hội thượng lưu, căn bản cô ta không hề thật lòng thích anh.”

Cô than thở khóc lóc, càng diễn càng nhập vai.

–Oa! Kỹ thuật diễn của ta thật đỉnh, đến ta còn thấy phục diễn xuất của bản thân!

–Oscar không trao giải cho ta là tổn thất lớn cho tượng đài Oscar.

–Nhưng mà cầu nam nhân bị choáng váng hay gì? Sao không có bất cứ phản ứng nào?

–Ta đang sỉ nhục nữ thần của lòng ngươi đó!

“Tiền bồi, tôi không làm thế, tôi thật sự không như thế.” Thời Y vừa nói vừa gạt tay Tề Văn Diệu ra, muốn phân rõ giới hạn quan hệ, rồi nhìn Tề Văn Diệu nói: “Tề tổng, tôi sẽ mau chóng dọn ra khỏi nhà của anh, sẽ không làm phiền anh thêm nữa.”

“Cái gì? Cô ở trong nhà anh Văn Diệu?” Trình Dĩ Tình trừng lớn mắt như hai cái chuông đồng rung động, thân mình run bắn lên, khuôn mặt ngạc nhiên kinh hoảng.

–Sự tình phát triển đến nước này rồi, hắn có bị câm không? Phản ứng một chút đi chứ!

Tề Văn Diệu mở miệng: “Trình Dĩ Tình, cô không thấy mệt sao?”

Mệt?

Trình Dĩ Tình không hiểu ý của Tề Văn Diệu ý tứ, nhưng cốt truyện vẫn phải tiếp tục.

“Anh Văn Diệu, anh và cô ta không thể ở chung như thế được, mau mau đuổi cô ta ra khỏi nhà, nếu không em sẽ nói với bà nội Tề.”

Trình Dĩ Tình khó thở, xoa xoa eo hùng hồn nói ra lời tàn nhẫn.

“Đi.”

Tề Văn Diệu nói lại một câu cuối cùng, mặc kệ Thời Y giãy giụa, kéo Thời Y nhanh nhanh rời đi.

???

Trình Dĩ Tình không thể bình tĩnh.

Lại như thé nào nữa?

Cô nói cô làm đủ trò căng cực căng đến thế, mà Tề Văn Diệu chỉ phản ứng có thế thôi?

–Hệ thống, đoạn này trong cốt truyện không phải là Tề Văn Diệu biết ta phá rối ở đằng sau, nên tức muốn hộc máu mà mắng ta sao? Tình huống lại như này là như nào?

[ Đang ra quét dữ liệu, xin vui lòng chờ……]

Tề Văn Diệu đã rời đi, Trình Dĩ Tình đi tìm nhân viên phục vụ bữa tiệc, xác định lại là hắn đã biết rõ thủ đoạn của cô.

Sao chẳng giống trong cốt truyện gì vậy?

–Mỗi lần thấy ta gọi hệ thống, ngươi không cảm thấy hổ thẹn à? Ngươi có chút gì thuộc về kỹ thuật công nghệ cao không?

[ Thiết lập tính cách nam chính phat sinh sai lệch, cốt truyện phát sinh sai lệch, yêu cầu ký chủ tu sửa kịp thời ]

Trình Dĩ Tình: “……”

–Này, ngươi là hệ thống giả đúng không? Ta dùng chân gõ lung tung một đoạn code còn xịn hơi so với đồ đểu nhà ngươi!

[ Xin ký chủ không chuyển sang công kích cá nhân hệ thống ]

Hừ!



Tề Văn Diệu và Thời Y rời khỏi biệt thự, toàn bộ tầng một chật kín người không còn không gian trống.

Nhưng mà lần này, Trình Dĩ Tình cảm thấy vô cùng vui sướиɠ, không vội về. Cô cảm thấy như mình bị lừa. Từ lúc bắt đầu chấp nhận nhiệm vụ đến giờ, chưa có lần nào mọi chuyện theo đúng giả thiết của kịch bản, cuối cùng mọi thứ cũng trở lại bình thường.

Xong rồi, tâm thái nhẹ nhàng thảnh thơi quá.

Trình Dĩ Tình sải bước những bước dài, đi khỏi biệt thự, gọi xe về khu nhà cổ.

Thấy Trình Dĩ Tình đang vui vẻ, hệ thống nhìn không được nữa.

[ Ký chủ, cô có thể căn cứ theo cốt truyện tiến hành từng bước chậm rãi hoàn thành nhiệm vụ, không cần nóng vội, những sai lệch phát sinh rất nhỏ không có gì đáng ngại ]

Ta làm quỷ mới tin ngươi đấy?

–Đăng nhập tài khoản, xem tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.

Vốn dĩ cô còn mong chờ tích cóp, hy vọng tiến độ tiến triển phát triển nhanh một chút, cho cô thật nhiều niềm vui lớn.

Hiện tại……

Cô chỉ dám hy vọng không quá kinh hãi.

Trước mặt Trình Dĩ Tình xuất hiện một màn hình điều khiển trong suốt ánh sáng xanh lập loè, thanh tiến độ hiện ra, Trình Dĩ Tình hít một hơi lạnh. Thiếu chút nữa đột tử tại chỗ.

Thời điểm cô xuyên vào tiểu thuyết, cốt truyện đã đi được hơn một nửa, Tề Văn Diệu và Thời Y đã nảy sinh tình cảm, tiến độ là: 33.

Sau cả một quãng thời gian cố gắng cực khổ của cô, tiến độ lại dám lùi về: 20.

Cô bị mù hay sao?

– Đăng xuất tài khoản, đăng nhập lại đề kiểm tra tiến độ nhiệm vụ.

30 giây sau, màn hình điều khiển lại xuất hiện trước mặt Trình Dĩ Tình.

Con số thay đổi.

19.

Hay thật đấy!

Trình Dĩ Tình kêu gào trong lòng, ngã người lên giường.

Cô muốn đình công!

[ Ký chủ, hay là cô chơi game trước đi? ]

–Không phải lần trước ngươi nói đã gửi phản hồi về cho Tổng bộ? Tin trả lời đâu rồi?

[ Có một vài nguyên nhân phát sinh nên tạm thời không liên hệ được với tổng bộ ]

???

Phiền quá!

Trình Dĩ Tình quyết định đánh mấy trận game lấy lại bình tĩnh.

Như sợ Trình Dĩ Tình chưa đủ hoảng loạn, hệ thống lại chêm thêm một câu:

[ Ký chủ yên tâm, trường hợp xấu nhất cô ở lại luôn lấy thân phận của Trình Dĩ Tình sinh tồn, gia thế cô hiển hách, không sợ lỗ ]

Ha hả?

Thật biết cách ‘ an ủi ’ đó!