Chương 33.3: Xử án (3)

Chương 33: Xử án

Nhưng ông trời có mắt, mấy ngày sau đó thi thể của tỷ ấy được phát hiện tại nơi ở cũ của Lý gia, vì thế chúng tôi thế mới biết, tỷ ấy đã chết một cách an uổng từ lâu. Đại nhân, hung thủ chắc chắn là tên đó, cầu xin đại nhân làm chủ cho nhà chúng tôi, trả lại sự trong sạch cho tỷ ấy!”

Nói xong, hắn liên tục dập đầu, khóc cực kỳ đáng thương.

Mộc Phương Nhan nhìn người nọ đau lòng lau nước mắt, rồi nhìn sang cái người gọi là trượng phu kia, gương mặt xảo quyệt, trong không đáng tin lắm.

“À, hiền lương thục đức, ngay cả đức hạnh của con mình mà cũng không biết sao? Lúc trước mắt chúng tôi bị mù, tin tưởng vào lời ba hoa của bà mối, nghĩ rằng nàng ta quả thật là một cô gái nhà lành, nên mới bỏ ra số tiền lớn đưa về nhà. Cưới mới có một năm đã thông đồng với tên nam nhân khác. Không chỉ ôn tiền chạy trốn mà còn biến ta trở thành trò cười trong thành. Đại nhân, ta đường đường là một người nam nhân, nếu không phải bị ép không còn đường lui, ta nào dám nói chuyện xấu này trước mặt bao nhiêu người. Mọi người tự xem lời này của ta có đúng không?”

Trong số những người xem náo nhiệt, có người cho rằng nữ nhân chết cũng đã chết rồi, chưa chắc lời nói của nam nhân là sai.

Có người lại cảm thấy nam nhân này rất đáng thương, nam nhân đều muốn giữ sĩ diện, ai tình nguyện nói với người khác là mình bị nương tử cắm sừng, đây là chuyện mất mặt nhất.

Huyện lệnh Trường An gõ búa vào bàn một lần nữa, rồi nói: “Yên lặng, đây là đại đường không được ồn ào.”

Mọi người lúc này mới an tĩnh lại, thành thật không nói chuyện nữa.

Huyện lệnh Trường An hét lớn một câu, “Người Mộc gia đã đến?”

Vài người liếc nhìn Mộc Phương Nhan, Mộc Phương Nhan vội vàng đi ra ngoài, quỳ gối hành lễ, “Tam nương Mộc gia tham kiến huyện lệnh đại nhân.”

Huyện lệnh Trường An ừ một tiếng, nói: “Mộc nương tử, bảy ngày trước, phát hiện một cái rương chứa hài cốt trong phủ của ngươi?”

Mộc Phương Nhan gật đầu: “Hồi bẩm đại nhân, đúng vậy.”

“Toà nhà đó ngươi mua từ đâu?”

Mộc Phương Nhan nghĩ ngợi, trả lời: “Là từ một người mua giới họ Trịnh, chắc là có lưu lại giao dịch trong nha môn, đại nhân có thể đi kiểm tra.”

Huyện lệnh Trường An sai người đi lấy biên lai giao dịch, thì đúng như lời người Mộc gia nói.

Sau đó thì hỏi chủ cũ của ngôi nhà là ai.

Người họ Trịnh vội vàng nói: “Chủ trước của ngôi nhà họ Trần.”

Người họ Trần kia nhanh chóng kêu oan, nói rằng kể từ khi mua căn nhà này để ở, thì lioon bị ma quỷ ám, không có ngày bình yên, hắn ta rất muốn chuyên đi, nhưng chuyện nhượng nhà 3 năm nay không có bất cứ ai nhận.

Cho đến khi người Mộc gia mua lại, mà chuyện chủ ngôi nhà là của ai tự nhiên đến trên đầu người nhà họ Lý.

Mọi người không hiểu, vì sao huyện lệnh phải điều tra rõ mối quan hệ này.

Nhưng Mộc Phương Nhan lại hiểu tường tận, huyện lệnh là muốn điều tra xem từ khi nào có sự kiện ma quỷ.

Theo những gì người Trần gia kể, lần đầu tiên ở căn nhà này đã không được bình yên, lúc đó người Trần gia muốn trả lại, nhưng Lý gia tuyệt đối không chịu, còn trốn đi nơi khác, mấy năm nay mới trở về.